Hôn Phu Tổng Tài:Tôi không phải em gái anh

Đánh giá: 8.2/10 từ 347 lượt

Cùng đọc truyện Tổng Tài Tôi Chẳng Thể Yêu! của tác giả Niếp Niếp tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại website.

Tên đầy đủ: LINH HỒN CỦA ÁC QỦY: TỔNG TÀI TÔI CHẲNG THỂ YÊU.


Thể loại: 21+, sắc, ngược, sủng, H+++, He, ngôn tình hiện đại.
Tình trạng: đang raNếu nhìn vào tựa đề của truyện thì mọi người cũng đoán được phần nào nội dung của truyện., hắn trong mắt người khác chính ác quỷ, tàn nhẫn, không máu, không nước mắt. Cô chính là phần linh hồn trong sinh mệnh của hắn, nhưng con người này lại nguy hiểm đến mức cô không thể yêu, được hắn yêu thương chính là một tai họa, kết cục chính là sự bi thảm cùng cực xảy đến trong sinh mệnh.Thế nhưng đâu ai biết được...Trái tim của loài ác quỷ vốn không đặt trong lòng ngực mà đặt trên người hắn thật sự yêu thương!Hắn đối với cô là loài ác quỷ vốn không nên tồn tại trên đời.

Còn cô đối với hắn chính là linh hồn chỉ dám lặng thầm bảo vệ, cả đời chỉ dám đứng từ đằng xa mà chẳng thể lộ diện dưới ánh mặt trời.

"Mau thôi đi, ở đây nhiều phụ nữ như vậy, ai mà không muốn có thứ trong bụng cậu? Đừng được lợi mà còn khoe mẽ! Vừa rồi nhà tư bản ôm cậu, tư thế thật đẹp trai nha, cứ như đang bảo vệ một vị công chúa, giống như kỵ sĩ thời trung cổ vậy!" Kiều Tâm chắp hai tay, trong ánh mắt toát ra vẻ hâm mộ. 

Tô Lam cũng không biết rốt cuộc mình gặp phải Quan Triều Viễn là may mắn hay là bất hạnh? Thật ra thì lúc có anh bên cạnh, mình có cảm giác rất an toàn, giống như vừa rồi vậy, cô chính là một vị công chúa được bảo vệ toàn diện. 

Nhiều năm như vậy, cô vẫn luôn là nhân vật phải bảo vệ mẹ và em gái, ngay cả lúc yêu đương với Hoắc Lâm Khải, cũng là mình chăm sóc anh ta nhiều hơn. Từ trước đến nay, cô vẫn chưa từng hưởng thụ cảm giác được người săn sóc và bảo vệ. 

Advertisement

Lúc tiệc tối sắp tan, bí thư Ngải Liên của Quan Triều Viễn đột ngột xuất hiện trước mặt Tô Lam. 

"Cô Tô, tôi hơi nhát gan mà phòng khách trong khu VIP của khách sạn lại hơi lớn. Nếu như cô không chê, tối nay cô có thể ở cùng tôi được không?" Từ trước đến giờ Ngải Liên vẫn luôn mạnh mẽ kiên cường, lúc này vẻ mặt hơi xấu hổ, nhưng cũng Luôn luôn cường hãn ngả lợi vẻ mặt có chút xấu hổ, nhưng vẫn không chứa đường cho cô từ chối. 

"Ồ, được chứ!" Mặc dù Tô Lam cảm thấy yêu cầu này của Ngải Liên có chút gì đó là lạ, nhưng cô vẫn lễ phép đồng ý với đề nghị của đối phương. 

Advertisement

"Vậy bây giờ tôi đi lấy hành lý với cô nhé?" Ngải Liên cười nói. 

"Được." Tô Lam không thể làm gì khác hơn là gật đầu đồng ý. 

Đến phòng, Ngải Liên đứng đợi ở cửa, Tô Lam vào phòng thu dọn đồ đạc. 

Kiều Tâm kéo Tô Lam qua một bên, thấp giọng nói: "Tớ thấy hình như không đơn giản!" 

"Sao không đơn giản?" Tô Lam nhíu mày. 

Kiều Tâm cười nhẹ nói: "Có phải nhà tư bản nằm một mình khó ngủ, muốn cậu đến cùng chung chăn gối không?" 

"Ghét ghê! Cậu nghĩ nhiều rồi!" Tô Lam đẩy cô ấy một cái. 

"Không tin thì cậu cứ đợi mà xem! Tớ đoán chắc tám chín mươi phần trăm là vậy." Kiều Tâm đầy vẻ chắc chắn. 

Tô Lam thu thập đồ đạc xong, nói với Kiều Tâm: "Chờ tớ về tớ sẽ báo cáo cho cậu!" Nói xong, cô kéo hành lý đi cùng Ngải Liên. 

Một bước vào cửa khu VIP, cảnh tượng nơi này làm Tô Lam rung động. 

Dưới ánh trăng dìu dịu, một đám tulip lớn đang nhẹ nhàng đung đưa trong gió, chóp mũi Tô Lam ngửi thấy một mùi hương nhàn nhạt thoang thoảng, còn có cây ngọc lan cách đó không xa, ngọc lan trắng cao quý lại thuần khiết không nhuốm bụi trần, khiến người ta cảm nhận được một thế giới khác, còn có suối nước nóng và hồ bơi tô điểm cho nơi này trở nên vô cùng phong phú và tràn đầy sức sống. 

Đằng sau hồ bơi và suối nước nóng chính là mấy ngôi biệt thự tinh xảo mà rất khác biệt. Ngải Liên dẫn Tô Lam đi thẳng vào một ngôi biệt thự trong đó. 

Tất nhiên biệt thự được trang hoàng nguy nga lộng lẫy, Tô Lam có bao giờ được ở trong biệt thự hạng sang thế này đâu cho nên không nhịn được nhìn thêm mấy lần, trong lòng thán phục người có tiền thật xa hoa, thậm chí ngay cả việc trang trí cũng khéo léo tuyệt vời thế này. 

Ngải Liên dẫn Tô Lam lên lầu, vào một căn phòng ngủ rất lớn, chiếc giường da trong phòng cũng siêu lớn, đèn thủy tinh chiếu sáng tấm thảm thêu màu xanh nước biển, mọi thứ đều sang trọng. 

"Đây là... phòng của cô ư?" Tô Lam thử hỏi dò. 

Sao trong phòng không phải là hai giường đơn? Chẳng lẽ để cô và Ngải Liên ngủ chung trên một giường lớn sao? Cô cảm thấy có gì đó là lạ. 

"Không, đây là phòng của tổng giám đốc Quan..." Ngải Liên trả lời ngay. 

Nghe thấy lời này của Khải Liên, Tô Lam dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn cô ta. 

Đây là phòng của Quan Triều Viễn ư? Chẳng lẽ đúng là Quan Triều Viễn để Ngải Lợi dẫn mình tới đây chứ không phải là Ngải Lợi sợ hãi muốn mình tới làm bạn sao? 

Thấy ánh mắt nghi hoặc của Tô Lam, Ngải Lợi khẽ cười nói: "Thật sự xin lỗi bà Quan. Vừa rồi ngay trước mặt nhân viên Thịnh Thế nên tôi chỉ có thể nói dối, là tổng giám đốc Quan để tôi đưa cô tới." 

Một tiếng bà Quan làm Tô Lam biết rằng Ngải Lợi đã sớm biết quan hệ giữa cô và Quan Triều Viễn, xem ra Kiều Tâm đã đoán đúng, mọi chuyện đều là do Quan Triều Viễn giở trò quỷ. 

"Bên ngoài có suối nước nóng, cô có thể ngâm suối nước nóng, có cần gì thì có thể trực tiếp gọi điện thoại cho phục vụ, tôi ra ngoài trước." Ngải Lợi lễ phép nói, sau đó lập tức định lui ra khỏi phòng. 

"Ở này." Vừa lấy lại tinh thần, Tô Lam lập tức gọi Ngải Lợi lại. 

"Còn có gì cần phân phó sao?" Ngải Lợi dừng bước. 

Thấy Ngải Lợi khách khí như vậy, đột nhiên Tô Lam hơi đỏ mặt, trong đầu nghĩ thân phận vợ của tổng giám đốc đúng là khác biệt, nhưng mà sao lúc này cô lại không quen vậy chứ? 

"Anh ta... Anh ta đâu?" Tô Lam nhìn quanh bốn phía một cái, chắc chắn Quan Triều Viễn không có ở đây.

Một cô gái với thân hình yếu ớt đang cuộn người trong một gốc phòng, sắc mặt xanh xao, mặc cho cơn đói cứ réo lên không yên, vẫn cứ thế mà nằm bắt động.- Tiểu thư, tôi có thể vào không? - Quản gia gõ nhẹ cửa một cách lịch nhưng không nhận lại được bất cứ hồi âm nào từ bên trong.- ................- Cô đừng hành hạ bản thân như vậy nữa, cô có chết thì anh ta vẫn sống, không phải cô vẫn hay nói nhịn ăn là một việc làm rất ngu xuẩn hay sao? - Ông ta tiếp tục nói nhỏ.- .................... - Bên trong vẫn không đáp lại gì.- Tôi sẽ để đồ ăn bên ngoài, người cũng nên ra ăn một chút - Nói xong liền lắc đầu nhẹ và quay đi.

Căn phòng tiếp tục yên lặng. Cô nhếch môi, đúng là khi trước, lúc thiếu đồ ăn, cô vẫn thường trách cứ sao bọn nhà giàu có thể bỏ đồ ăn một cách vô tội vạ như vậy...

Đánh giá: 7.5/10 từ 92 lượt

Nội Dung Truyện:

Cuộc sống nhiều khi có nhiều ngăn trở nhưng lại có lúc vô tình đẩy ta lại gần nhau như một định mệnh. Anh và cô đã vô tình có sợi dây liên kết mật thiết này. Truyện Tổng Giám Đốc Tôi Không Bán kể về truyện tình cảm tự nhiên của hai người.

Anh là tổng giám đốc cao quý của Mạc Thị. Cô là con gái riêng của một gia đình giàu có. Bọn họ vốn là hai đường thẳng song song, vĩnh viễn không bao giờ gặp nhau. Nhưng trùng hợp thay ở cùng một thời điểm, cùng một nơi cùng một lý do, bọn họ đều bị người yêu thương nhất chà đạp.

Mẹ bị hại chết, hung thủ vẫn còn ung dung ngoài vòng pháp luật. Vì báo thù, cô tình nguyện hi sinh bản thân, nụ hôn đầu, hôn nhân, thậm chí cả đêm đầu tiên. Lúc anh ta chấp nhận ra giá một tỷ để mua đứa bé của cô , cô khẽ nở nụ cười, dịu dàng cự tuyệt , "Thành thật xin lỗi, ngài giám đốc, tôi không bán." Truyện ngôn tình Tổng Giám Đốc Tôi Không Bán được xây dựng từ một tình huống ngẫu nhiên nhưng chính điều ấy làm nên sự gắn bó của người người. Giữa dòng đời chộn rộn hối hả, ta đi về đâu để có thể gặp lại nhau và ta sẽ làm gì cho vơi hoài nỗi nhớ. Mời các bạn cùng thưởng thức!

       _Lê tổng,bạn gái của tôi có vấn đề gì sao? Người đàn ông trung niên đang lôi kéo cánh tay của Vân Liên,nghe giọng nói của Hắc Thiên Vũ bỗng giật mình đứng dậy,bộ mặt có sợ hãi          _Hắc tổng,tôi....không có ý gì Hắc Thiên Vũ sắc mặt vẫn lạnh lùng nhìn ông ta,không có ý định lên tiếng. Vân Liên mặc dù rất ấm ức nhưng vì lợi ích của công ty nên đành nuốt nước mắt vào trong,giả bộ tươi cười            _Thiên Vũ,không có chuyện gì to tát đâu. Chỉ là Lê tổng muốn bắt tay với em thôi Lúc này Hắc Thiên Vũ mới chuyển tầm nhìn đến khuôn mặt gượng cười của cô ta,nhìn thấy cô ta nháy mắt với mình,anh liền hiểu cô là đang vì lợi ích của công ty. Nghĩ tới ông ta cũng không làm gì quá đáng,Hắc Thiên Vũ thở dài một tiếng,ánh mắt sắc bén bắn tới,giọng nói cao quý nhẹ nhàng vang lên           _Hy vọng Lê tổng biết việc gì nên làm,việc gì không nên làm Lê tổng nghe Hắc Thiên Vũ nói,bộ mặt sợ sệt liền chuyển sang cười hèn mọn,liên tục gật đầu sau đó xin phép rời đi Từ phía sau,Tống Uyển Vy thu hết tất cả vào mắt,không khỏi chép miệng,cô ta cũng gọi là có chút não đó,biết vì đại cuộc trước mắt. Cô chậm rãi tiến lên,ánh mắt hiện lên vẻ lo lắng,nhìn Vân Liên           _Chị à,tên già đó không làm gì chị đấy chứ? Vân Liên trong lòng chán ghét Tống Uyển Vy nhưng vẫn cố nặn ra nụ cười hết sức giả tạo           _Chị không sao. Em là em gái của Vũ đúng không? Vũ nhắc tới em rất nhiều. Lần trước gặp mặt đã để lại cho em ấn tượng không tốt rồi,mong em đừng để trong lòng Vân Liên nhấn mạnh hai chữ "em gái" ý muốn nhắc nhở cô phải tự biết thân phận của mình,điều này sao Tống Uyển Vy không hiểu chứ,nhưng ngược lại cô nhất định sẽ chứng minh cho cô ta thấy,cô "em gái" này trong lòng anh Thiên Vũ,địa vị không ai sánh bằng,cho dù là "bạn gái" cũng không bằng. Hơn nữa cô ta nói "đừng để trong lòng" là ý gì đây? Muốn tỏ ra độ lượng sao? Cứ chờ đi,không lâu nữa tôi sẽ bắt cô phải gỡ cái mặt nạ thân thiện đó ra thôi. Nghĩ là vậy nhưng Tổng Uyển Vy ngoài miệng vẫn cười tao nhã,nhìn cô ta nhưng lời nói lại hướng về Hắc Thiên Vũ             _Anh Thiên Vũ rất hay nhắc tới em sao? Xem ra,trong lòng anh,em cũng có chút địa vị Hắc Thiên Vũ nghe vậy thì cười tươi,lấy tay xoa đầu cô cưng chiều,vô thức thốt lên           _Đương nhiên rồi,Vy Vy trong lòng anh luôn đứng số một Mắt Tống Uyển Vy sáng lên nhưng lại cụp xuống           _Anh nói dối           _Sao? Hắc Thiên Vũ thật không hiểu,cô bé này làm sao vậy? Một giây trước còn cười vui vẻ,một giây sau mặt đã xị xuống rồi? Chỉ thấy Tống Uyển Vy sau đó ngẩng đầu lên bĩu môi           _Anh nói dối. Nếu trong lòng anh,em lúc nào cũng là nhất vậy tại sao việc anh có bạn gái quan trọng như vậy cũng không nói cho em. Có phải hay không anh không tin tưởng em,sợ em tiết lộ với người nhà của anh? Câu nói của Tống Uyển Vy một mũi tên trúng hai đích. Thứ nhất,nói cho Vân Liên biết trong lòng anh,quan hệ của cô ta và anh còn không bằng một cô "em gái" này. Nếu không tại sao anh luôn kể về cô với cô ta nhưng lại không chủ động nói với cô về mối quan hệ của bọn họ. Thứ hai,cô ta mới là người nhận ra thân phận của mình. Bọn họ quen nhau đã ba năm vậy mà tới bây giờ gia đình của Hắc Thiên Vũ vẫn chưa biết gì về chuyện này,có phải là có chút kì lạ không đây? Người thông minh như Vân Liên chắc chắn là hiểu được dụng ý của cô,sắc mặt cô ta khẽ biến sắc,nụ cười trên môi càng lúc càng khó coi. Việc nói về mối quan hệ của bọn họ với người nhà của anh,không phải cô chưa từng nghĩ tới,chỉ là mấy lần đề cập đến,anh lại nói rằng chờ thời cơ thích hợp sau đó lảng sang chuyện khác,khi đó cô ta cũng không quan tâm lắm nhưng bây giờ nghe Tống Uyển Vy nói,cô mới cảm thấy lo lắng,không lẽ anh không muốn công khai mối quan hê của bọn họ sao? Hắc Thiên Vũ làm sao không hiểu được ý tứ của Tống Uyển Vy đây? Không cần nói đến việc đầu óc anh rất thông minh,chỉ cần là suy nghĩ của cô bé bên cạnh,anh đều nhìn thấu bởi cô suy nghĩ rất đơn giản. Hắc Thiên Vũ thở dài,hơi nghiêm khắc nói với cô 

           _Vy Vy,em không cần suy nghĩ quá sâu xa về chuyện của anh. Được rồi,đã gặp nhau rồi,vậy chúng ta ăn chung luôn đi

Vân Liên đối với đề nghị của anh không có ý kiến,còn Tống Uyển Vy trong lòng vô cùng không tình nguyện lại phải làm ra vẻ tươi cười gật đầu đi theo hai bọn họ về bàn. Nhìn Vân Liên đi phía trước tươi cười với Hắc Thiên Vũ,hai con mắt cô liền tràn đầy lửa giận,bỗng một suy nghĩ  lóe lên trong đầu cô,Tống Uyển Vy cười ranh ma,cố ý đá chân ghế vào  giày cao gót của Vân Liên,nhìn thấy cô ra ngã xuống,khóe miệng nhếch lên,chính mình cũng tự ngồi xổm xuống kêu lên           _A Hai tiếng kêu vang lên cùng lúc khiến Hắc Thiên Vũ quay lại,nhùn thấy Tống Uyển Vy và Vân Liên đang ngồi trên đất,sắc mặt liền xấu đi          _Vy Vy,Liên nhi,hai người sao vậy? Theo vô thức,anh liền tiến tới chỗ Tống Uyển Vy,vẻ mặt lo lắng hỏi cô          _Em có sao không? Có đụng tới vết thương không? Tống Uyển Vy lắc đầu,trong mắt ngập tràn sự hối hận nhìn về phía Vân Liên         _Em xin lỗi,là em quá lơ đãng không để ý đến cái ghế đang nằm ở đó Vân Liên trong lòng vô cùng tức giận nhưng vân tỏ ra hào phóng         _Không sao đâu Sau đó tự đứng dậy,ánh mắt phức tạp nhìn vào Hắc Thiên Vũ đang đỡ Tống Uyển Vy. Khi anh xoay người đặt chiếc ghế vào vị trí cũ,cô ta liền nhìn thấy nụ cười tinh nghịch nhú đang khiêu khích hiện lên trên mặt Tống Uyển Vy,trong lòng không khỏi khinh thường cô. Bữa cơm diễn ra trong không khí kì quái. Sau khi đưa Vân Liên về nhà,khi trong xe chỉ còn lại Hắc Thiên Vũ và Tống Uyển Vy,lúc này anh mới không nặng không nhẹ nói với cô            _Sau này em đừng làm như vậy nữa           _Dạ? Tống Uyển Vy có chút chột dạ nhìn Hắc Thiên Vũ đang lái xe,tuy rằng anh không nhìn cô nhưng cô vẫn cảm nhận được anh tức giận,cơ thể vô thức thu lại. Hắc Thiên Vũ không quay sang nhìn cô,nhắc lại        _Anh nói sau này em đừng giở trò trẻ con làm khó dễ Liên nhi nữa,em có biết hôm nay anh thất vọng thế nào không? Tống Uyển Vy cúi mặt,vẻ mặt biết lỗi         _Em biết rồi,em xin lỗi Hắc Thiên Vũ thở dài một hơi,theo thói quen đưa tay lên xoa tóc cô          _Anh biết trong lòng em khó chịu. Em sợ anh có Liên nhi rồi sẽ quên em. Đừng lo,cho dù có cô ấy thì trong lòng anh,em mãi mãi là em gái đứng số một Tống Uyển Vy tức giận cắn môi,không kìm được hét lớn            _Anh thôi đi,ai muốn làm em gái của anh chứ. Dừng xe,em muốn xuống Hắc Thiên Vũ bị tiếng hét của cô dọa sợ,anh quay sang nhìn cô,ánh mắt dò xét,sau đó cười phá lên           _Anh hiểu rồi,em đang giận chứ gì. Đừng giận mà,ngày mai anh đưa em đi ăn kem để hạ nhiệt được không?           _Em nói dừng xe,em muốn đi bộ về nhà Tống Uyển Vy lại hét lên. Lúc này Hắc Thiên Vũ sắc mặt xám ngắt chậm rãi đỗ xe bên đường. Xe vừa dừng lại,Tống Uyển Vy liền hung hăng mở cửa bước ra,đi về phía trước không ngoảnh đầu lại. Hắc Thiên Vũ khó hiểu nhìn theo bóng lưng của cô,nói thầm          _Con bé này làm sao vậy chứ? Bỗng chuông điện thoại reo lên phá vỡ suy nghĩ của anh. Chỉ thấy lúc anh nhìn màn hình điện thoại,khóe miệng cong lên nụ cười          _Tô tổng,thì ra cậu vẫn còn nhớ tới người bạn này. Được,chờ ở đó,mình tới ngay


Page 2

#chajunho#exid#hajeongwoo#hajung#hani#junghwa#kokonoihajime#leeeunsang

[Hajung] Unnie~~~

Full

Hôn Phu Tổng Tài:Tôi không phải em gái anh

Nhầm | Hajung

Full

Hôn Phu Tổng Tài:Tôi không phải em gái anh

(Hoàn) (Cover) (Jensoo) 30 days

Full

Hôn Phu Tổng Tài:Tôi không phải em gái anh


Page 3

#dammy#hiendai#langman#ngontinh#ngọt#sung#xuyênkhông#đammỹ

CỰC ĐỘ CÂU DẪN [Siêu Sắc]

Full

Hôn Phu Tổng Tài:Tôi không phải em gái anh

Bẻ cong anh chàng quân nhân

Full

Hôn Phu Tổng Tài:Tôi không phải em gái anh

Tổng Hợp QT Đam Mỹ Mỹ Cường

Full

Hôn Phu Tổng Tài:Tôi không phải em gái anh

( ĐM - HOÀN ) Hổ Phụ

Full

Hôn Phu Tổng Tài:Tôi không phải em gái anh

Phòng Khám Tâm Lý 419

Full

Hôn Phu Tổng Tài:Tôi không phải em gái anh

Anh Tiếp Viên Ơi

Full

Hôn Phu Tổng Tài:Tôi không phải em gái anh

Hỗ công chủ nghĩa

Full

Hôn Phu Tổng Tài:Tôi không phải em gái anh


Page 4

#alltake#alltakemichi#aov#izatake#laville#lienquan#mitake#zata

AOV ACADEMY

Full

Hôn Phu Tổng Tài:Tôi không phải em gái anh

Bựa Cùng Liên Quân

Full

Hôn Phu Tổng Tài:Tôi không phải em gái anh


Page 5

#allryoma#echizen#echizenryoma#licht#np#pot#princeoftennis#ryoma

(Jionhoon) Remember me

Full

Hôn Phu Tổng Tài:Tôi không phải em gái anh

[AkaKuro] Matching Algorithm

Full

Hôn Phu Tổng Tài:Tôi không phải em gái anh

Roger Federer Nadal rivalry

Writing

Hôn Phu Tổng Tài:Tôi không phải em gái anh

[ BnHA dj ] Stormy in the 1LDK

Full

Hôn Phu Tổng Tài:Tôi không phải em gái anh