Khách qua đường vội vã review năm 2024

Khách Qua Đường Vội Vã của Phiêu A Hề là tiểu thuyết ngôn tình hiện đại được đông đảo bạn đọc yêu thích.

Cuộc đời con người thực ra giống như một lữ quán mà chúng ta là chủ, ngày ngày đều nhìn thấy những người qua đường thần sắc mệt mỏi, đến đến đi đi vội vã. Có người chỉ ở lại một đêm, ăn một bữa cơm rồi rời khỏi, sau này chẳng còn cơ hội gặp lại, thậm chí có người chỉ dừng lại hỏi đường rồi đi ngay. Có người đi đường mệt quá nghỉ lại lâu hơn một chút.

Cũng có những người quay trở lại, nhưng lữ quán vẫn mãi là lữ quán, họ vẫn phải rời đi. Sau đó lại có những lớp người khác, bề ngoài thay đổi nhưng vẫn cứ như vậy, lặp đi lặp lại thành một vòng tuần hoàn, con người thì ngày qua ngày dần dần già đi. Chúng ta chẳng bao giờ biết được hôm nay ai sẽ đến, ngày mai ai sẽ đi, ai sẽ là người ở lại.... Phần lớn những người chúng ta gặp, cuối cùng cũng chỉ là những người khách đi qua cuộc đời, vội vã gặp nhau rồi lại vội vã chia xa, có chăng chỉ lưu lại đôi chút kỉ niệm. Có những người, thậm chí còn không để lại chút vết dấu nào...

Thẩm An Nhược, một cô gái từng yêu thầm, rồi lại để tình yêu ấy trôi qua trong im lặng. Không phải bởi cô không đủ dũng khí, mà chỉ đơn giản cô thấy không nhất thiết phải nói ra, cô chỉ muốn tận hưởng cái cảm giác yêu đơn phương ấy. Hoặc có thể, cô là người ngại phiền phức. Bởi, khi bắt đầu một tình yêu giữa hai người, cô sẽ không là người quyết định cho tình cảm đó nữa, sẽ chịu sự chi phối của người khác, có lẽ, cô sợ bị tổn thương. Khi đọc cuốn sách có thể bạn sẽ đồng cảm với nữ chính và nhận ra bóng hình mình qua cách tác giả xây dựng nhân vật. Hãy dành chút thời gian đọc sách để được trải nghiệm cùng các nhân vật cũng như tìm ra những suy nghĩ đồng điệu trong tâm hồn bạn.

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Khách Qua Đường Vội Vã (Tập 2) PDF của tác giả Phiêu A Hề nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website thuviensach.vn đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Thẩm An Nhược nhận lời kết hôn cùng Trình Thiếu Thần, với lý do như nhiều phụ nữ khác, đến một thời điểm đã mỏi mệt với những mối tình không thành, họ cần một cuộc hôn nhân. Nhưng cô khác họ ở một điểm, cô chỉ xem cuộc hôn nhân của mình như một điểm dừng chân tạm bợ, và sẵn sàng rút lui khi cô thấy cần. Điều đó không công bằng với Thiếu Thần. Khách qua đường vội vã- cuốn sách "Khách qua đường vội vã (quyển 1)" viết về tình yêu với thật nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau.

Nội dung:

Em đứng đây giữa phố phường đông đúc

Người với người hối hả bước đi.

Anh là ai giữa biển người trên phố

Là một nửa hay chỉ khách qua đường

Vội vã đến vội vã đi, lướt qua đời em

Để sớm mai kia giật mình thức giấc

Em biết rằng anh vẫn mãi đợi em.

Cuộc đời con người thực ra giống như một lữ quán mà chúng ta là chủ, ngày ngày đều nhìn thấy những người qua đường thần sắc mệt mỏi, đến đến đi đi vội vã. Có người chỉ ở lại một đêm, ăn một bữa cơm rồi rời khỏi, sau này chẳng còn cơ hội gặp lại, thậm chí có người chỉ dừng lại hỏi đường rồi đi ngay. Có người đi đường mệt quá nghỉ lại lâu hơn một chút.

Cũng có những người quay trở lại, nhưng lữ quán vẫn mãi là lữ quán, họ vẫn phải rời đi. Sau đó lại có những lớp người khác, bề ngoài thay đổi nhưng vẫn cứ như vậy, lặp đi lặp lại thành một vòng tuần hoàn, con người thì ngày qua ngày dần dần già đi. Chúng ta chẳng bao giờ biết được hôm nay ai sẽ đến, ngày mai ai sẽ đi, ai sẽ là người ở lại.... Phần lớn những người chúng ta gặp, cuối cùng cũng chỉ là những người khách đi qua cuộc đời, vội vã gặp nhau rồi lại vội vã chia xa, có chăng chỉ lưu lại đôi chút kỉ niệm. Có những người, thậm chí còn không để lại chút vết dấu nào...

Không khí của bữa tối hôm đó rất vui vẻ, rượu vẫn chưa mời hết được một vòng, mọi người trong bàn ăn đã bắt đầu lần lượt kể chuyện cười, sáng tác những mẩu truyện ngắn, hồi tưởng lại chuyện cũ, nói những câu trên trời dưới đất. An Nhược được đặc cách không phải uống rượu, chỉ dùng một lý nhỏ nước hoa quả. Gần đây cô bị đau dạ dày, cả một bàn đầy hải sản chỉ ăn chút xíu mà vẫn có cảm giác nuốt không trôi. Cô nghe thấy chủ nhiệm Lâm nói: “Tiểu Thẩm hôm nay ăn ít quá. Trưởng phòng Giang, cậu ngồi vị trí thuận tiện nên để ý chăm sóc đến cô ấy nhiều một chút.”

Cả bàn ăn cười rộ lên, trưởng phòng Giang bị chỉ đích danh ngoảnh mặt về phía An Nhược mỉm cười, dùng đũa chung gắp một miếng thịt lợn hầm lớn bỏ vào bát của cô. An Nhược gật đầu cảm ơn, nghe thấy trưởng phòng Viên nói: “Ôi, sao trưởng phòng Giang lại gắp thịt mỡ cho phụ nữ thế kia? Phụ nữ bây giờ đều rất quan tâm chuyện giảm béo, nhà tôi ngày thường một miếng thịt cũng không dám ăn.”

“Anh lại không hiểu gì rồi, miếng má lợn này là thức ăn tốt nhất cho sắc đẹp, chứa rất nhiều collagen. Hơn nữa, Tiểu Nhược thon thả thế này, cần gì phải giảm béo chứ?”