Từ ó đâm là gì

Facebook

邮箱或手机号 密码

忘记帐户?

注册

无法处理你的请求

此请求遇到了问题。我们会尽快将它修复。

  • 返回首页

  • 中文[简体]
  • English [US]
  • 日本語
  • 한국어
  • Français [France]
  • Bahasa Indonesia
  • Polski
  • Español
  • Português [Brasil]
  • Deutsch
  • Italiano

  • 注册
  • 登录
  • Messenger
  • Facebook Lite
  • Watch
  • 地点
  • 游戏
  • Marketplace
  • Meta Pay
  • Oculus
  • Portal
  • Instagram
  • Bulletin
  • 筹款活动
  • 服务
  • 选民信息中心
  • 小组
  • 关于
  • 创建广告
  • 创建公共主页
  • 开发者
  • 招聘信息
  • Privacy Policy
  • 隐私中心
  • Cookie
  • Ad Choices
  • 条款
  • 帮助中心
  • 联系人上传和非用户
  • 设置
  • 动态记录

Meta © 2022

LTS: “Biết Tỏ Cùng Ai” do cô Nguyệt Nga phụ trách, nhằm mục đích góp ý, chia sẻ những ưu tư, vướng mắc về những vấn đề liên quan đến cuộc sống, đời thường mà quý vị không biết tỏ cùng ai. Thư từ xin gửi về: Người Việt [Biết Tỏ Cùng Ai], 14771 Moran St. Westminster, CA 92683, hay email: [email protected]

Thưa cô Nguyệt Nga, cha mẹ của em mất sớm, em là người nuôi dạy hai em, dù rằng về tuổi tác, em chẳng hơn chúng là bao.

Cách nay ba tháng, thằng em trai đưa một cô gái về nhà xin em làm đám cưới. Hỏi ra thì cô ta là bác sĩ [mà thằng em của em nghề nghiệp lại lông bông, nó chỉ được cái tốt mã và dẻo miệng]. Lòng em cũng mừng khi thấy có một cô bác sĩ yêu em mình, cái thằng lông bông. Nhưng suy đi nghĩ lại thấy nếu mình bằng lòng thì hóa ra như lừa dối con người ta. Em mới nói với cô ta rằng: Chị rất mừng nếu gia đình cưới được em, nhưng chị cũng không giấu được sự lo ngại, vì em chị chẳng nghề ngỗng gì đàng hoàng, lấy nhau về sẽ là một gánh nặng cho em.

Em cứ nhấn mạnh những điểm yếu của em trai mình, nhưng cô gái vẫn không thay đổi, vẫn xin em đứng ra làm đám cưới. Cản ngăn thế nào cũng không được, em bèn nói với cô ta: Cho chị xin 2 tháng, nếu sau 2 tháng em vẫn còn muốn làm dâu nhà chị, thì em đến đây, chị sẽ rất vui để làm đám cưới cho hai đứa. Sau đó em kể rất nhiều thói hư tật xấu của thằng em trai mình cho cô ấy nghe, mong cô ấy thối chí.

Chừng khoảng 1 tháng sau, hai cô cậu lại đến nhà em và lần này quyết tâm làm đám cưới ngay, không chờ 2 tháng như ước hẹn với em. Em có nghi ngại trong lòng, hay là con nhỏ có bầu. Em không hỏi vì vấn đề tế nhị, nhưng thấy hai đứa tha thiết quá, em cũng vui, biết đâu duyên phận, hai đứa sẽ ăn đời ở kiếp với nhau. Đó là những ngày tháng vui thật vui, em và chồng em chạy tốc trán để lo nhà hàng, quay phim, thiệp cưới… Vui lắm! vì nghĩ cha mẹ dưới suối vàng chắc mừng cho cái thằng con hư từ lúc lọt lòng nay ấm bề gia thất.

Thiệp cưới đã gửi đi, thì đùng một cái, cái thằng quỷ sứ lông bông kia, đưa đến một cô khác, bầu vượt mặt. Cô này khóc lóc. Còn cái thằng kia, thì mồm mép tuyên bố rằng, nó không hề thương cái cô bác sĩ, từ nào giờ nó chỉ yêu cô thứ hai này, cô này là cô giáo, hợp với gia đình mình hơn, cô này hiền lành hơn…

Em chỉ muốn điên lên thôi cô Nguyệt Nga ơi! Ông trời ngó xuống mà coi cái thằng quỷ vật nhà em. Nó bảo, nếu em vẫn tiếp tục giữ thiệp cưới đó mà không cancel, thì nó không đến, cho cô dâu đứng một mình chơi. Hoặc nó sẽ đến với cô có bầu này, coi ai xấu mặt cho biết. Con nhà người ta có ăn có học, hai bên sui gia đã nói chuyện với nhau mà nó nỡ lòng nào cắt cổ chị nó như vậy.

Còn hai tháng nữa thì đến ngày cưới, thiệp cưới đã gửi đi khắp nơi, nhà hàng cũng đã đặt cọc… Em phải làm sao đây trời! Cái thằng ó đâm!

Chị Hai

Góp ý của độc giả:

*Thủy: Thưa chị, em nghĩ là vì em chị đẹp trai tốt mã, nên có nhiều cô theo trong cùng thời gian, vì thế sinh ra chuyện này chuyện kia. Chứ ai mà cư xử quá đáng như vậy. Lại trở cờ như chong chóng, quơ một lúc hai ba cô. Em e rằng biết đâu chung quanh còn nhiều cô khác không ra mặt. Em nhớ chuyện mình, ngày trước khi còn ở VN, nhà em có người bạn ông anh, độc thân, không có nhà cửa, gia đình em mới cho anh ấy vào ở trong nhà. Anh cũng được một phòng riêng đàng hoàng. Anh đi về cũng bất thường, và bồ bịch thì cô này đi cô kia đến. Một hôm thấy ảnh cứ ở trong phòng khóa trái cửa, cả nhà cũng không thắc mắc, đến hôm sau thì cả nhà sinh nghi phá cửa vào nhà. Không ngờ ảnh uống thuốc tự tử, không cứu chữa được. Ảnh chết để lại một bức thư, viết cho người tình, và chỉ một danh xưng là “em” xưng “anh”. Thế là cô nào đến cũng được đọc và đều tưởng ảnh viết cho mình. Cái anh này chết rồi cũng quấy nhiễu đàn bà.

Trường hợp em của chị. Cứ thây kệ hắn ta, chị chỉ gọi phone trình bày với những người than phía chị, còn phía ảnh thì kệ ảnh, để ảnh xử, coi sao cho biết.

*Lân Trương:

Thưa cô, chuyện đã như vậy rồi thì cô cũng nên bình tĩnh mà giải quyết, chứ mắng nhiếc làm gì. Theo tôi, cô nên hủy đám cưới, chắc ai cũng thông cảm. Tôi nói thật, nếu tôi là khách mới mà nhận được cú phone cancel thì tôi mừng lắm, đỡ tốn công khỏi mất tiền. Tôi nói thật, ngoại trừ bà con [mà bà con thì chắc ai cũng thông cảm] chứ bạn bè chắc một trăm người thì đúng một trăm là mừng khi chị gọi đến cancel.

Phải cancel thôi, vì lấy nhau thế nào về cũng bỏ nhau, mà tôi nói thật chị đừng buồn, chứ lấy cái cô có bầu cũng bỏ thôi. Cái anh chàng này là playboy mà.

Vấn đề mới:

Thưa cô Nguyệt Nga, hơn 1 năm nay bạn em thư từ qua lại với một anh ở tiểu bang xa. Qua quá trình tìm hiểu, họ đã yêu nhau, mặc dù chưa hề gặp mặt ngoài đời. Anh ấy làm ở hãng chế tạo những linh kiện cho máy bay. Vì anh mới vào làm, nên chưa có nhiều ngày phép, do đó chưa thể về Cali thăm bạn em được.

Bạn em và anh ấy quen nhau, hai gia đình đều biết, một số bạn bè của hai bên cũng biết, những người bạn thân của anh ấy cũng biết bạn em. Có những anh sống ở đây, thỉnh thoảng bạn em cũng đến nhà họ để dự sinh nhật, hay tiệc tùng. Sở dĩ em biết mọi điều vì bạn em và em rất thân nhau. Hai đứa gần như là một, chẳng dấu diếm nhau một điều gì. Và chính điều này khiến hôm nay em có thư cho cô Nguyệt Nga.

Rồi thì anh ấy cũng về thăm bạn em. Bạn em đã lấy hẳn một tuần phép để đi chơi với nhau. Họ rất hạnh phúc bên nhau. Trong vài lần đi chơi, em cũng tham gia với họ, ba đứa cũng rất vui, câu chuyện cũng dòn dã, cũng chọc nhau, phá nhau.

Cuộc vui nào cũng tàn, anh ấy phải về để đi làm. Hôm chia tay, tụi em đi ăn chung với nhau. Em có hỏi, khi nào thì anh về thăm lại H, ảnh không trả lời. Đến lúc bạn em vào nhà vệ sinh thì đột nhiên ảnh nắm tay em và nói: Anh phải nói thật với em, lần này là lần cuối, anh sẽ không về nữa. Em hỏi tới, tại sao? Thì ảnh nói, người mà ảnh cảm thấy yêu quý chính là em chứ không phải bạn em.

Em bỏ về sau khi nghe anh ấy nói, không đợi bạn em ra để chào. Sau đó anh ấy gọi em liên tục, và để lại nhiều messege rằng, nếu em đồng ý, chính anh sẽ giải thích mọi sự cho bạn em. Ảnh còn nói thêm, bạn em đẹp, chắc chắn sẽ rất dễ có tình yêu mới… Ảnh nói ảnh thương em vì tính em nhu mì, khép kín, mặc dù về nhan sắc em không bằng bạn em, ảnh nói thẳng ra như vậy… Mặc cho ảnh nhắn gì thì nhắn, em vẫn không trả lời phone. Trong khi bạn em vẫn tíu ta tíu tít kể chuyện họ với nhau. Thật lòng thì em có cảm động khi nghe anh ấy thú nhận. Em cũng thấy hân hoan trong lòng, nhưng bên cạnh đó là nỗi hoảng sợ, hoang mang cho những ngày tới. Em cũng không dám gặp mặt bạn vì thấy như mình có lỗi. Và em cũng không rõ chính xác lòng mình. Thoáng trong đầu ý định kiếm một cớ gì đó nghỉ chơi bạn ra. Dĩ nhiên liên lạc với anh ấy thì không bao giờ. Dù lòng em có rung động, nhưng em coi như đã quyết định là không bao giờ liên lạc bất cứ dưới hình thức nào với anh ấy. Chỉ có phần bạn thì em đang không biết có nên kể cho bạn nghe, hay tìm cách xa lánh bạn luôn?

Diệu Hà

*Nguyệt Nga rất mong nhận được sự góp ý của quí độc giả xa gần. Thư góp ý, quý độc giả gửi sớm cho Nguyệt Nga; gửi chậm, tòa soạn không thể đăng được vì đã sang một đề tài khác.

Thư từ gửi: [email protected]

Chủ Đề