Bài phát biểu về ngày Nhà giáo Việt Nam

Kính thưa các vị đại biểu khách quý

Kính thưa các thầy cô giáo cùng toàn thể các em học sinh thân mến!

Hòa cùng không khí tưng bừng chào đón ngày Nhà giáo Việt Nam 20-11 của cả nước,tôi rất vinh dự được thay mặt các thầy cô giáo trườngNghĩa Hưng phát biểu cảm nghĩ của mình trong ngày lễ“Tôn sư trọng đạo” này.

 Hơn 10 năm trước, bản thân tôi cũng đã từng là học sinh dưới mái trường Năng Khiếu, cũng đã từng được các Thầy cô nơi đây dìu dắt, chắp cánh ước mơ cùng những hoài bão tươi đẹp về tương lai, tôi đã ước mình cũng sẽ là một giáo viên truyền được sự đồng cảm cho học trò giống như thầy cô đã truyền cho tôi một ngọn lửa – ngọn lửa để theo đuổi những đam mê. Bánh xe thời gian cứ quay lặng lẽ, chúng tôi dần trưởng thành sau mỗi bài học, sau những buổi đứng lớp của các thầy các cô, tôi có thêm nghị lực cũng như niềm tin đủ để chạm lấy những ước mơ, khát vọng rồi biến chúng thành hiện thực. Và thật bất ngờ khi tôi lại được công tác, giảng dạy ở chính mái trường xưa gắn liền với bao kỉ niệm, lại được sự nâng đỡ, bảo ban, trở thành cô học trò nhỏ trong nghề giáo của các thầy cô. Đó là những tình cảm quý báu, là lý tưởng để tôi cố gắng cống hiến toàn bộ tri thức của mình cho sự nghiệp giáo dục.

Tôi đã chọn nghề giáo viên, nghề của những người lái đò âm thầm, lặng lẽ chở những thế hệ học trò cập bến tri thức. Bác Hồ đã khẳng định: “Không có thầy giáo thì không có giáo dục. Nhiệm vụ của thầy cô giáo là rất quan trọng và rất vẻ vang”, những lời ấy đã động viên tôi vững bước đi tiếp trong sự nghiệp “trồng người”, tiếp tục công việc đầy cao cả ươm mầm xanh cho đất nước.

Năm nào cũng vậy, khi không khí náo nức của ngày khai trường vừa kịp lắng xuống thì cả trường chúng ta lại vui mừng thi đua lập thành tích chào mừng ngày nhà giáo Việt Nam. Trong ngày này nhận được những bông hoa điểm 10, được đón những vần thơ hay, những câu văn đẹp hàm chứa lòng biết ơn sâu sắc của các em học sinh; chúng tôi như được tiếp thêm sức sống, lòng nhiệt huyết để yêu trường, yêu lớp nhiều hơn, cố gắng hơnđể được là một nấc thang trong bước đường đi tới vinh quang của các em.Người thầy không thể nào dạy tốt được khi không có sự hỗ trợ hợp tác tốt từ phía học sinh, chính các em là nguồn cảm hứng, là động lực đến trường để thực hiện công tác của người thầy, là nguồn sức mạnh để chúng tôi dành trọn tâm huyết với nghề. Và nghề giáo viên này đã đem đến cho chúng tôi thật nhiều nụ cười ánh mắt trẻ thơ mà không dễ gì tìm thấy ở một nghề nào khác.

Là giáo viên trẻ mới ra trường, nhưng tôi cũng như tất cả những người làm giáo viên đều thực sự xúc động trước những nghĩa cử, những ân tình mà toàn xã hội vốn có truyền thống "tôn sư trọng đạo" đã và đang dành cho những người Thầy. Cảm ơn dân tộc ViệtNamtừ ngàn đời đã dành tình cảm ưu ái nhất, trân trọng nhất cho nhà giáo chúng tôi: “mồng một tết cha, mồng hai tết mẹ, mồng ba tết thầy” và một ngày 20-11 tri ân thầy cô. Tại buổi lễ này, tôi xin được thay mặt cho giáo viên của trường bày tỏ sự cảm ơn sâu sắc tới các cấp quản lí, các đoàn thể chính quyền địa phương và các bậc phụ huynh đã quan tâm, giúp đỡ, khích lệ và tạo điều kiện cho chúng tôi hoàn thành tốt nhiệm vụ công tác được giao. Vì vậy, tôi và thế hệ giáo viên trẻ sẽ cố gắng tiếp tục nhiệm vụ ươm mầm cho sự nghiệp "trồng người" tại mái trường THCS Nghĩa Hưng, xứng đáng là một NGƯỜI TRUYỀN LỬA, chính là truyền ngọn lửa của khoa học, của niềm tin, của cái đúng, cái đẹp, của đạo làm người cho học trò, làm cháy lên mồi lửa âm ỉ trong các em, để các em biết khát khao cái đẹp, biết hướng tới chân lý, biết thêm yêu đất nước, con người và đặc biệt truyền ngọn lửa nhiệt tình đóng góp cho xã hội giàu mạnh.

Cuối cùng, tôi xin kính chúc các vị đại biểu, khách quý lời chúc sức khỏe, hạnh phúc, chúc các thầy cô giáo có nhiều niềm vui, đạt nhiều thành tích trong sự nghiệp “trồng người” đầy cao cả. Chúc các em học sinh luôn chăm ngoan học giỏi, xứng đáng cháu ngoan Bác Hồ, xứng đáng là một học sinh của trường chất lượng cao Nghĩa Hưng.

Xin chân thành cảm ơn!

Page 2

Thầy cô kính yêu, một mùa hè nữa lại đến…Con nhớ đến ngày hè cách đây bốn năm, con háo hức hi vọng và chờ ngày thu đến thật nhanh để được đặt chân vào ngôi trường cấp hai thân yêu. 

 

Đó là một ngôi trường mà các bạn học sinh khác hằng mơ ước và con đã đạt được ước mơ của mình. Trường chuyên của huyện, ở đó hội tụ những học sinh và giáo viên xuất sắc. Con đã từng rất tự hào vì là một học sinh của trường. Hồi mới vào trường con nhìn thầy cô đều lạ, nhưng sao con thấy ấm lòng và hạnh phúc quá vì đối với chúng con, các thầy cô như quen từ rất lâu. Con còn nhớ ngày hôm đó con vào trường cùng các bạn, đi qua phòng có nhiều máy tính và nhiều bảng chiếu, bảng thông minh thật hiện đại, con đã lán lại ở đó xem và bị lạc các bạn. Con hốt hoảng, chạy vội và tìm phòng tập trung, lâu quá! Trường rộng và nhiều dãy nhà, phòng. Bỗng dưng có một bàn tay gầy nhưng ấm áp và nhẹ nhàng đặt lên vai con. Con quay lại nhận ra đó là một thầy giáo đã già, thầy mỉm cười hỏi và chỉ đường cho con. Chỉ một hành động nhỏ với cử chỉ ân cần vậy thôi cũng đủ làm chúng con không lo sợ, tự tin vì được sống trong tình yêu thương của thầy cô. Con nghĩ các bạn con cũng như thế. Mãi sau này, khi chúng con lớn lên, được học trong trường nhiều năm, con mới nhận ra rằng mỗi thầy, cô giáo, ở đây yêu thương học sinh bằng những cách rất riêng. Con biết một số bạn sợ vẻ mặt nghiệm nghị của một số thầy cô, nhưng con cũng muốn cho các bạn biết rằng các thầy cô ấy thực sự yêu thương ân cần với học sinh theo cách của họ; ngoài đời là thế thôi, nhưng khi vào giờ học những nét căng thẳng trên mặt thầy cô lại giãn ra. Lúc đó các thầy cô vui tính và dễ gần lắm. Cón có những thầy cô vẻ mặt lúc nào cũng tươi vui, miệng nở nụ cười làm cho chúng con thầy hạnh phúc, con có cảm giác đó như một gia đình. Có những lúc con đã nghĩ cô là mẹ con, thầy như người cha yêu quý. Và cũng có những lúc cô mắng con; con nhớ những chiếc thước của thầy đánh vào tay con… con nghĩ rằng thầy cô ghét con. Vâng con sai! Thầy cô! Con xin lỗi vì những lần con kiêu ngạo, con đã cãi lại hay thái độ với thầy cô, con không biết rằng thầy cô buồn lắm. Đó là do tính hiếu thắng ở một tâm hồn trẻ thơ sao? Đừng viện cớ. Con cảm ơn các thầy cô vì những lần con buồn, con chán nàn vì điểm số, vì những chuyện khác các thầy cô đã đến bên con, động viên và nâng bước con đi. Đó có phải là những cảm xúc vu vơ bình thường nhỏ nhặt. Có những điều vô cùng giản dị, sao mãi giờ con mới nhận ra. Ở đâu đó con đã nghe thấy tiếng ve, tạm biệt thầy cô và mái trường mến yêu. Chúng con đã mười năm tuổi, phải rời xa mái trường cấp hai thôi. Con sẽ nhớ mãi những kỷ niệm êm đẹp bên mái trường thầy cô và bạn bè nơi đây.

          Phượng ơi! Đừng rơi nhẹ mỗi cánh hoa để cho lòng con thêm rộn rã…

          Cuối cùng xin thay mặt cho các bạn học sinh lớp 9 nói riêng và học sinh toàn trường nói chung một lời tri ân sâu sắc đến cha mẹ , thầy cô, các cơ quan toàn thể, các tổ chức xã hội.

          Xin kính chúc các quý vị đại biểu, các thầy cô, các bậc phụ huynh mạnh khỏe, công tác tốt. Chúc các bạn học sinh lớp 9 đạt kết quả cao trong các kỳ thi sắp tới. Chúc các em khối 6,7,8 luôn học giỏi chăm ngoan và viết tiếp những trang sử vẻ vang trường THCS Nghĩa Hưng.

Page 3

Họ và tên: Trần Thị Linh Chi

Lớp: 9A2

TRI ÂN NHỮNG ANH HÙNG LIỆT SĨ

          Tiếng ve râm ram trên những khóm phượng hồng báo hiệu mùa hè đã đến. Những hồi trống âm vang, tiếng vui đùa cười nói của các cô cậu học trò đã lặng dẫn, nhường chỗ cho những rặng hoa và vạt nắng cuối đường thật rực rỡ. Lại thêm một năm học nữa trôi qua, được sống trong bầu trời hòa bình, mang trên vai màu khăn quàng đỏ thắm, lớn lên trong tình yêu thương của cha mẹ thầy cô, lòng em không khỏi bồi hồi xúc động nhớ công ơn của thế hệ cha anh – những người đã hy sinh xương máu để đem lai tiếng cười con trẻ. Dẫu những năm tháng chiến tranh đau thương đã lùi dần về quá khứ, những mất mát đang dần được khỏa lấp trong thế giới hòa bình, thế nhưng lòng tiếc thương vẫn còn day dứt trong trái tim mỗi con người ở lại.

          Đất nước được hòa bình, độc lập tự do, dân tộc được sống trong ấm no hạnh phúc như ngày hôm nay tất cả là nhờ công lao to lớn của các anh hùng, liệt sĩ. Những con người bình dị, khoác trên mình bộ quân phục màu xanh, trên mũ có ngôi sao vàng năm cánh, trong mắt em luôn là đẹp nhất, vĩ đại nhất. Các anh đã phải chịu những tội ác tày trời của địch năm ấy, bây giờ nhìn lại vẫn còn thấy xót xa. Những trận bom thả mù trời, chất độc rải xuống đất như mưa…khiến cho bao con người phải chết, bị dị tật. Dù biết sẽ phải đối mặt với bao nhiêu chông gai, gian khổ và cái chết bất cứ lúc nào, trong mỗi cánh thư viết vội cho gia đình vẫn tràn gập niềm lạc quan của các anh. Chỉ cần là nhân dân được ấm no, đất nước độc lập, các anh sẽ tiến lên vì một tương lai phía trước “Chị Võ Thị Sáu, người con gái 19 tuổi đã tử hình vì quyết không khai bất cứ thông tin gì về cách mạng Việt Nam”. Trước giờ phút ấy, chị vẫn hái một nhành hoa cài lên mái tóc và hát “Tiến quân ca”, “Lên đàng”. Anh Phan Đình Giót, người đã lấy thân mình lấp lỗ chân mai- hỏa điểm lợi hại nhất của giặc Pháp, đem đến chiến thắng Him Lam, mở đường thành công chiến dịch Điện Biên Phủ. Anh Tô Vĩnh Diện, cậu bé Kim Đồng,…Những con người ưu tú ấy của dân tộc đã đánh đổi cả một đời, hi sinh hạnh phúc của bản thân mà quyết giành lại nền dân chủ cho đất nước. Mỗi khi nhắc lại về những người anh hùng ấy, em không khỏi xúc động, nghẹn ngào:

          “Không, không phải thiên thần

          Bước chân dài bảy dặm

          Vẫn là anh, anh giải phòng quân

          Vẫn đôi dép cao su, đánh giặc

          Suốt 30 năm lội khắp sông sâu, rừng thẳm

          Thuở anh đi, sắc nhọn ngọn tầm vông

          Giản dị như chàng trai lăng Gióng”

                                                             [Tố Hữu]

          Ngày hôm nay, dưới âm hưởng trầm hùng của bài Quốc ca, em cùng hàng vạn học sinh, sinh viên các thế hệ công nhân viên và cán bộ cả nước, mỗi người ai cũng tưởng nhớ tri ân các anh. Bài ca vang lên đưa em trở về với những năm tháng hào hùng lừng lẫy chiến công của dân tộc, nhờ những cống hiến của các anh. Mười tám đôi mươi, các anh đã xông pha tuyến lửa, khiêm nhường ngã xuống và gửi một phần máu thịt vào quê hương đất mẹ Việt nam đã mất đi những con người giản dị mà tuyệt với ấy, thật sự là một mất mát quá lớn…

          Là thế hệ sau may mắn được sống trong một đất nước hòa bình, em thật sự rất biết ơn những anh hùng liệt sĩ đã hi sinh vì đất nước năm xưa. Em hứa sẽ học tập tốt và tu dưỡng đạo đức, cố gắng tiếp bước cha anh để xây dựng một Việt Nam ngày càng giàu mạnh.

          Cuối cùng em thay mặt cho các bạn học sinh lớp 9 nói riêng và học sinh toàn trường nói chung gửi tới lời tri ân sâu sắc đế ncha mẹ, thầy cô, các cơ quan đoàn thể, các tổ chức xã hội.

          Xin kính chúc các quý vị đại biểu, các thầy cô, các bậc phụ huynh mạnh khỏe, công tác tốt. Chúc các bạn học sinh lớp 9 đạt kết quả cao trong các kỳ thi sắp tới, chúc các em khối 6, 7, 8 học giỏi chăm ngoan và viết tiếp những trang sử vàng của trường THCS ngĩa Hưng.

Video liên quan

Chủ Đề