Người Công giáo La người như thế nào

Anh Chị Em thân mến,

Trong bài Tin Mừng Ngày Chúa Nhật VI Phục Sinh năm B hôm nay, Chúa Giêsu nói rõ: “Đây là điều răn của Thầy: anh em hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương anh em” [Ga 15,12].

Cộng Đoàn Phụng Vụ chúng ta hãy cùng nhau suy niệm về điều răn Chúa Giêsu dạy chúng ta phải yêu thương nhau thế nào?


+++

Người công giáo chúng ta phải yêu người như Chúa Giêsu đã treo cao gương đặc biệt này.

Người thế gian không có bức gương hoàn toàn nào về đức yêu người để bắt chước. Trái lại, người công giáo có bức gương hoàn toàn về đức yêu người để noi theo, đó là Chúa Giêsu, Con Thiên Chúa xuống thế làm người, như lời ngài phán rõ: “Các con hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương các con” [Ga 15.12].


Khi Chúa Giêsu giáng sinh, Ngài tha thứ cho vua Hêrôđê đã dã tâm tìm cách giết Ngài. Trong suốt ba năm Chúa Giêsu đi giảng đạo, tất cả những ai đui mù, què quặc, câm điếc, bất toại, phung hủi, quỷ ám, hoang đàng, tội lỗi, đều đặt hết lòng tin tưởng vào Ngài, chạy đến xin Ngài nâng đỡ ủi an.

Chúa Giêsu ân cần đón tiếp tất cả những ai đau khổ hồn xác với một lòng yêu thương vô hạn: “Tất cả những ai đang vất vả mang gánh nặng nề, hãy đến cùng tôi, tôi sẽ cho nghỉ ngơi bồi dưỡng” [Mt 11,28]. Và để chứng minh lời nói của mình, Chúa Giêsu luôn sẵn sàng làm mọi sự để nâng đỡ họ.


Chúa Giêsu không bao giờ nói những lời sâu độc chua cay làm mất lòng ai, trái lại, Ngài luôn bịt tai, không muốn nghe những lời chua chát đó phát xuất ra từ một ai. Vì thế, Ngài rất cực lòng khi thấy các tông đồ, vì thiếu lòng thương yêu nhau thật, nên thường sống cay cú và xoi bói nhau. Ngài luôn cầu xin Đức Chúa Cha ban ơn cho họ được hiệp nhất và yêu thương nhau.

Khi còn sống cũng như lúc sắp chết, Chúa Giêsu chỉ biết yêu thương và tha thứ. Khi Giudà đến bắt Ngài nộp cho quân dữ, ngài vẫn yêu thương tha thứ: “Này bạn, bạn đến đây làm gì thì cứ làm đi!” [Mt 26,50]. Khi quân dữ nhổ nước miếng vào mặt Chúa Giêsu, đội mão gai nhọn sắc trên đầu Ngài, đánh đập Ngài tàn nhẫn, nhạo báng Ngài đủ cách, Ngài vẫn hiền lành như con chiên, im lặng không mở miệng nói ra một lời tức tối. Và khi hấp hối trên thập giá, thấy những thái độ vô ơn, nghe những lời phỉ báng thậm tệ, Ngài vẫn cầu nguyện cho họ.


Người công giáo chúng ta phải yêu người vì Chúa Giêsu.


Người đời yêu người vì người: họ yêu người vì tư lợi, vì giàu sang, vì danh giá, vì thiện cảm. Vì chỉ căn cứ những yếu tố bên ngoài để yêu thương nhau, nên người đời yêu thương nhau một cách hời hợt, yêu đó rồi ghét đây, thương nay rồi mai bỏ, ghét thì ghét cay ghét đắng, bỏ thì bỏ hẳn, không còn muốn sống với nhau nữa.

Trái lại, người công giáo yêu người vì Chúa Giêsu, yêu người vì muốn đẹp lòng Chúa, yêu người vì Chúa muốn như vậy, yêu người vì Chúa dạy như thế. Chúa Giêsu đã phán rõ: “Ta ban cho các con một điều răn mới, là các con hãy yêu thương nhau” [Ga 13,34].


Người công giáo yêu người vì Chúa Giêsu, nên yêu người một cách siêu nhiên, mặc dầu bên ngoài có nhờm gớm, có ác cảm, có xích mích, có khó khăn với nhau, nhưng vẫn bỏ qua dễ dàng, vẫn thắng lướt được hết, vì người công giáo yêu người vì Chúa Giêsu.


Người công giáo chúng ta phải yêu người trong Chúa Giêsu.

Người đời yêu người một cách ích kỷ, yêu để mình được lợi, được sướng, yêu người qua bộ áo, qua mái tóc, qua đồ trang sức, qua chức tước.

Trái lại, người công giáo yêu người trong Chúa Giêsu, vì người nào cũng là hình ảnh của Chúa Giêsu, vì người nào cũng là giá máu của Chúa Giêsu đã đổ ra để cứu chuộc họ.

Khi yêu người trong Chúa Giêsu, người công giáo yêu chính Chúa Giêsu đang có mặt trong kẻ khác, như lời Chúa phán rõ trong Ngày Phán Xét Chung: "Ta bảo thật các ngươi: mỗi lần các ngươi làm như thế cho một trong những anh em bé nhỏ nhất của Ta đây, là các ngươi đã làm cho chính Ta vậy" [Mt 25,40]. Thánh Martinô cho người nghèo một manh áo ban ngày, Chúa Giêsu hiện đến cám ơn Martinô ban đêm: “Ta cám ơn con vì con đã cho Ta manh áo nầy.”

Khi yêu người trong Chúa Giêsu, người công giáo thấy hình ảnh của Chúa Giêsu trong kẻ khác, và hình ảnh nầy che khuất khuôn mặt trần thế của kẻ khác. Vì thế, người công giáo yêu người không có điều kiện, không có giới hạn. Trái tim người công giáo là một cửa biển rộng mở, đón nhận tất cả mọi người, không những đón nhận những người thân trong gia đình, mà còn đón nhận những người xa lạ; không những đón nhận bạn bè, ân nhân, mà còn đón nhận kẻ nghịch thù, kẻ làm hại mình; không những đón nhận người lành, người thánh, mà còn đón nhận những người lỗi lầm, những người tội lỗi.


+++


Nói đến Đạo “Công Giáo”, ai cũng nghĩ đến Đạo “Bác Ái” vì danh từ “Công Giáo”, đồng nghĩa với danh từ “Bác Ái”. Một người nghịch đạo kia thẳng thắn nói: “Điều tôi trách các ông, người công giáo, không phải vì các ông là người công giáo, nhưng vì các ông không công giáo cho đủ”. Không công giáo cho đủ, nghĩa là: không có lòng bác ái cho đủ.

Điều người công giáo phải có nhiều nhất, là bác ái. Nhưng có thể trong thực tế, điều người công giáo vẫn còn thiếu thiếu nhiều, lại là bác ái.

Nhân đức yêu người là nhân đức rất quan trọng vì yêu người, là yêu Chúa, nhưng phải yêu người theo gương Chúa Giêsu, phải yêu người vì Chúa Giêsu, phải yêu người trong Chúa Giêsu, thì mới đẹp lòng Chúa và được Chúa thưởng sau này trên nước trời.

Amen.


Linh mục Emmanuen Nguyễn Vinh Gioang

Video liên quan

Chủ Đề