Lắng đọng theo thời gian trong tâm hồn mỗi người những vần thơ của các thế hệ thầy giáo, cô giáo và học sinh trường THPT Hạ Hòa từ ngày đầu thành lập trường đã gợi lên biết bao kí ức tươi đẹp về mái trường, tình nghĩa thầy trò ấm áp và tuổi học trò thân thương. Những vần thơ ấy còn mãi với thời gian và là “bản trường ca” về hành trình 60 năm xây dựng và phát triển của trường THPT Hạ Hòa. BBT xin trân trọng giới thiệu một số bài thơ của thầy và trò nhà trường các thế hệ.
Bến cũ
Bùi Tự Gia
Nguyên Hiệu trưởng từ 1965 - 1976
Ai về bến cũ cho ta gửi
Mấy khúc tâm tình, một khúc sông
Anh đi trăm nẻo miền quê mới
Mưa nắng nhớ hoài một bến sông
Lửa bom ngùn ngụt chiều thu ấy
Thao thức lửa đèn em nhớ không?
Giặc đốt trường, ta về Xuân Áng
Lớp học tranh tre ấm tình dân
Ngọn khoai đọt sắn vơi lưng bát
Leo lét đèn khuya, sáng tỏ dần
Bom nổ xé ngang giọng giảng bài,
Đêm đêm nhóm học vẫn đông, vui.
Còi tàu khắc khoải mòn thương nhớ
Réo rắt lưng đồi tiếng sáo ai?
Bếp lửa phân khu - những tấm lòng.
Bầu trời mơ ước xanh lồng lộng.
Chân cứng đá mềm! Anh vẫn trông.
Từ ấy em đi giữa sóng đời,
Dặm dài trăn trở những buồn vui.
Quê hương dõi dõi thầm trông đợi
Lớp lớp đèn khuya sáng bên đồi.
Vầng trăng tròn khuyết trăng huyền thoại.
Bếp lửa phân khu - những tấm lòng.
Bầu trời mơ ước xanh lồng lộng.
Chân cứng đá mềm! Anh vẫn trông.
Từ ấy em đi giữa sóng đời,
Dặm dài trăn trở những buồn vui.
Quê hương dõi dõi thầm trông đợi
Lớp lớp đèn khuya sáng bên đồi.
Sông sâu cát lắng nên cồn
Trăng xưa dù khuyết vẫn tròn đấy em!
Ánh mắt học trò
NGUYỄN ĐÌNH VỴ
Nguyên giáo viên thời kỳ đầu,
Tổ trưởng tổ Xã hội
Có phải bầu trời thu không em
Mà trong vắt, xanh non vời vợi?
Có phải màn nắng hè dữ dội
Mà chói chang cháy bỏng vần thơ?
Có phải xuân long lanh ấm áp
Mà xôn xao... lay động ước mơ?
Có phải đông u buồn tê tái
Mà lạnh trang giáo án, những giờ?
Ôi trong ta ánh mắt học trò
Thâu cả lại “ bốn mùa” kỷ niệm!
Ánh mắt nào làm ta xao xuyến
Ánh mắt nào gọi phượng lửa hè qua
Ánh mắt nỗi niềm, tâm trạng, phong ba...
Ánh mắt học trò động lòng thầy năm tháng
Gói ánh mắt vào trang giáo án
Kỷ niệm một đời trên bục giảng văn
Để mỗi lần mở giáo án ra xem
Bao ánh mắt ùa ra trò chuyện
Sống lại một thời lưu luyến, yêu thương!
Thu đông 1998- 2000.
Nhớ nghe em !
HOÀNG NGỌC LOAN
Nguyên tổ trưởng tổ Văn
Mái đầu tóc đã điểm sương
Cuộc đời gửi trọn mái trường tháng năm.
Hôm nay gặp lại các em
Đàn chim tung cánh bốn phương tụ về.
Xum vầy dưới mái trường quê
Nhớ chăng?...Cô nhắc em nghe những ngày...
... Xuân áng nghĩa nặng tình đầy,
Chở che đùm bọc ta ngày chiến tranh
Những năm giặc Mỹ leo thang
Đạn bom, lụt lội, khó khăn chất chồng
Nải chuối xanh, nắm rau rừng
Cân gạo một tuần, đèn sách vẫn vui
Lán tranh mỗi lớp mỗi đồi
Núi Ông đó, đứng canh trời quê hương
Trong lòng Xuân áng năm năm
Tình dân sâu nặng làm nên “ Cội nguồn” .
... Này em, Hương Xạ đừng quên
Giữa lau sậy, lại dựng lên mái trường
Đời kham khổ đã từng quen
Muối riềng, rau sắn, vẫn vang tiếng cười
Bốn lớp học, bốn quả đồi
Thi đua hai tốt, cuộc đời cứ say
Văn Xuân Áng, Toán bên này
Hai giải nhì Tỉnh về đây Hạ Hoà ...
... Giặc yên về lại trường xưa
Trên đồi Lửa Việt tình quê mặn nồng
Hai phân trường lại nhập chung
Xa rồi, tranh lán, hào hầm ngổn ngang
Những lớp học mới khang trang
Đồi cao lộng gió bốn phương thoả lòng
Ai ngờ ? Một trận bão giông
Hăm hai lớp đổ một đêm tan tành
Trong mưa bão, thầy họp bàn
Phân nhau xuống xã vội vàng, khẩn trương
Năm ngày ... như có phép tiên
Sau tan tác lại vẹn nguyên mái trường
Ôn thi em nhé, yên tâm
Nên người, chớ phụ tấm lòng quê ta
Tình dân nghĩa Đảng bao la
Cho em đôi cánh bay xa đường dài ....
Hội trường hội tụ niềm vui
Bốn mươi năm, mấy ngọt bùi hỡi em!
Chiều Xuân Áng
TỐNG THẾ TRUYỀN
Giáo viên từ những năm đầu thành lập
Xao xuyến bờ tre lòng ta muốn ở lại
Nắng chiều níu chân đi ...
Mắt ai nhìn bộn rộn, cười thông cảm
Gửi tấm lòng lại Xuân Áng quê xưa!
Chào nhé ! Những tấm lòng bà con thôn xóm
Những bếp lửa hồng nồng đượm ấm trong đêm
Trong xa xưa sưởi ấm những nỗi lòng
Soi trang sách thuở ngây thơ ấp ủ ...
Chào nhé ! Những con đường xưa lưu luyến
Những bìa rừng che mắt giặc sớm trưa
Những nền đất thời gian thương mến nhớ
Những căn nhà ôm ấp chuyện nắng mưa ...
Chào Xuân Áng ! con mương ta đào dở
Đất bâng khuâng sương núi nhớ người đi
Ra về, lòng soi thêm ánh sáng
Sáng soi thêm trang sách cuộc đời đi!
Tháng 2 - 1972
Nhớ ...
KỲ NGỌC LAN
Giáo viên công tác tại trường từ 1969 - 1974
Ta nhớ mãi những con đường cát trắng
Mái trường xinh lợp cọ đơn sơ
Hạ Hoà ơi, bao nghĩa tình sâu lắng
Buổi ban đầu, đầy khát vọng ước mơ.
... Xin cảm ơn những ngày gian khổ
Nhiều năm sau nhớ lại ngày này
Ta vẫn thấy vầng mặt trời quá khứ
Rọi huy hoàng trên đôi cánh ta bay ...
Hạ Hoà 15-11-96
NHỚ VỀ TRƯỜNG CŨ
TRẦN BÁ ĐÀO
Nguyên tổ trưởng tổ Văn
1. Sáng Xuân Áng
Sáng nay, lên đồng Phì dạy học
Trên đường làng, bà bủ lên nương
Ban mai, gió núi se se lạnh
Thầy Triệu, cô Loan nhớ buổi này?
2.Trưa làng Trầm
Gà gáy râm ran, trong xóm nhỏ
Nắng rải vàng, lớp học đồi nương
Trưa làng Trầm, bốn bề phẳng lặng
Vẫn nồng nàn mùi lúa hương bay.
3.Chiều Ấm Thượng
Chiều Ấm Thượng nắng vàng bãi cát
Lớp học đồi cao, nhìn sông Hồng cuộn nước
Những con thuyền đưa khách qua sông
4.Tối chu Hưng
Xóm nhỏ Chu Hưng, có mấy nhà
Ngôi đền trầm mặc cảnh bao la
Đêm rét, chăn đơn, lạnh cả gáy
Nhớ cảnh trường xưa, ở chốn này!
Biết mấy nghĩa tình
NGUYỄN TRIỆU
Nguyên tổ trưởng tổ Văn
Bốn mươi năm biết mấy nghĩa tình
Về hưu trong dạ vẫn đinh ninh
Nhắc kỷ niệm xưa, lòng dịu ngọt
Bảo toàn - Hương xạ lại Chu hưng
Thầy cũ trò xưa ở những đâu ?
Muối riềng, đọt sắn với măng vầu
Bữa cơm muối nướng hai phần sắn
Tiếng hát phân khu vẫn ngọt ngào !
Cái thời chống Mỹ khổ làm sao
Thần sấm, con ma lượn bổ nhào
Tiết học hai ba lần đứt quãng
Vẫn vui tiếng cuốc đắp hầm kèo
Lán học ẩn mình dưới bóng cây
Hào lượn quanh quanh, tường đắp dầy
Lớp học nửa chìm, thông bốn phía
Kẻng vang, vụt biến chẳng còn ai.
Giặc Mỹ leo thang đến tột cùng
Bom tấn, bom bi vãi lung tung
Sống chết với trường ai cũng vững
Thi đua hai tốt cứ ung dung.
Miền Nam tiền tuyến gọi hậu phương
Tạm xếp bút nghiên để lên đường
Nhận gậy Trường Sơn ra mặt trận
Cho Miền Nam chẳng tiếc máu xương.
Bùi ngùi nhớ tiếc thầy Trung, Minh...
Cùng bao anh chị của trường mình
Ngã xuống cho Miền Nam toàn thắng
Tên tuổi còn đây sáng sử trường.
Chỉ xin góp chút lửa lòng mình
Sáng cùng anh chị tuổi còn xanh
Mừng bốn mươi năm trường ta đó
Hãy giữ hương lòng mãi mãi thơm .
Tháng 7 - 2001
Lên đường
TỐNG THẾ TRUYỀN
[ Tháng 5-1972, trường phải sơ tán vào Gia điền
để thiTN cho khoá IX, nhưng trước khi thi,
thì có đợt học sinh lớp 9 và 10 lên đường đánh Mỹ.
Tiễn đưa ở sân hợp tác xã, xế chiều tôi xúc động
đọc tiễn đưa anh em]
Chẳng chờ Hoa phượng nở
Xốc hành lý lên vai
Chào anh - em sơ tán
Chào em - anh lên đường!
Chẳng chờ hoa phượng nở,
Vội chia mối tình thương
Lên đường đi đánh Mỹ
Xa trường , xa quê hương
Màu hoa hay ánh lửa
Nhắp giữa nôi quê hương
Cháy lòng căm giặc Mỹ
Xếp bút ! Ta lên đường!
13-5-1972
NHỚ TRƯỜNG
Triệu Đấu
Nguyên Hiệu trưởng trường THPT Hạ Hòa 1979-2000
Sáng nghe vọng tiếng trống trường
Ngẩn ngơ tìm lại con đường thân quen
Con đường nhỏ chứa bùn đen
Lần đi từng bước mon men tới trường
Mà sao giờ vẫn vấn vương
Lớp trường, sách vở, tình thương tràn đầy
Thầy xưa, bạn cũ đâu đây
Lớp nơi sơ tán dưới cây lá rừng
Nhớ sao ngày ấy tưng bừng
Cũng ngày nhà giáo trò mừng tặng hoa
Trên đường trò hái chiều qua
Hương rừng còn đậm mãi là hương quê
Xa rồi vẫn nhớ không quên
Tình xưa mộc mạc mà nên tình đời
Bây giờ dù ở muôn nơi
Khi nghe trống vọng không ngơi nhớ trường
LỐI VỀ TRƯỜNG XƯA
Vũ Văn Thành
GV, học sinh khóa 1969-1972
Nửa đời tóc ngả màu sương
Lần về quê cũ mái trường còn đây
Lưng đồi xanh ngát hàng cây
Đường xưa trải nhựa, đó đây ngỡ ngàng
Trở về gặp bạn, gặp thầy
Niềm vui vui mãi đủ đầy niềm vui
Còn đâu vóc dáng ngày xưa
Mái tranh, vách đất, người xưa đâu rồi
Mái trường nay đã sinh sôi
Khang trang bề thế lưng đồi nắng mưa
Thầy ơi ! Nhớ buổi ban trưa
Ve ngân, phượng đỏ thầy đưa ra trường
Hai ngàn mười một Hội trường
Năm mươi năm ấy chặng đường gian nan
Trở về không quản hèn sang
Thầy xưa, trò cũ ngập tràn niềm vui
TRỞ LẠI TRƯỜNG XƯA
Hà Thu Hương
Nguyên giáo viên môn Ngữ văn 1987 – 1991
Trường THPT Hạ Hòa
Tôi trở lại trường xưa
Sau bao năm xa cách
Ngày tôi đi, lớp còn lợp vách
Nay tôi về thành tường gạch đỏ tươi.
Tôi ngỡ ngàng muốn gọi: Mái trường ơi!
Người quá khác để lòng tôi cũng khác
Lúc ở trường sao tôi còn ngơ ngác
Nay trở về ấm áp bao nhiêu !
Cho tôi lần tìm những gương mặt kính yêu
Thầy cô còn đây, mái đầu điểm bạc
Duy chỉ có ánh mắt các thầy là không bao giờ khác
Vẫn dịu dàng và đôn hậu như xưa..!
Tiếng trống trường điểm báo buổi tan trưa
Từng lớp học sinh ùa qua ô cửa
Các em ơi! Đi nhanh lên tí nữa
Cho tôi được nhìn những ánh lửa tương lai.
Trường của tôi ngày mai ... ngày mai...
Sẽ khang trang hơn dưới hàng cây xanh mát
Để mỗi ô cửa đều tràn căng tiếng hát
Để người đi xa về, lòng dào dạt niềm vui...
Bao năm qua, tôi đã lớn lên rồi.
Nhưng, với trường xưa vẫn thấy còn bé bỏng
Hạnh phúc vô cùng khi mang trong mình lẽ sống
Mái trường này chắp cánh buổi tôi đi!
TẠM BIỆT !
Nguyễn Thị Thơm
Nguyên giáo viên môn Ngữ văn
Trường THPT Hạ Hòa
Ngày mai các em đi xa
Tạm biệt mái trường xưa cũ
Nơi ấy đong đầy kỷ niệm
Một thời áo trắng mộng mơ.
Xa rồi kỷ niệm thân thương
Những tiếng chào cô thân thiết
Còn đâu những giờ lên lớp?
Nụ cười ánh mắt long lanh.
Còn đâu những trò tinh nghịch?
Một thời: “Nhất quỷ nhì ma”.
Ngày mai các em đi xa
Để lại mình tôi đứng đó
Lặng ngắm hàng cây yên ngủ
Bồi hồi lưu luyến vấn vương.
Xa rồi bóng dáng yêu thương
Em có về trường xưa
Hà Văn Tăng
Cựu học sinh khóa 1961-1963
Em có về trường xưa
Nơi ta cùng thương nhớ
Nhà tranh và mái lá
Ấm Thượng ơi tình ta.
Nơi có miền Trung du
Có chiều vàng Lửa Việt
Đêm Ao Châu tím biếc
Những đồi chè ngát xanh.
Nơi đó là quê hương
Bao năm tháng nghĩa tình
Để rồi trong xa vắng
Nhớ mãi đời học sinh.
Nơi đó là mùa xuân
Cho mầm non trưởng thành
Khi mùa hoa phượng đến
Gợi nhớ về tuổi xanh.
Ta sẽ về trường xưa
Dù xa bốn phương trời
Bài ca và hoa thắm
Kính dâng Người, bạn ơi!
THẦY ƠI !
Nguyễn Thị Thu Hà
Học sinh lớp A4 khoá 1998 – 2001
Ngày mai chúng con đi xa
Mùa hạ nhạt nhoà nắng lụa
Chú ve trên cành phượng úa
Cô đơn ngồi khóc một mình.
Ngày mai chúng con đi xa
Thầy đã già đi một tuổi
Thương lũ học trò dong duổi
Tóc thầy mỗi buổi bạc thêm.
Phượng hồng đã thắp lửa lên
Đốt cháy nỗi niềm con trẻ
Phượng cứ vô tình như thế
Thầy ơi ! Không thể ... sao thầy?
Nắng vẫn rơi đầy lối nhỏ
Ngày xưa có đám học trò
Tan học vẫn về trên cỏ
Bây giờ chúng nó đi đâu?
Buổi học cuối cùng trôi mau
Có đứa dấu thầy ngồi khóc
Biết đâu lòng thầy biển rộng
“ Trò ơi ! đừng khóc nữa trò”
Bỗng cảm thấy mình bé nhỏ
Vụng về lau mắt không khô
Buổi học cuối cùng như thế
Thầy ơi! con sẽ nên người.
TIẾT HỌC CUỐI NĂM
Phùng Thuý Huyền
Học sinh lớp A1 khoá 1995- 1998
Tiết học cuối năm
Buồn như ngìn ngày rụng xuống
Sân trường mênh mông
Hàng phượng buồn tĩnh lặng.
Chỉ có lời thầy dặn
Bàn ghế buồn im ắng,
Chỉ có nước mắt học trò lã chã tuôn rơi.
Suốt bao năm, không quản tháng ngày
Thầy luôn bên chúng em từng tiết học.
Thầy đã quên đi:
Bao bộn bề lo toan cuộc sống
Vì đàn em yêu
Thầy luôn gắng sức
Bên trang giáo án
Với ngọn đèn khuya
Chuẩn bị giờ ngày mai lên lớp
Thầy kính yêu ơi !
Xa thầy chúng em buồn biết mấy
Thầy kính yêu ơi!
Chúng em mong muốn từng giờ
Ngày thành đạt thoả lòng thầy mong đợi.
Thầy kính yêu ơi !
Tạm biệt mái trường chúng em còn nhớ mãi
Hình bóng Thầy nơi bục giảng thân thương.
Lời Thầy dặn
Hoá niềm ước mơ trong mỗi phút xa Thầy
Cảm xúc ngày xa trường
Nguyễn Thị Nhung
Lớp 12A3 khoá 43 [2004 - 2007]
Kỷ niệm xưa tràn về trong ký ức
Tiếng gió thu như thúc giục thời gian
Con tim ai thổn thức, bàng hoàng
Mùa hạ này ....
Ôi! mùa hạ cuối
Còn đâu nữa sân trường áo trắng
Tiếng thầy cô mỗi sớm giảng bài
Còn đâu nữa những trò nghịch dại
Làm cô thầy trăn trở suy tư ...
Cũng từ đây chắp cánh tương lai
Nhưng trong tôi mong ngày chậm lại
Hạ Hoà ơi! chưa xa - sao đã nhớ?
Giấc chiêm bao mơ đúng trước cổng trường!
Nguyễn Thế Lượng - Phó Hiệu trưởng
Tuyển chọn và giới thiệu