Chân thần thượng thần là gì

CHƯƠNG 1: LỜI MỞ ĐẦU

CHƯƠNG 1: LỜI MỞ ĐẦUSáu vạn năm trước, kiếp hỗn độn giáng xuống, chân thần Thượng Cổ "dùng thân tuẫn thế", vì cứu Tam Giới mà tan thành mây khói.Lúc đó có người sẽ hỏi, bách tính nhân gian gặp phải thiên tai kiếp nạn có thể cầu xin các vị thần tiên trên trời che chở, nhưng nếu là thần tiên bị ép tới đường cùng, ngoài việc bị tiêu diệt, còn có thể làm gì khác?Người có thể cầu xin thần, thần có thể cầu xin ai?Đối với chúng sinh Cửu Châu, vừa nhắc đến chuyện này, không phải nhớ lại khi thế sự xoay vần, vạn vật luân chuyển, vì thời gian đã qua mấy vạn năm.Chẳng qua con đường tu tiên dài đằng đẵng, thời gian ở trong Tam Giới quá nhàm chán buồn tẻ, ngược lại sẽ tạo ra một chút nhạc đệm.Sáu vạn ba ngàn năm trước, Thiên Đế đại hôn ở núi Côn Luân.Ngày hôm đó, cả Cửu Châu Bát Hoang tràn ngập không khí hân hoan, chư thần khắp nơi hẹn nhau tới chúc mừng, chỉ tiếc hôn lễ long trọng như vậy lại không thể tiếp tục diễn ra trọn vẹn, lặng lẽ ẩn chứa vài phần lo sợ.Không vì lí do gì khác, tất cả là do thân phận lúc trước của Thiên Hậu - Vu Hoán thượng thần hơi đặc biệt.Thời thiên địa hỗn độn sơ khai, chúng thần Thượng Cổ đều bất tử, tổ thần Kình Thiên phá vỡ hư không, sáng tạo ra giới Thượng Cổ bên trên chúng sinh Tam Giới. Lúc đó, chân thần ở dưới trướng thống trị của tổ thần, từ lúc khai thiên lập địa, tốn thời gian mấy vạn năm mới có Tam Giới Cửu Châu sau này.Ngày Tam Giới được hình thành, tổ thần công đức viên mãn, hóa thành hư không, sống ngang Tam Giới. Lúc này, bốn vị chân thần dưới trướng tổ thần là Thượng Cổ, Chích Dương, Thiên Khải và Bạch Quyết trở thành chủ của Thượng Cổ Thần Giới, trong đó Thượng Cổ tuy là nữ thần nhưng được tổ thần đích thân truyền dạy, là vị thần tôn quý nhất.Tứ đại chân thần thần lực thâm hậu, thống lĩnh thần thú, cai quản Tam Giới, trong thời gian ngàn năm làm cho cửu hoang bát hợp có được hình hài ban đầu, không ngờ hai tộc Nhân, Yêu vừa xuất hiện trên thế gian, kiếp nạn hỗn độn giáng xuống, tứ đại chân thần cùng một nhóm thượng thần ứng kiếp mà biến mất... Tứ đại chân thần vì bảo vệ Tam Giới, thần hình đều biến mất, hóa thành hư không cùng tổ thần, chỉ còn lại binh khí tùy thân thất lạc nhân gian, chúng thượng thần cũng chỉ còn lại ba vị.Từ đó, chúng thần Thượng Cổ biến mất, Thượng Cổ Thần Giới bị phong ấn bên trên Tam Giới, vĩnh viễn không bao giờ mở ra, thời đại Thượng Cổ cũng vì vậy mà kết thúc, Tam Giới Cửu Châu bước vào thời kỳ Hậu Cổ.Ba vị thượng thần tránh được một kiếp đó, bây giờ chính là Thiên Đế, Thiên Hậu trên Cửu Trùng Thiên và Cổ Quân thượng thần của cung Thanh Trì. Thiên Đế vốn là một con rồng vàng năm vuốt, Thiên Hậu kế thừa huyết mạch phượng hoàng, Cổ Quân thượng thần là giao long Thượng Cổ. Ba vị đều do thần thú Thượng Cổ hóa thành.Như vậy thần linh đã có từ thời xa xưa, khó trách sẽ được Tam Giới tôn thờ mà quỳ bái.Cổ Quân thượng thần và Vu Hoán thượng thần vốn là một đôi thần lữ, hai vị không màng thế sự, ở núi Kỳ Liên tạo ra cung Thanh Trì, ẩn tích thế gian, tiêu dao mà sống, khiến chúng thần ngưỡng mộ.Ngàn năm sau, hai vị thượng thần có hậu duệ, đây vốn là chuyện vui lớn nhất Tam Giới, nhưng không ngờ, đứa trẻ này còn chưa ra đời đã không có thần tức, hơn một ngàn năm cũng không có sức phá vỏ trứng ra ngoài, càng lúc càng yếu, gần như sắp chết. Đứa trẻ do thần thời Thượng Cổ sinh ra lại yếu ớt như vậy, khiến người ta cảm thấy bất ngờ, khó tránh khỏi sẽ chạm vào nỗi đau của hai vị thượng thần, chúng iên không ai dám nhắc tới chuyện của vị tiểu thần quân này.Sau khi vị tiểu thần quân này được sinh ra, Cổ Quân thượng thần một lòng nghĩ cách gia tăng sức mạnh cho tiểu thần quân, ôm quả trứng tròn vo đi khắp nơi tìm sách cổ, điều tra tung tích của chân thần thời Thượng Cổ, vài năm không ở cung Thanh Trì là chuyện thường xảy ra. Mà Vu Hoán thượng thần có lẽ là vì đứa con quá yếu, yếu tới mức không tin rằng nó có thể sống sót nên cực kì lạnh nhạt với quả trứng này, thậm chí không muốn cùng Cổ Quân thượng thần ra ngoài tìm cách, một mình ở lại trong cung Thanh Trì.Cổ Quân thượng thần không nỡ để Vu Hoán thượng thần ở trong cung buồn bã một mình, bèn làm phiền Thiên Đế lúc rảnh rỗi tới cung Thanh Trì nhiều hơn. Qua mấy ngàn năm, khi Cổ Quân thượng thần vẫn còn chưa tìm được cách phá vỏ trứng trở về núi Kỳ Liên, nhìn thấy cảnh tượng bỏ hoang đã lâu, cung Thanh Trì sụp đổ lạnh lẽo, Vu Hoán thượng thần từ lâu không biết đã bỏ đi nơi nào.Lúc này, tin vui Thiên Đế đại hôn truyền đi khắp Tam Giới Cửu Châu.Người Thiên Đế cưới, không ai khác lại chính là Vu Hoán thượng thần.Nếu là vị thượng tiên khác làm ra chuyện như vậy, e là sau này khó có chỗ đứng trong Tam Giới, chung quy việc cướp vợ của bạn này, cho dù có lý nhưng cũng thất đức. Thiên Đế dù sao cũng là chủ của Tam Giới, chúng tiên tuy thấy không thích hợp nhưng cũng không ai dám lên tiếng.Ân oán tình thù của các vị thượng thần thời Thượng Cổ, không phải chuyện mấy kẻ tiểu tiên bọn họ có thể bàn luận...Lúc này, một đám thượng tiên ngồi trên Vân Đài, nhìn thấy tường vân bảy màu xuất hiện ở đỉnh Côn Luân, trong lòng thấp thỏm không yên.Cổ Quân thượng thần một thân áo bào xanh, đứng ở phía chân trời, uy nghiêm hơn Thiên Đế, lại lịch sự nho nhã, anh tuấn khôi ngô hơn mấy phần.Ánh mắt của Vu Hoán thượng thần có chút lay động, không ít nữ tiên quân nhìn không rời mắt, bàn tán sôi nổi.Trong lòng tuy mỗi người một cách nghĩ, nhưng chúng tiên vẫn nhanh chóng quỳ bái trên mặt đất, nghênh đón Cổ Quân thượng thần tôn quý.Cũng nghênh đón một trận ác chiến chuẩn bị diễn ra trên núi Côn Luân.Ấy vậy mà Cổ Quân thượng thần cũng chưa nhìn đến trận địa sẵn sàng đón địch của Thiên Đế Thiên Hậu, sau khi xuống khỏi tường vân bèn đi thẳng về phía Linh Quyên thượng quân - vị tiên quân quản lý mệnh cách, lấy ra một quả trứng tròn vo từ trong ngực đưa cho ông ta kiểm tra mệnh cách.Cổ Quân thượng thần thương yêu quả trứng này thế nào cả Tam Giới đều biết, nhưng không ai ngờ tới, vào thời khắc trọng đại này ngài ấy lại tới núi Côn Luân chỉ để xem mệnh cách tương lai của tiểu thần quân là lành hay dữ.Làm thế này chẳng khác nào tát cho Thiên Đế một bạt tai, nhưng lại không thể nào khiến người ta tức giận được.Sắc mặt Thiên Hậu cũng thay đổi, tức giận tới mức định phất tay áo rời đi, cũng may Thiên Đế nhẫn nại, an ủi Thiên Hậu mới khiến hôn lễ này không bị dang dở.Dưới con mắt khó tin của chúng tiên, Linh Quyên thượng quân cho dù vô cùng hoảng sợ nhưng vẫn phải dùng bộ xương già của mình gánh hết uy thế của ba vị thượng thần, tốt xấu gì ông ta cũng biết lai lịch của quả trứng này, không dám từ chối, run rẩy mà nhận lấy quả trứng tôn quý từ trong tay của Cổ Quân thượng thần, cẩn thận suy đoán.Suy đi đoán lại cũng đã qua mấy canh giờ, đối với thần tiên mà nói trăm năm cũng chỉ là một cái chớp mắt, nhưng trong tình huống này, sống qua được chừng ấy thời gian đã có vẻ khá khó khăn rồi.Hôn lễ cứ bị dừng lại giữa đường như vậy, ánh mắt chúng tiên đều dồn hết lên quả trứng tròn vo kia, ai cũng hy vọng Linh Quyên thượng quân có thể nhạy bén một chút, nói vài lời hay, cố gắng để Cổ Quân thượng thần vui vẻ, tình hình sẽ không còn khó xử như thế này nữa. Dù sao núi Côn Luân cũng là đất lành của Cửu Thiên, chẳng ai mong muốn ngọn núi thiêng còn sót lại từ thời Thượng Cổ sẽ bị hủy trong sự tức giận của các vị thượng thần.Thiên Đế không nhịn thêm được nữa, ho khan vài tiếng, Linh Quyên thượng quân mới cầm đến quả trứng này vào tay, sau một lúc chần chừ, mệnh cách mà Linh Quyên thượng quân lắp bắp nói ra khiến toàn bộ chúng tiên khó mà tin được."Vị tiểu thần quân này... có lẽ... là mệnh cách thượng thần."Chúng tiên có mặt ở đây đều tròn mắt há hốc miệng. Vị tiểu thần quân sinh ra đã mấy ngàn năm không có sức phá vỏ trứng này, còn yếu hơn cả một tiểu tiên đồng bình thường, vậy mà linh lực lại là mệnh cách thượng thần?Cho dù uy thế của Cổ Quân thượng thần có lớn hơn nữa, Linh Quyên thượng quân này cũng dám lôi kéo!Đương nhiên không có vị tiên quân nào dám nói ra câu này, ngay cả Thiên Đế thông minh cũng lựa chọn giả vờ câm điếc.Chúng tiên đều cho rằng Cổ Quân thượng thần sẽ vô cớ tức giận, câu nói này của Linh Quyên thượng quân chẳng qua chỉ là một câu nói khách sáo mà thôi. Thượng thần tôn quý, quan trọng thế nào, nghe thì hay, nhưng nếu là sự thật... thì không thể nào.Vậy mà, thời khắc tiếng hò hét ngạc nhiên của chúng tiên vang lên, Cổ Quân thượng thần giẫm lên tường vân bảy màu bay về hướng đông, không cho Linh Quyên thượng quân cơ hội nói thêm một chữ nào."Làm phiền các vị tiên hữu làm chứng, con ta Hậu Trì sẽ ngồi ở vị trí thượng thần, trời đất chứng giám."Từ đầu tới cuối, Cổ Quân thượng thần cũng chẳng nhìn đến Thiên Đế Thiên Hậu một cái nào.Chúng tiên đưa mắt nhìn nhau, một câu nói nhẹ nhàng như vậy đã định cho tiểu giao long còn chưa chào đời vị trí thượng thần, từ nay vị trí ở trên chúng sinh Tam Giới, đúng thật là hoang đường. Nhưng Cổ Quân thượng thần nhất định nhằm đúng lúc này mà nói những lời này, ai cũng không thể nói ra nửa từ phản đối.Một lần chặn đường như vậy, Cổ Quân thượng thần biến mất không còn dấu vết, vị trí thượng thần của vị tiểu thần quân này cũng theo đó mà được định đoạt không cần giải thích.Nếu bàn về lời đồn khó tin nhất thời Hậu Cổ, không phải chuyện này thì làm gì còn chuyện nào khác.Ở sâu trong biển mây trên đỉnh Côn Luân, một nam tử áo trắng trong tay cầm một khối gỗ được điêu khắc tỉ mỉ, cúi xuống nhìn chúng tiên như con kiến, tới sau khi Cổ Quân thượng thần xác định quả trứng kia là mệnh cách thượng thần mới ung dung rời đi.Từ đầu tới cuối, ngay cả thượng thần như Thiên Đế cũng chưa từng phát hiện ra có người như vậy xuất hiện.Đương nhiên, mấy vạn năm sau đó, câu nói mà Tam Giới nhắc tới nhiều nhất vẫn là: Hậu Trì của cung Thanh Trì đúng là chó ngáp phải ruồi, thật biết chọn chỗ đầu thai.--- Hết chương 1 --- Truyện được dịch và update tại fanpage:
Thiên Cổ Quyết Trần Vietnam Fanpage - 电视剧千古玦尘 Phối hợp dịch truyện và chia sẻ tại blog:
Một Tấc Tương Tư của Trương Nhã Khâm 张雅钦的一寸相思 Chúng mình dịch truyện phi lợi nhuận và không có thời gian up truyện cố định. Các bạn vui lòng không re-up truyện đi nơi khác khi chưa có sự đồng ý của chúng mình!
Chương trước
Chương tiếp

Danh sách chương:

  • PHẦN GIỚI THIỆU
  • CHƯƠNG 1: LỜI MỞ ĐẦU
  • CHƯƠNG 2: KHÚC NHẠC DẠO
  • CHƯƠNG 3: ĐẤU ĐÁ

Video liên quan

Chủ Đề