Trạm dừng chân nơi nhà ga tuổi trẻ phim

Trạm dừng chân nơi nhà ga tuổi trẻ xác thực một thảm trạng về tính không trùng khít, không vừa vặn của những mảnh ghép tuổi trẻ. Những mảnh ghép không khít cứ bị ấn bừa vào nhau để rồi bung vỡ ở chính trung tâm của nó. Internet, facebook, Twiter… giống như những liều thuốc an thần, là chiếc đệm lười, là vỏ ốc để tuổi trẻ trú ngụ, ấn náu và trốn tránh. Họ - những người trẻ tuổi sẽ trở thành - trưởng thành như thế nào trong một thế giới đầy bị động như vậy? Cuốn tiểu thuyết của Asai Ryo đã mang đến cho người đọc, nhất là giới trẻ những suy tư thực chất, gần gũi với chính họ. Nhưng, không hề khuyên bảo hay dạy dỗ, cuốn sách như một người bạn, một “lời thủ thỉ, tâm tình” mà chạm đến những giật mình sâu kín của thế hệ. Và, sau tất thảy những điều bị động, bất ổn cuốn ta đi, một xác tín được thức tỉnh chính là: Ta chỉ có thể trở thành chính mình. Đó là một thông điệp quan trọng từ cuốn sách rất cần cho tuổi trẻ này.

Hiện nay, do mức chiết khấu trên website Nhanvan.vn đang là rất cao, đặc biệt vào các thời điểm có chương trình khuyến mãi. Do đó, số lượng sản phẩm giảm KHỦNG có giới hạn nhất định, vì vậy để đảm bảo quyền lợi của từng khách hàng của Nhanvan.vn, chúng tôi xin thông báo chính sách về “Đơn hàng mua Số lượng” và việc xuất hóa đơn GTGT như sau:

1. Đơn hàng được xem là “đơn hàng mua sỉ” khi thoả các tiêu chí sau đây:

- Tổng giá trị các đơn hàng trong ngày có giá trị: từ 2.000.000 đồng [Hai triệu đồng] trở lên.

- 1 Đơn hàng hoặc tổng các đơn hàng trong ngày: có 1 sản phẩm có tổng số lượng từ 10 trở lên [Cùng 1 mã hàng].

- 1 Đơn hàng hoặc tổng các đơn hàng trong ngày: có tổng số lượng sản phẩm [đủ loại] từ 20 sản phẩm trở lên và Số lượng mỗi tựa từ 5 trở lên [Cùng 1 mã hàng] . Không áp dụng cho mặt hàng Văn Phòng Phẩm .

Lưu ý: Các đơn hàng có cùng thông tin người mua hàng [cùng số điện thoại, cùng email hoặc cùng địa chỉ nhận hàng] thì được tính là đơn hàng của 1 khách hàng.

2. Chính sách giá [% chiết khấu giảm giá]. Đây là chính sách chung chỉ mang tính tương đối. Xin quý khách vui lòng liên lạc với Nhân Văn để có chính sách giá chính xác nhất:

- Đối với Nhóm hàng sách độc quyền Nhân Văn : áp dụng mức giảm giá trên web tối đa không vượt quá 35%.

- Đối với Nhóm hàng sách của các nhà cung cấp trong nước : áp dụng mức giảm giá trên web tối đa không vượt quá 30%.

- Đối với Nhóm hàng sách từ NXB Giáo Dục, Kim Đồng, Oxford và Đại Trường Phát : áp dụng mức giảm giá trên web tối đa không vượt quá 10%.

- Đối với Nhóm hàng văn phòng phẩm, đồ chơi, dụng cụ học sinh: áp dụng mức giảm giá trên web tối đa không vượt quá 10%.

- Đối với Nhóm hàng giấy photo, sản phẩm điện tử, văn hóa phẩm : áp dụng mức giảm giá trên web tối đa không vượt quá 10%.

Quý khách có nhu cầu mua số lượng lớn, vui lòng liên hệ bộ phận kinh doanh Nhanvan.vn để có chính sách tốt nhất:  Call/ Zalo: 0813.709.777, Từ thứ 2 đến thứ 6: 8:30 am - 7:30 pm hoặc Email: sale@nhanvan.vn.

3. Đối với việc thanh toán đơn hàng sỉ và xuất hóa đơn GTGT:

- Khách hàng mua SÁCH và VĂN PHÒNG PHẨM đơn hàng sỉ hoặc có nhu cầu xuất hóa đơn GTGT phải thanh toán trước cho Nhân Văn từ 50 - 100% giá trị đơn hàng, chúng tôi sẽ chịu hoàn toàn trách nhiệm về khâu vận chuyển và chất lượng hàng hóa đến tay khách hàng.

- Đối với mặt hàng HÓA MỸ PHẨM và BÁCH HÓA. Khách hàng mua hàng với số lượng trên 5 hoặc đơn HÀNG sỉ phải thanh toán cho Nhân Văn 100% giá trị đơn hàng. Chúng tôi sẽ chịu hoàn toàn trách nhiệm về khâu vận chuyển và chất lượng hàng hóa đến tay khách hàng.

Bạn có tự tin rằng một người chỉ biết bạn qua facebook và một người chỉ biết bạn ở ngoài, nếu nói chuyện với nhau về bạn, họ sẽ có cùng một mô tả hay không? Nếu có, tôi thật ngưỡng mộ bạn. Nếu không, tôi rất thích bạn, vì bạn giống tôi. Chính chúng ta không viết những lời thật lòng trên mạng xã hội, nhưng đồng thời lại thích đọc trang cá nhân của người khác và, dù vô tình hay cố ý, phán xét một người nếu bài viết trên đó quá khác những gì ta nhìn thấy khi tiếp xúc với họ. Đó là những lúc chúng ta đóng vai “người quan sát”, giống như Takuto của “Trạm dừng chân nơi nhà ga tuổi trẻ”. Chúng ta không phải Takuto 24/24 tiếng một ngày, nhưng chắc chắn có những giây phút, ta rất giống Takuto. Biết khắc chế những giây phút đó, có lẽ là một bài tập cho mỗi người trên con đường trưởng thành.

Về “Trạm dừng chân nơi nhà ga tuổi trẻ”:

+ Tác giả: Asai Ryo, tốt nghiệp khoa Văn hóa đại học Waseda

+ Tác phẩm đoạt giải Naoki lần thứ 148

+ Được chuyển thể thành phim điện ảnh

Nội dung

Takuto và Kotaro là bạn trọ cùng phòng, là sinh viên năm cuối của cùng 1 trường đại học. Trong buổi biểu diễn âm nhạc cuối cùng của Kotaro, tại một quán bar, Takuto gặp lại Mizuki, người yêu cũ của Kotaro, trong một sự cố nhỏ: quán bar đông đúc làm ly Gin Buck trên tay anh bị đổ, Mizuki đến cho anh mượn khăn tay. Mizuki đến xem buổi biểu diễn ngay khi cô về nước sau chuyến du học. Mizuki lại là bạn của Rika, còn Takayoshi là bạn trai của Rika. Thế là 5 người thường gặp gỡ nhau như một hội bạn. Đều đang tất bật xin việc, như một lẽ đương nhiên cả hội có rất nhiều chuyện để nói. Họ thường tụ tập ở nhà của Rika, tám chuyện về tờ ES [Entry sheet, nôm na là đơn xin việc, của từng công ty tự thiết kế], buổi phỏng vấn, mấy anh chị họ gặp ở các công ty, vài ba buổi tư vấn hướng nghiệp. Độc giả chúng ta ngoài nhìn thấy cuộc sống của họ qua góc quan sát của Takuto, còn thấy những dòng twitter của 5 nhân vật xuất hiện rất thường xuyên trong cuốn sách. Thú vị, nhưng cũng rất đời ở chỗ, mấy dòng tweet đó không phải lúc nào cũng giống những gì Takuto thấy hoặc nghĩ. Một Takayoshi đi phỏng vấn hàng ngày nhưng lại trưng ra mấy dòng “Hội bạn đang tìm việc với em ấy đang họp ở nhà hai đứa. Mình chẳng có chút ý niệm gì về tìm việc nên cũng tò mò [cười]”. Một Rika khi thấy bạn mình nhận kết quả trúng tuyển vào một công ty đã lên google tìm kiếm các phốt của công ty đó, lại chúc mừng rối rít với mấy câu tweet “Mizuki ơi chúc mừng cậu!”. Sự giả tạo đó không qua khỏi mắt của Takuto. Không biết bạn thì sao, nhưng suốt hơn phân nửa câu chuyện, tôi rất tán thưởng cách nhìn người của anh chàng này. Để rồi đến đoạn kết, khi Takuto đứng chết trân trước từng lời buộc tội đến từ phía Rika trong lúc cô nàng lướt xem các bài đăng trên tài khoản phụ của Takuto, tôi không khỏi thấy chột dạ, như thể lời lẽ nhiếc móc của Rika là dành cho mình vậy.

“Takuto lúc nào cũng đứng ở một khoảng cách nhất định nhìn bọn tôi nỗ lực đấu tranh. Đâu đó trong lòng, cậu nghĩ bản thân cậu không làm những trò lố bịch như thế cũng chẳng sao.”

“Dẫu đứng trước búa rìu của cư dân mạng, Ginji trước sau vẫn kiên trì công diễn hàng tháng; dẫu đánh bóng bản thân một cách thảm hại, tôi vẫn cố gắng hết sức để tìm việc…”

Sau đó, không có sau đó nào nữa, câu chuyện được kể trong cuốn sách này rất đời thường, không có bi kịch hay biến cố nào xảy ra cho ai cả. Bí mật lớn nhất của câu chuyện chính là tài khoản phụ tên “Kẻ nào đó” của Takuto. Mọi thứ dừng lại ở buổi phỏng vấn của Takuto tại một công ty nọ. Giấy đã lật hết, nhưng tôi, giống như một người vừa bị Rika chất vấn về những lời nói xấu sau lưng trên tài khoản phụ kia, vẫn không thể thôi suy ngẫm về cuộc đối thoại nghẹt thở đó.

Cảm nhận

“Mắt quan sát con người của Asai thì khỏi phải nói, lại thêm độ phân giải ngày càng tăng tiến…”

“…ta có thể hòa theo diễn biến tâm lý dưới lập trường của nhân vật chính vốn đang đứng ngoài quan sát ở một vị trí an toàn, độc giả đột nhiên lại trở thành người trong cuộc.”

” Tất nhiên, để câu chuyện đến được mức này, nghệ thuật đan cài cùng cách xây dựng câu chuyện chỉ có thể nói là vô cùng xuất chúng.”

Trên đây là một vài trích dẫn trong lời bình tác phẩm đến từ Miura Daisuke, một nhà biên kịch, mà theo tôi đã tóm lược 3 điểm cộng lớn nhất của “Trạm dừng chân nơi nhà ga tuổi trẻ”: khả năng đọc tâm lý tài tình của Asai Ryo, cú twist bất ngờ và rất kỳ lạ được triển khai vô cùng thành công và cuối cùng, lối kể chuyện theo nghệ thuật điện ảnh.

Tôi không có nhiều điều để nói về điểm cộng thứ nhất, vì tôi không quen biết tác giả. Chỉ biết rằng chắc chắn ai đọc qua tác phẩm này đều có cảm giác bị người viết đi guốc trong bụng. Hóa ra chẳng riêng mình thích phán xét người khác và cảm nhận mạnh mẽ hơn bình thường trạng thái an toàn mà bản thân đang được hưởng khi đứng ngoài cuộc mỗi khi ai đó gặp phải một vấn đề. Không hẳn là thích, nhưng dường như đã thành một phản xạ có điều kiện. Chúng ta thầm giễu cợt tính cách xấu xí của họ và tự mãn biết mấy khi thấy mình không như thế. Chê cười người khác không làm cuộc sống của bạn khá hơn, đúng, nhưng làm bạn nhất thời “có cảm giác” cuộc sống của bạn khá hơn. Có thể bạn không hiểu tôi đang viết gì, vì chưa một giây phút nào trên cuộc đời này bạn từng làm người quan sát. Không như Asai Ryo, tôi không đọc vị được ai cả, tôi chỉ biết nội tâm của mình tôi. Thế nên, rất bất ngờ khi biết ở Nhật, những người sống quanh Asai Ryo có nét xấu xí tương tự như tôi. Phần nào có cảm giác được đồng cảm, nhắc nhở, và cuối cùng là tha thứ bởi cuốn sách này.

Đọc Trạm dừng giống như chơi game nhập vai vậy, mà lại là nhập vai phản diện, thêm nữa cũng chẳng phải mẫu phản diện tài giỏi, quyền lực gì, mà là kiểu tiểu nhân, đâm sau lưng. Takuto không làm hại ai cả, chỉ tạo một account nặc danh, nói xấu bạn bè của mình, thậm chí có thể không nêu rõ tên nên người lạ cũng chẳng biết ai đang bị nói xấu. Khi chưa biết về việc làm của Takuto, tôi tưởng rằng cậu ta chỉ nói cảm nhận của mình về 4, 5 người bạn kia cho một đàn anh ở trường đại học nghe. Tôi thậm chí còn đồng tình, ví như chuyện Takayoshi cũng lo lắng tìm việc như ai, mà ngoài miệng cứ ra cái vẻ thoát tục, đứng trên nhìn xuống một đám người mặc vest giống nhau, trả lời phỏng vấn rập khuôn, có những tờ ES khoác lác y hệt nhau. Con người giả tạo điển hình. Tôi đứng cùng phe với Takuto, dần dần tôi coi Takuto như nhân vật đại diện cho tôi trong truyện, hoặc nói cách khác tôi tự thấy mình là Takuto ở ngoài đời, và xung quanh tôi đích thực có một vài Takayoshi, Rika, Kotaro. Thế rồi khi hạ màn, tôi đã đứng đối diện Rika từ lúc nào, nghe từng lời từng lời mỉa mai của cô:

“Mọi người tốt bụng nên không đụng đến chuyện ấy, nhưng chắc hẳn trong lòng, họ đều nghĩ tới cả. Họ thấy ngượng thay cho một kẻ lúc nào cũng ra vẻ quan sát như cậu.”

Trong không gian đặc quánh đó, Takuto, hay tôi, cảm thấy càng lúc càng ngột ngạt, những lời phản bác thốt ra yếu ớt đến chính mình cũng không nghe rõ, vì tôi biết, Rika nói đúng.

“Có thứ gì đó đang sụp đổ triệt để. Cứ thế này, chúng tôi sẽ không còn đường quay về thuở ban đầu nữa.”

“Tôi không thể nào né tránh ánh mắt ấy. Tôi cảm nhận được phần lõi quả tim mình nóng bừng như bị thiêu đốt.”

“Không có chuyện đó, tôi rất muốn thốt ra nhưng không sao nói nổi thành lời.”

“Nhầm rồi.”

“Thật sự nhầm rồi.”

Thật lạ khi cuốn sách là do tôi bỏ lên quầy tính tiền, do tôi mang về, do tôi đọc để phục vụ cho nhu cầu giải trí của mình, vậy mà đến những trang cuối cùng, tôi có cảm giác như đang bị tác giả mắng, chân thật tới mức tưởng như người đứng đối diện Rika trong căn phòng kia là tôi, người bị dồn vào thế chân tường, người dù muốn cũng không thể thốt lên một lời thanh minh nào cũng là tôi.

Cách kể chuyện trong Trạm dừng, thú thực ban đầu không hẳn là hấp dẫn. Tôi thích đoạn Takuto cầm ly Gin Buck trong quán bar, ly cocktail bị sánh ra ngoài làm tay anh ta “sực mùi hương ngòn ngọt” của gừng, và sau đó Mizuki xuất hiện. Mizuki dõi theo Kotaro cất giọng hát trầm khàn trên sân khấu, còn Takuto lặng lẽ nhìn cô. Những chương sau đó lại không mấy lôi cuốn. Nhưng dần dần, khi quen với ngôn từ của Asai Ryo rồi thì cái cách tác giả chỉ bằng vài chi tiết nhỏ đã vẽ ra một không gian chân thật cho cuộc đối thoại của nhân vật khiến tôi cảm giác như đang xem một bộ phim. Không chừng vì thế mà độc giả từ người quan sát bị dẫn dụ thành nhân vật chính cũng nên. Tiếng nước sạch đổ đầy khoang máy giặt xen lẫn khi Kotaro hỏi Takuto về chiếc khăn tay ban nãy lẫn trong đống quần áo bẩn, vốn dĩ là quà Kotaro tặng Mizuki, rồi Mizuki đưa cho Kotaro mượn khi ly Gin Buck bị đổ. Tiếng khí phụt ra khỏi lon nước ngọt vị gừng Mizuki vừa mở lúc cả đám ngồi quây lại bàn về vụ tìm việc. Tiếng “keng” khi Takuto đặt lon bia lên bàn. Rất hiển nhiên những chi tiết vụn vặt đó không trợ giúp gì cho nội dung tác giả muốn viết, nhưng nhờ có chúng, thay vì chỉ tập trung vào việc Kotaro nói gì, Takuto đáp lại thế nào, độc giả như thể được nhập vai, nhìn người đối diện, chìm vào không gian của cuộc đối thoại, nghe âm thanh xung quanh. Phong cách viết này, mà tôi tự gọi là điện ảnh hóa văn học, được thể hiện ấn tượng nhất ở 2 trường đoạn: Mizuki kể cho Takuto nghe về hoàn cảnh của mình trên chuyến tàu điện ngầm khi trời dần ngả bóng chiều hôm, và vở kịch cuối cùng Takuto diễn với Ginji. Có thể tưởng tượng tác giả vẽ 2 bức tranh trên giấy bóng kiếng, một bức chỉ có Mizuki và Takuto cùng những khung thoại, một bức khác là cảnh bên trong chuyến tàu điện ngầm, với những người lạ di chuyển lên, xuống mỗi khi dừng trạm, và rồi 2 bức tranh được đặt chồng lên nhau vô cùng hoàn hảo, không có lấy một chi tiết thừa thãi.

Trích dẫn hay

₰ Những điều thực sự quan trọng sẽ không bao giờ được viết trên Twitter, Facebook, tin nhắn hay bất cứ đâu. Những điều thật tâm muốn chia sẻ không phải chỉ cần đăng lên các trang mạng xã hội và có người trả lời là đủ khiến ta hài lòng.

₰ Những lời chân thật sẽ dần bị chôn vùi. Một khi đã quen chỉ nói những chuyện vốn có thể dễ dàng thoải mái nói ra, thì sẽ càng khó truyền đạt những điều mà mình thực sự muốn chia sẻ.

₰ Nếu nói chuyện bình thường, không chừng đó sẽ là một thay đổi nhỏ đến chẳng ai phát hiện ra. Tuy nhiên, qua điện thoại, vì chỉ tập trung vào giọng nói của đối phương nên dù chỉ là một biến chuyển nhỏ nhặt nhất ta cũng sẽ nhìn thấu.

₰ Thứ gì nằm trong đầu mà ta chẳng nghĩ là kiệt tác. Nhưng cả đời ông cũng chỉ dừng lại ở việc nghĩ mà thôi.

₰ 7 giờ tối, hoàng hôn dần buông. Khoảnh khắc chuyển giao giữa chiều tà và màn đêm. Trong khoảng thời gian ít ỏi Mizuki im lặng, sắc trời đã kịp chuyển màu.

Về phỏng vấn [mô tả hài hước nhưng rất đúng những gì tôi trải qua vài năm về trước 🙂

₰ Trải qua hết lần này đến lần khác chinh chiến trong các cuộc phỏng vấn, tôi đã thu nạp được kỹ năng leo lẻo nói những điều trái ngược với suy nghĩ trong lòng mình.

₰ Trong buổi thảo luận nhóm chừng mấy chục phút, Rika không hề là chính mình mà phải bấu víu vào biết bao nhân dạng khác nhau.

Chủ Đề