Qua câu chuyện Mài rìu em rút ra bài học gì

Có một tiều phu đến xin việc ở một nhà thương gia giàu có. Thấy anh khỏe mạnh, hiền lành, lại nhiệt tình, có thể làm được việc và thương cho hoàn cảnh của anh nên ông chủ đã tiến cử anh với người quản lý. Người quản lý liền trao cho anh một chiếc rìu, dẫn anh vào rừng và bảo:

– Anh thử đốn cây này cho tôi xem.

Vì đã từng lao động, nên anh đốn rất nhanh. Người quản lý nhận anh vào làm việc, đưa ra mức lương và cho anh nơi cư ngụ. Dù mệt nhọc nhưng anh cảm thấy rất vui, vì nghĩ rằng cuối tuần sẽ có một số tiền kha khá đem về gia đình.

[Ảnh minh họa qua thechoicedrivenlife.com]

Thứ Hai, thứ Ba, rồi thứ Tư vùn vụt trôi qua. Đến ngày thứ Năm, người quản lý gọi anh vào cám ơn và trao cho anh tiền công cả một tuần. Anh vui sướng cầm những tờ giấy bạc thấm đẫm mồ hôi, đôi mắt rạng ngời niềm vui.

Bỗng chợt nhận ra có điều gì bất thường, anh thắc mắc hỏi người quản lý:

– Tôi rất cảm ơn ông chủ đã trả lương cho tôi suốt tuần. Nhưng sao không để đến thứ Bảy mà lại trả lương vào hôm nay.

– Đáng tiếc là tôi không thể mướn anh được nữa, vì theo sổ sách thì anh đốn được nhiều cây nhất vào ngày thứ Hai, nhưng qua ngày thứ Ba cây đã giảm xuống, và ngày thứ Tư anh là người đốn được ít cây nhất trong các công nhân ở đây.

– Nhưng thưa anh, tôi đã làm hết sức mình. Tôi đi làm sớm về trễ. Tôi chỉ nghỉ để ăn trưa có nửa tiếng thay vì một tiếng. Tôi làm việc không ngừng. Tôi làm việc cả giờ giải lao nữa. Vậy anh còn muốn gì nữa?

– Những gì anh vừa nói không sai chút nào, tôi hoan nghênh sự nhiệt tình của anh. Nhưng xin lỗi anh, tôi chỉ quan tâm đến hiệu quả làm việc của anh thôi.

Anh tiều phu buồn rầu vì nghĩ sức khỏe của mình đã yếu. Anh cũng chưa biết phải tiếp tục làm gì để phụ giúp gia đình. Anh tìm đến ông chủ, xin lỗi vì đã không làm được như kỳ vọng của ông và thắc mắc không hiểu chuyện gì đang xảy ra với mình.

– Lần cuối cùng cậu mài chiếc rìu của mình là bao giờ? – người thương gia hỏi

– Mài rìu ư? Tôi đã dành hết thời gian của mình để đốn cây mà không để ý đến việc mài nó’ – anh tiều phu buồn rầu đáp.

– Anh hãy về mài rìu và nhớ mài nó mỗi ngày rồi ngày mai quay lại làm việc, tôi tin là một người như anh sẽ làm tốt công việc – người thương gia nói đầy tin tưởng.

Anh tiều phu rối rít đa tạ người thương gia, rồi vui sướng quay về nhà. Quả thật, ngày hôm sau anh đã đốn được rất nhiều cây, còn nhiều hơn cả những ngày trước.

Bài học:

Anh tiều phu trong câu chuyện trên là hình ảnh đại diện cho rất nhiều người trong số chúng ta. Chúng ta mải miết chạy theo những mục tiêu đề ra, cứ chạy, cứ đua mà quên đi rằng: chẳng có “cỗ máy” nào chạy mà không cần nghỉ ngơi để “tra dầu, bảo dưỡng”.

Nếu cứ cố, cứ cố, mỗi ngày trôi qua, chúng ta sẽ thấy mình mệt nhoài và dường như đang rơi vào khoảng không chơi vơi vô định. Không phải cứ chạy hết tốc lực đã là điều hay. Quan trọng là trong quãng đường đến đích ấy, bạn cần vạch ra cho mình những kế hoạch mà trong đó chứa các “điểm nghỉ”. Nó không chỉ là lúc để bạn hồi sức mà còn là thời điểm cho bạn đánh giá bản thân, và “mài vũ khí” của mình.

Cuộc sống của chúng ta cũng như vậy. Chăm chỉ không có gì là xấu, nhưng đôi khi cần có một khoảng ngừng nghỉ để “mài sắc chiếc rìu”, làm mới bản thân thông qua việc tự học tập và rèn luyện. Nếu không, chúng ta sẽ nhanh chóng bì “cùn” đi, và mất dần đi khả năng làm việc hiệu quả của mình.

[Sưu tầm]

Xem thêm:

Ngày xửa ngày xưa, có một tiều phu khỏe mạnh đến tìm gặp ông chủ xưởng gỗ để tìm việc làm. Anh đã được nhận vào làm một công việc phù hợp với khả năng đó là đốn gỗ. Tiền lương được trả thật sự cao và môi trường làm việc cũng tốt. Ông chủ đưa cho ông một cái rìu và chỉ anh nơi để đốn gỗ. Ngày đầu tiên, người tiều phu mang về 18 cây.

“Thật tuyệt vời, hãy tiếp tục như thế”, ông chủ khích lệ.

Nghe những lời khuyến khích của ông chủ. Người tiều phu gắng sức làm việc trong ngày tiếp theo nhưng anh ta chỉ mang về có 15 cây. Ngày thứ ba anh cố gắng làm việc hơn nữa nhưng anh cũng chỉ mang về được 10 cây. Những ngày tiếp theo số cây anh mang về ngày càng ít hơn.

“Tôi đã đánh mất sức mạnh của mình”, người tiều phu nghĩ thế.

Anh tìm đến gặp ông chủ để nói lời xin lỗi. Giải thích rằng anh không hiểu được tại sao lại như thế.

“Lần cuối cùng anh mài cái rìu của anh là vào khi nào”, ông chủ hỏi. “Mài rìu ư? Tôi không có thời gian để mài nó. Tôi đã rất bận trong việc gắng sức đốn những cái cây”.

Lời bàn:

Cuộc sống của bạn cũng giống như người tiều phu kia. Đôi lúc bạn rất bận rộn để hoàn tất công việc nhưng có vẻ như nó ngày càng tệ hơn. Hãy nghỉ ngơi và tìm cách mài lại “vũ khí”. Bạn sẽ tìm thấy được sức mạnh của mình.

Thành công chưa bao giờ là một mục tiêu duy nhất nằm ở cuối con đường. Thành công còn nằm trên những chặng đường mà bạn trải qua để chinh phục nó. Cũng giống như trong trường hợp của người tiều phu. Anh ấy sẽ được trân trọng nếu mang nhiều củi về. Nhưng như vậy vẫn chưa đủ. Chỉ khi nào anh ấy là một người tiều phu vác trên vai một lưỡi rìu bén. Lúc đấy mới xứng đáng được người người ngưỡng mộ.

Có thể mài chiếc rìu của mình thật sắc bén đó là đọc sách. Sự thật thì chẳng có ai thành công mà không đọc sách cả. Vì sách là nguồn chi thức, là kinh nghiệm mà những thế hệ đị trước tích lũy được. Nếu chúng ta muốn thành công mà không đọc sách thì điều đó khó như việc đi bộ trên trời.

//dulich.petrotimes.vn/

Vân Anh

Chuyên trang du lịch rất mong nhận được bài viết, hình ảnh của bạn đọc. Xin vui lòng gửi về:

Là tổng thống Mỹ nổi tiếng nhất lịch sử, vị tổng thống thứ 16 của Mỹ Abraham Lincoln được mệnh danh là "người giải phóng vĩ đại". Những tư tưởng đổi mới của ông đã giúp ích cho rất nhiều người vượt qua giới hạn của bản thân mình để thành công.

Một trong những câu nói và bài học nổi tiếng nhất mà Abraham Lincoln để lại trước khi bị ám sát là câu chuyện về chiếc rìu của người tiều phu:

Chuyện xưa kể rằng, có một anh tiều phu đến gặp ông chủ xưởng gỗ để xin làm việc. Thấy anh khỏe mạnh, chăm chỉ, lại thật thà, ông chủ xưởng nhận ngay.

Để đáp lại lòng tốt của người chủ, anh tiều phu tự nhủ sẽ làm việc thật cố gắng. Vác chiếc rìu của mình lên vai, anh chàng đi vào rừng và chăm chỉ đốn gỗ.

Sau một ngày dài làm việc, người tiều phu mang về 18 cây gỗ. Ông chủ hài lòng, vỗ vai anh và khích lệ: "Tốt lắm chàng trai, hãy cứ tiếp tục phát huy".

Ngày tiếp theo, anh chặt tới 20 cây gỗ, rồi 25 cây, 30 cây. Số tiền kiếm được ngày càng nhiều, sự tin tưởng của người chủ càng lớn.

Ngày thứ 5, sau khi làm việc hăng say từ sáng đến tối, anh tiều phu chắc mẩm mình đã chặt được nhiều hơn số gỗ ngày trước đó. Nhưng khi đếm lại, anh giật mình phát hiện ra số gỗ mình chặt được chỉ được 15 cây.

Tự nhủ không thể để chuyện này lặp lại, sang ngày thứ 6, anh chàng thậm chí làm việc quần quật hơn hôm qua, không nghỉ lấy một phút. Thế nhưng, kết quả cuối ngày khiến anh rất buồn lòng khi số gỗ đốn được chỉ là 15 cây.

Anh chàng tìm đến ông chủ, buồn rầu thanh minh: "Có lẽ tôi đã mất đi sức mạnh của mình rồi thưa ngài. Tôi không thể hiểu chuyện gì đã xảy ra".

Ông chủ xưởng gỗ nhìn người tiều phu và chiếc rìu sứt mẻ của anh ta một lúc lâu, rồi thong thả hỏi: "Lần cuối cùng cậu mài chiếc rìu của mình là khi nào?".

" Mài rìu ư? Tôi đã dành hết thời gian của mình để đốn cây, chẳng có giây phút nào ngơi nghỉ để mài rìu cả", anh tiều phu thật thà đáp.

"Vậy đó chính là lý do đấy chàng trai", ông chủ đáp lại.

Phải rèn luyện mới chinh phục được đỉnh cao

Thực tế, chàng tiều phu không phải là ví dụ cá biệt cho hình ảnh những người mải miết chạy theo mục tiêu đề ra mà quên mất việc phải chăm chút cho cỗ máy của mình. Sức khỏe, lòng đam mê và cả nỗ lực đều cần có thời gian nuôi dưỡng, hồi phục... thì mới có thể đạt được thành công trọn vẹn nhất.

Đôi khi, con người chỉ vội vã nhìn thấy thành công lớn ở cuối hành trình, mà quên mất những trái ngọt trên đường chinh phục thành công ấy. Người tiêu phu này tự hào khi đếm số lượng cây gỗ chặt về được, mải miết chạy theo lời khen của ông chủ, mà quên đi mất việc duy trì thành tựu đó như thế nào.

Có trên tay một lưỡi rìu bén, bạn sẽ tự tin để chinh phục thế giới. Đừng tự biến mình thành một chàng ngốc mãi hạ cây với lưỡi rìu cùn, hãy dành thời gian mài sắc nó, chắc chắn bạn sẽ không bao giờ phải hối tiếc.

Với câu chuyện này, Abraham Lincoln đúc kết lại bằng một câu nói nổi tiếng: "Nếu cho tôi 6 giờ để chặt một cái cây, tôi sẽ dành 4 tiếng để mài rìu".

>> Đọc thêm các câu chuyện ý nghĩa tại đây

Video liên quan

Chủ Đề