Tứ Thánh pháp giới là gì
CẢNH GIỚI NÀY LÀ KIẾN TÁNH THÀNH PHẬT, PHÁP THÂN BỒ TÁT CHÂN THẬT CÔNG ĐỨC Giảng giải: Hòa Thượng Tịnh Không Dùng chân tâm là Thánh Nhân, dùng vọng tâm là phàm phu. Hay nói cách khác, Tứ Thánh Pháp Giới cũng là dùng vọng tâm. Vọng tâm chính là A lại da. Cho nên A La Hán, Bích Chi Phật, Bồ Tát, Phật là Phật trong mười Pháp Giới. Đều chưa viễn ly A lại da, vẫn là dùng A lại da. Chỉ là tứ Thánh Pháp Giới dùng chân chánh, còn Lục Đạo dùng tà ngụy, dùng sai lệch. Là vọng tâm, nhưng là vọng tâm sai lệch tà ngụy. Tứ Thánh Pháp Giới dùng vọng tâm, nhưng là vọng tâm thuần chánh. Thuần chánh từ đâu mà có? Do Phật Bồ Tát giáo huấn mà có. Thật sự y giáo phụng hành. Đã rời ngã tướng, đã buông bỏ, nhưng chưa rời ngã kiến. Tứ Thánh Pháp Giới đều đã phá tứ tướng, nhưng chưa phá tứ kiến. Trong Kinh Kim Cang nói ngã kiến, nhân kiến, chúng sanh kiến, thọ giả kiến. Nếu phá được tứ kiến họ sẽ vượt ra mười Pháp Giới, đó chính là Pháp Thân Bồ Tát. Họ ở nơi Cõi Thật Báo Trang Nghiêm của Như Lai. Cõi Thật Báo Trang Nghiêm của Như Lai, cũng chính là Cõi Thật Báo Trang Nghiêm của chính mình. Điều này chẳng thể không biết. Ở chỗ này nói công đức chân thật. Địa vị này rất cao, nhất niệm bất sanh. Cảnh giới này là cảnh giới của Viên Giáo Sơ Trụ Bồ Tát và Biệt Giáo sơ địa trong Kinh Hoa Nghiêm, cũng chính là những gì trong Thiền Tông nói, phá nhất phẩm vô minh chứng nhất phần Pháp Thân. Thường nói đại triệt đại ngộ, minh tâm kiến tánh. Cảnh giới này là kiến tánh thành Phật, Pháp Thân Bồ Tát chân thật công đức. Chân thật công đức tức vô lượng công đức. Vì sao? Bởi người này đã kiến tánh, cũng chính là họ chứng được pháp tánh. Pháp tánh có thể sanh vạn pháp. Trong Hoàn Nguyên Quán nói là xuất sanh vô tận, đây là vô lượng công đức. Cho nên chúng ta đã chứng được công đức chân thật. Tự nhiên khởi tác dụng chính là vô lượng công đức. Có thể đối với tất cả chúng sanh có duyên trong biến Pháp Giới Hư Không Giới. Chúng sanh có duyên rất nhiều, vô lượng. Chúng sanh có cảm, quý vị có thể có ứng, tự nhiên ta sẽ ứng. Thân của Bồ Tát giống như tiếp nhận tin tức trên mạng internet vậy. Tin tức của biến Pháp Giới Hư Không Giới tất cả đều có thể nhận được. Nhận được lập tức sẽ có phản ứng, chứ không phải không phản ứng. Giống như sau khi ta nhận được thì liền đáp trả. Tin tức từ bên ngoài đến là hữu ý, cũng có vô ý. Nhưng phản ứng của ta hoàn toàn vô ý, tức là không thông qua tâm ý thức, đó là phản ứng của tự tánh. Trong đó không có xen lẫn tâm ý thức, xen lẫn tâm ý thức là phàm phu. Không xen lẫn tâm ý thức là Thánh Nhân, đây chính là Pháp Thân Bồ Tát, cho nên thật sự là vô lượng công đức. ***
Tìm kiếm theo chữ cái Tất cả a b c d e f g h i k l m n o p q r s t u x y z
MƯỜI PHÁP GIỚI KHÔNG LÌA MỘT TÂM NIỆM Tam thế nhất thiết Phật Ưng quán pháp giới tánh Như Lai duy tâm tạo. Tạm dịch : Nếu ai muốn biết rõ Tất cả phật ba đời Hãy quán tánh pháp giới Như Lai do tâm tạo.
"Nếu ai muốn biết rõ, tất cả người ba đời ; hãy quán tánh pháp giới, Như Lai do tâm tạo". Bạn cười tôi đọc sai phải chăng ? "Nếu ai muốn biết rõ". Nếu : Là giả thiết. Ai : Tức là chỉ tất cả mọi người. Muốn biết rõ: Muốn biết rõ cái gì? Muốn biết rõ con người làm thế nào mà làm người
"Hãy quán tánh pháp giới". Bạn hãy nhìn xem tánh pháp giới, pháp giới có tánh gì ? Nếu pháp giới có tánh, vậy còn gọi là pháp giới sao ? Tánh pháp giới nói ở đây là tánh của chúng sinh ! Mỗi người có tánh của mỗi người, bạn có tánh của bạn, tôi có tánh của tôi. Nói về tánh này thì bạn chẳng biết. Tôi nói cho bạn dễ hiểu, tức là sự nóng giận của bạn lớn hơn tôi một chút, sự nóng giận của tôi sâu hơn bạn một chút. Bạn nói có phải chăng ? Chẳng giống nhau. Pháp giới chúng sinh mỗi loài có tánh của mỗi loài. Heo có tánh heo, ngựa có tánh ngựa. Người nam có tánh của người nam, người nữ có tánh của người nữ, mỗi người có tánh của họ. Có người thích ăn ngọt, đó là có tánh ngọt; có người thích ăn chua, đó là có tánh chua; có người thích ăn cay, đó là có tánh cay, có người thích ăn đắng, đó là có tánh đắng, bạn nói có phải chăng ? Nếu bạn nghiên cứu kỹ thì mỗi loài đều có tánh của mỗi loài. Cây cũng có tánh của cây, hoa cũng có tánh của hoa, cỏ cũng có tánh của cỏ, hết thẩy đều có tánh, cho nên nói "tánh pháp giới". Chẳng phải nói về tánh pháp giới kia, mà là nói tánh pháp giới của của chúng sinh. Bây giờ các bạn đã hiểu chăng ? Trước kia các bạn đều cho rằng là tánh pháp giới, bây giờ mới biết là tánh của chúng sinh. Bây giờ các bạn đã hiểu chăng ? Trước kia các bạn đều cho rằng là tánh pháp giới, bây giờ mới biết là tánh chúng sinh ở trong pháp giới đó, cho nên mới nói "hãy quán tánh pháp giới". "Như Lai do tâm tạo". Bổn lai là nói : "Nếu ai muốn biết rõ, tất cả Phật ba đời, hãy quán tánh pháp giới, tất cả do tâm tạo"; vì ở trước tôi nói : "Tất cả người ba đời", bây giờ câu cuối cùng tôi đổi thành "Như Lai do tâm tạo". Phật là do tâm của bạn tạo thành. Nếu tâm của bạn tu Phật pháp thì thành Phật đạo, nếu tâm của bạn muốn thành Bồ Tát thì phải hành Bồ Tát đạo, thì sẽ thành Bồ Tát, cho đến tâm muốn đọa địa ngục thì chạy về hướng địa ngục, tương lai sẽ đọa vào địa ngục. 1. Pháp Giới của Phật
Phi khứ phi lai Vi trần thế giới Giao ánh liên đài. Tạm dịch : Không lớn không nhỏ Chẳng đến chẳng đi Thế giới như bụi Đài sen chiếu nhau.
"Đài sen chiếu nhau": Chiếu nhau tức là quang minh của Phật ở pháp giới này chiếu đến Phật ở pháp giới kia. Quang minh của Phật ở pháp giới kia lại chiếu đến Phật ở pháp giới này. Đài sen chiếu nhau là Phật ngự ở trên tòa sen hổ tương phóng quang động địa, tai cũng phóng quang, mắt cũng phóng quang, mũi cũng phóng quang, lưỡi cũng phóng quang, răng cũng phóng quang, không những sáu căn đều phóng quang động địa mà mỗi lỗ chân lông cũng đều phóng quang động địa. Trong mỗi lỗ chân lông lại hiện ra thế giới nhiều như số hạt bụi, có vô lượng vô biên chư Phật đều hiện ra ở trong mỗi lỗ chân lông. Mỗi một vị Phật đều phóng quang vô lượng vô biên như thế, cũng giống như ánh đèn, ánh sáng của bạn không xung đột ánh sáng của tôi, ánh sáng của tôi cũng chẳng xung đột ánh sáng của bạn, chẳng phải nói :"Ê ! Ánh sáng của bạn phóng ra quá nhiều, còn ánh sáng của tôi chẳng còn chỗ để phóng ra, như vậy không được". Ánh sáng với ánh sáng chẳng xung đột, ánh sáng với ánh sáng hòa nhau, đó gọi là "hòa quang". Cho nên Phật giáo của chúng ta là hòa quang, ánh sáng với ánh sáng chẳng xung đột với nhau, chúng ta người với người cũng đừng xung đột với nhau, do đó gọi là đài sen chiếu nhau, nghĩa là ánh sáng của bạn chiếu tôi, ánh sáng của tôi chiếu bạn, ánh sáng này chiếu ánh sáng kia, lỗ này thông với lỗ kia giống như lưới La-tràng của Đại Phạm Thiên Vương, đó gọi là đài sen chiếu nhau. Đó là pháp giới của Phật. 2. Pháp Giới Bồ Tát Hữu tình giác ngộ Khiêu xuất trần ai Lục độ vạn hạnh Thời khắc bồi tài. Tạm dịch : Hữu tình giác ngộ Vượt khỏi bụi trần Lục độ vạn hạnhGiờ phút vun bồi.
Bồ Tát là Phạn ngữ, dịch là "giác hữu tình". Sao gọi là giác hữu tình ? Giác hữu tình có hai lối nói : Một là giác ngộ tất cả hữu tình, khiến cho tất cả hữu tình đều giác ngộ, hai là hữu tình đã giác ngộ.
Có người nói :"Tôi không minh bạch đạo lý nầy, sao vừa rồi Pháp Sư nói Phật là do người tu thành ! Vậy tại sao chúng ta không thành Phật ?" Đừng nói vấn đề "người thành Phật, không thành Phật", bạn nói đứa bé nầy tương lai có lớn chăng ? Đứa bé nầy tuy nhiên bây giờ là trẻ con, nhưng tương lai nó có thể trưởng thành làm người, rồi lại già nua. Cũng thế, hiện tại chúng ta là trẻ con, còn Phật thì ví như người lớn, tương lai chúng ta trưởng thành tức là thành Phật. Hiện tại chúng ta là trẻ con ở trong Phật giáo. Mỗi ngày phải uống sữa, mỗi ngày phải nghe pháp. Đặc biệt sự nghe pháp làm cho căn lành của con người tăng trưởng, đặc biệt làm cho khai mở trí huệ. Cho nên nếu bạn tạo cơ hội nghe pháp vẫn có giá trị hơn dù bạn kiếm được bao nhiêu tiền.
Sau khi vượt ra khỏi bụi trần thì làm gì ? Phải chăng ăn và ngủ ? Không sai ! Còn phải ăn, còn phải ngủ, còn phải mặc quần áo. Nhưng chẳng phải cứ làm những việc này. Mục đích bạn đi làm việc là vì ngày hai bữa cơm, vì mặc quần áo, vì chỗ ở, ba vấn đề nầy. Khi bạn vượt ra khỏi bụi trần thì không còn lo về ba vấn đề nầy nữa, mà phải tu hành lục độ.
Bồ Tát thì như thế chẳng có gì xảo diệu. Nếu bạn làm được những gì người không làm được tức là Bồ Tát. Vì ai ai cũng không làm được mà bạn làm được tức là Bồ Tát. 3. Pháp Giới của Duyên Giác Duyên Giác Thánh HiềnCô phong độc miênXuân hoa thu tạ Thập nhị liên hoàn.
Duyên giác Thánh hiềnNgủ trên đỉnh caoXuân hoa thu tàn Mười hai nhân duyên.
Không có ai nói ta không tốt thì ta cảm thấy rất vui vẻ ; khi có người nói ta không tốt thì ta cảm thấy không vui. Đó là thọ, đều ở tại chỗ này, chẳng phải ở bên ngoài, đừng có đi tìm bên ngoài.
4. Pháp Giới của Thanh Văn Thanh Văn chúng Tăng Bất luận nữ nam Tứ đế quán hành Ẩn thật thị quyền. Tạm dịch : Thanh văn chúng Tăng Dù nam hay nữ Tu pháp bốn ĐếẨn thật hiển quyền.
- Ông ta đáp :"Tôi ở đây tu đạo". - Vua hỏi :"Ông tu đạo gì ?" - Ông ta đáp :"Tôi tu hạnh nhẫn nhục" - Vua hỏi :"Nhẫn nhục là gì ?" - Ông ta đáp :"Tức là ai mắng tôi, đánh tôi, tôi cũng không sinh tâm sân hận". - Vua nói :"Được rồi để ta thử xem thật hay giả". Bèn lấy bảo kiếm trên mình ra chặt cánh tay tiên ông, hỏi :"Tôi đã chặt đứt cánh tay nhà ngươi, nhà ngươi có sân hận chăng ?" - Ông ta đáp :"Tôi không sân hận" - Vua nói :"Được rồi để ta chặt tiếp một tay nữa thử nhà ngươi có sân hận chăng ?" Nói xong bèn chặt tiếp tay thứ hai, bèn hỏi :"Nhà ngươi có sân hận chăng ?" - Ông ta đáp :"Cũng chẳng sân hận". - Vua nói :"Nhà ngươi có bản lãnh lắm, song le ta sẽ chặt nốt hai chân, xem thử nhà ngươi có sân hận chăng ?" Do đó vua chặt đứt hai chân của tiên ông, lại hỏi :"Nhà ngươi có sân hận chăng ?"
"Tu pháp Tứ Đế". Tức là tu pháp Tứ Diệu Đế : Khổ, tập, diệt, đạo ; biết khổ, đoạn tập, chứng diệt, tu đạo. Phải tu pháp môn Tứ Diệu Đế này. "Ẩn thật hiển quyền". Bạn thấy những vị này là Thanh Văn, nhưng kỳ thật là đại Bồ Tát phương tiện thị hiện làm Thanh Văn, cho nên đây gọi là "ẩn thật". Ẩn tức là ẩn náu công đức thật sự của các Ngài. Hiển quyền : Hiển tức là hiển hiện, quyền tức là quyền xảo phương tiện. Bạn đừng cho rằng các Ngài là Thanh Văn, là tiểu thừa mà xem thường, đừng như thế. Các Ngài đều là Bồ Tát thị hiện ; không phải hoàn toàn đều là Bồ Tát, nhưng ở trong đó nhất định có các đại Bồ Tát đó hiện thân tiểu thừa để tiếp dẫn người tiểu thừa hướng về đại thừa, cho nên gọi là "ẩn thật hiển quyền". Đó là pháp giới của bậc Thanh Văn. 5. Pháp Giới của Trời Luân hồi khó dứt.
Tu la tính bạo Hữu phước vô quyền Hiếu dũng đấu lang Phù trầm nghiệp khiên.
Có phước không quyền Ưa thích đấu tranh Trôi nổi theo nghiệp.
Nói tóm lại, A tu la tức là không nói về đạo lý, nóng giận hung hăng, bất cứ đối với ai cũng luôn luôn nổi nóng. Trong loài quỷ cũng có A tu la, thứ A tu la này cũng tự phụ những quỷ khác.
"Chuyên thích đấu tranh". Chúng thích đấu tranh với người. Bây giờ bạn thấy trên thế giới này đều là A tu la giới, đều nói về đấu tranh, đấu tranh về vấn đề này, đấu tranh về vấn đề kia, đánh giết với nhau.
Công tội tương gian Đức thăng nghiệt đọa Khởi hữu tha yên.
Phước tội lẫn lộn Đức thăng nghiệt đọa Do mình làm nên.
Đa nhi vô yểm Tương hắc tác bạch Thị phi mạc biện.
Nhiều chẳng biết chán Lấy đen làm trắng Không biết phải trái.
Những súc sinh này do đâu mà biến làm súc sinh ? Chỉ do một chữ "tham" mà biến làm súc sinh ! "Súc sinh tham lam", tham lam tức là bất cứ thứ gì cũng đều tham nhiều, ít thì không chịu. Cho nên nói "nhiều chẳng biết chán", vì tham nhiều mà không chán, cho nên "lấy đen làm trắng". Đen chúng cũng chẳng biết là đen, chúng nói "Ồ ! đây là trắng". Lấy đen làm trắng, đó là biểu hiện chúng chẳng có lý tính. Chẳng có lý tính thì tham nhiều; bất cứ gì cũng tham nhiều, thậm chí phân, chó cũng tham nhiều. Giống như chó ăn phân, chúng càng ăn càng thích nhiều, càng ăn càng ngon. Đó là đồ dơ bẩn, người trông thấy thì :"Ồ ! sao mà ăn được hay ?" Chúng càng ăn thì cảm thấy càng thơm, càng ngon ngọt, đó là như thế, nhiều mà chẳng biết chán. Lấy đen làm trắng, không tốt mà chúng cho rằng tốt, gì chúng cũng tham nhiều, thậm chí bệnh hoạn, chúng cũng tham nhiều, một chứng bệnh chúng hiềm không đủ, phải hai chứng bệnh, uống thuốc chúng cũng muốn uống nhiều, đó là tham nhiều.
Muội quả mê nhân Vô minh điên đảo Nhật tích nguyệt thâm.
Mê muội nhân quả Vô minh điên đảo, Ngày càng chồng chất.
Vô môn tự toàn Khởi hoặc tạo nghiệp Thọ báo tuần hoàn.
Không cửa tự vào Khởi hoặc tạo nghiệp Quả báo xoay vòng.
Bạn thấy đó ! Nếu bạn sầu muộn thì trồng xuống hạt giống dưới địa ngục. Nếu bạn cười thì trồng xuống hạt giống chốn Thiên đàng. "Tự cổ thần tiên vô biệt pháp": Thuở kia thần tiên chẳng có phép gì lạ. "Chỉ sinh hoan hỉ bất sinh sầu": Luôn luôn vui cười mà chẳng bao giờ buồn rầu. Cho nên nói : "Hễ sầu muộn thì dạo chơi chốn địa ngục", đi du lịch dưới địa ngục. Nếu bạn luôn luôn vui cười thì đã già cũng giống như còn trẻ. Nếu bạn khóc lóc cũng chỉ là phiền não.
Bất Ly Đương Niệm Năng Giác Thử Niệm Huyền Đăng Bỉ Ngạn
Không lìa niệm hiện tiền Nếu ngộ tâm niệm tại này Lập tức lên bờ kia.
Một niệm hiện tiền nầy của bạn, nếu bạn minh bạch, cho nên nói :"Nếu ngộ niệm hiện tại này", nếu bạn giác ngộ niệm này, "thì lập tức lên bờ kia", tức khắc liền đến bờ kia ! Bờ kia là bờ gì ? Tức là bờ giác ngộ. Giác ngộ thì chẳng mê hoặc, phá trừ vô minh. Phá được vô minh thì pháp thân hiển hiện ra, cho nên nói lập tức lên bờ kia, lập tức thì đến bờ bên kia, thì "Ma Ha Bát Nhã Ba La Mật". |