Dịch covid tại ấn độ hôm nay

Nguồn hình ảnh, Getty Images

Chụp lại hình ảnh,

Các bệnh nhân nhiễm Covid tại khoa cấp cứu tại New Delhi, Ấn Độ vào ngày 3/5/2021

Số ca nhập viện tăng vọt tại Ấn Độ trong làn sóng dịch lần 2. Hiện tại, vì bảo hiểm chi trả không đủ, những người dân Ấn Độ đã tìm đến hình thức kêu gọi cộng đồng quyên góp để chi trả cho những hoá đơn viện phí tăng vọt. Bài viết của nhà báo tự do Astha Rajvanshi.

Supraja Reddy Yeruva bị khó thở trong nhiều ngày sau khi sinh đứa con thứ 2 vào tháng 6 qua. Người phụ nữ 27 tuổi bắt đầu có triệu chứng Covid-19 trong suốt thời kỳ mang thai, không lâu sau ngay sau khi đến một bệnh viện để kiểm tra định kỳ.

Ngay sau đó, cô bị viêm phổi nặng và phải được điều trị trong phòng chăm sóc tích cực ICU tại một bệnh viên tư ở thành phố Hyderabad, miền nam Ấn Độ. Một tháng sau, cô vẫn còn ở đó.

Ấn Độ ghi nhận gần 9.000 ca nhiễm 'nấm đen' hiếm

Chồng cô cùng đứa con gái 6 tuổi và con trai mới sinh hiện lo lắng cho sức khoẻ của cô.

Anh Yeruva phải chật vật trả hoá đơn bệnh viện gần 6 triệu rupee, tương đương 58.636 bảng Anh hay 80.615 đôla Mỹ cho chi phí điều trị cho vợ. Và con số này cứ tăng dần theo ngày.

Yeruva đã sử dụng bảo hiểm y tế của mình, xài hết thẻ tín dụng và vay tiền ngân hàng. Sau khi sử dụng tất cả các lựa chọn, người chồng và cũng là người cha 35 tuổi này phải tìm đến Ketto, một nền tảng kêu gọi vốn cộng đồng và kêu gọi sự giúp đỡ.

Chụp lại hình ảnh,

Lời cầu cứu từ gia đình của Rajesh Hiwase

Là một kỹ sư với nguồn thu nhập ổn định nhưng khiêm tốn với 1.076 đôla hàng năm, khoảng 775 bảng Anh, anh Yeruva nói rằng anh chưa bao giờ tưởng tượng lại có một ngày lại phải xin tiền từ người lạ.

"Tôi đã làm việc chăm chỉ để giúp đỡ gia đình và chưa bao giờ cầu cứu ai bao giờ," anh nói. "Thế nhưng thậm chí lúc này, tôi thật bối rối khi phải kêu gọi mọi người góp tiền thế này."

Sự tuyệt vọng của anh phản ánh số phận của hàng ngàn gia đình Ấn Độ, hiện đang đối mặt với tổn thất liên quan đến làn sóng dịch lần 2 nghiêm trọng tại Ấn Độ: đó là những hoá đơn bệnh viện tăng vọt.

Nhiều người đã chuyển sang các trang kêu gọi vốn cộng đồng để trả viện phí - và điều này đã nhanh chóng xuất hiện như một hình thức thay thế bảo hiểm y tế và hỗ trợ từ chính phủ.

Các chuyên gia cho biết, cho đến nay, ba trang kêu gọi vốn cộng đồng lớn nhất gồm Ketto, Milaap và Give India tổng cộng đã kêu gọi được 1,6 tỷ đôla với sự giúp đỡ của 2,7 triệu mạnh thường quân.

Ketto là trang mà anh Yeruva đã dùng để kêu gọi quyên góp, đã tăng gấp 4 lần trong suốt 2 làn sóng dịch bệnh, huy động được hơn 40 triệu đôla cho 12.000 chiến dịch giảm nhẹ tác động Covid.

"Trong nhiều trường hợp, kêu gọi huy động vốn từ cộng đồng đã trở thành một hệ thống an toàn lắp vào chỗ trống trong hệ thống chăm sóc y tế," Ravina Banze và Irfan Bashir, đồng tác giả sách Crowdfunding: The Story of People cho biết.

Thậm chí trước đại dịch, nhu cầu lớn nhất về kêu gọi vốn đã phản ánh cuộc sống của hàng triệu bệnh nhân tại Ấn Độ.

Chi phí y tế quá cao đã đẩy 38 triệu người lâm vào cảnh nghèo khó trong thời gian từ năm 2011-2012, theo một nghiên cứu vào năm 2018 được Tạp chí Y khoa Anh Quốc và Quỹ Y tế Cộng đồng của Ấn Độ [PHI] tiến hành.

Hiện không có dữ liệu nào về việc đã có bao nhiêu người bị đẩy vào cảnh túng thiếu tài chính vì các hoá đơn viện phí trong suốt đại dịch Covid, thế nhưng theo một nghiên cứu ban đầu từ Viện Y tế Toàn Cầu Duke và PHFI ước tính thì có 2/3 người dân Ấn Độ làm nghề tự do và 50% lực lượng lao động hưởng lương không thể trả chi phí chăm sóc tích cực.

Nguồn hình ảnh, Getty Images

Chụp lại hình ảnh,

Người dân xếp hàng bên ngoài trung tâm bơm oxy vào ngày 29/4/2021 ở Gurugram, Ấn Độ

Gánh nặng đè lên những người Ấn Độ nghèo khó nhất, nhóm này năm ngoái đã tăng lên thêm khoảng 230 triệu người, theo một nghiên cứu từ Đại học Azim Premji. Hơn 90% đã vay một khoảng tiền trung bình là 201 đôla để trả nợ nần.

Chi tiêu của Ấn Độ dành cho y tế chiếm khoảng 1,2% GDP - nằm trong số những nước có ngân sách dành cho y tế thấp nhất thế giới, với khoảng 2/3 dân số Ấn Độ không có bảo hiểm y tế.

"Phải nhập viện cấp cứu bất ngờ là một công thức dẫn đến thảm hoạ khi hầu hết người dân phải sống trong mối đe doạ bất ổn tài chính thường xuyên," ông Bashir cho biết.

Hồi năm 2018, Thủ tướng Ấn Độ Narendra Modi hứa chi trả miễn phí viện phí cho 500.000 người dân Ấn Độ nghèo khó nhất, thông qua chương trình bảo hiểm y tế lớn nhất thế giới, mang tên "Modicare".

Thế nhưng một phân tích từ Công ty Tư vấn Proxima cho biết chỉ có khoảng 13% người dân là thuộc diện hợp pháp của chương trình này có thể nhận bảo hiểm khi nhập viện để điều trị Covid tại các bệnh viện công và tư.

Chương trình này không bao gồm chi phí điều trị ngoại trú, vốn chiếm phần lớn trong chi phí điều trị.

Tại thành phố Nagpur, Chinmayi Hiwase đi từ bệnh viện này đến bệnh viện khác trong 3 ngày để xin oxy và giường bệnh trống cho người cha 57 tuổi của mình, ông Rajesh Hiwase. Cô đã từng nghĩ cuộc chiến chống Covid đã kết thúc.

Nguồn hình ảnh, Chinmayi Hiwase

Chụp lại hình ảnh,

Chinmayi Hiwase [người đầu tiên bên phải] cùng gia đình

Thế nhưng bản scan MRI cha cô sau đó lại phát hiện hiện tượng rối loạn hệ thống tự miễn dịch và bị nhiễm "nấm đen". Việc điều trị thêm bao gồm tiêm thuốc hàng ngày tốn 94 đôla mỗi lần tiêm, đã đẩy tổng chi phí lên 33.633 đôla.

Đây là một con số không thể tưởng tượng nổi cho một cô gái 25 tuổi, người con duy nhất và chỉ vừa mới tốt nghiệp đại học.

"Chúng tôi bị sốc khi xem hoá đơn," cô nói.

Cha của cô, người đã làm việc tại một đại học tư chuyên về cơ khí đã giúp đỡ gia đình với thu nhập hàng năm là 605 đôla.

Không có bảo hiểm y tế, viện phí đã ăn vào tiền tiết kiệm của Hiwase, buộc họ phải mượn tiền từ bạn bè, và cuối cùng là bắt đầu một cuộc huy động vốn trên mạng.

Cho đến nay, gia đình đã huy động được 11.956 đôla, gần một nửa số tiền mà họ yêu cầu. "Tôi đã không nhận ra rằng việc kêu gọi vốn cộng đồng lại có ích như thế này," Chinmayi Hiwase thở phào nhẹ nhõm.

"Việc góp vốn cộng đồng đã giúp những cá nhân không thể trả tiền viện phí ở những bệnh viện tư có cơ hội được nhập viện," cô Banze cho biết.

Những người đóng góp thường là gia đình hay bạn bè của người kêu gọi, nhưng cũng có Tổ chức Phi chính phủ [NGO], người nổi tiếng và người lạ, ở Ấn Độ và nước ngoài, những người cảm thấy cần phải giúp đỡ.

Thế nhưng các phần đóng góp thường được hướng tới những câu chuyện đau xót nhất nhất hay những bệnh nhân quen biết nhiều người trên mạng xã hội. Cô Banze và anh Bashir lo lắng điều này có thể tạo một môi trường mà những trường hợp nghiêm trọng nhất mới chỉ nhận được sự cảm thông.

Số ca nhiễm tăng nhanh ở Ấn Độ 'đáng báo động'

Chụp lại video,

Đền Sikh ở Ấn Độ hỗ trợ oxi tại chỗ cho bệnh nhân Covid-19

Với phân nửa người dân không thể tiếp cận internet, thì kêu gọi vốn cộng đồng có thể tạo nên "sự mất đối xứng thông tin" bằng cách ngăn chặn những người ở cấp bậc thấp nhất trong xã hội có thể tận dụng sức mạnh này.

Mặc dù có quyên góp, thế nhưng bất ổn tài chính của Hiwase vẫn chưa chấm dứt. Nợ thì vẫn phải trả và việc điều trị của cha cô sẽ tốn nhiều thời gian."Không phải ai cũng là một người kể chuyện tuyệt vời, và không phải ai cũng có một câu chuyện cùng cực nhất," Banze và Bashir cho biết.

"Chúng tôi hầu như chỉ có thể xoay sở được một mũi tiêm nếu không có sự giúp đỡ của người khác," cô cho biết. "Tôi không biết những người không có sự hỗ trợ sẽ làm gì."

Tại Hyderbad, anh Yeruva đang tính đến việc bán tài sản và thậm chí căn nhà của mình để trả viện phí cho vợ.

"Sẽ mất vài năm để mọi thứ quay trở lại bình thường, nhưng tôi vẫn muốn đảm bảo là con của chúng tôi vẫn còn có mẹ," anh cho biết.

Astha Rajvanshi là một nhà báo tự do và thành viên Viện nghiên cứu các vấn đề toàn cầu [Institute of Current World Affairs], có trụ sở tại Delhi.

Video liên quan

Chủ Đề