Mười bộ phim hàng đầu của năm 2011 năm 2022

Trung bình hàng năm, ba đài truyền hình lớn nhất Hàn Quốc là KBS, SBS và MBC đều phát sóng hơn chục bộ drama lớn nhỏ. Nếu bạn là mọt phim Hàn thì dễ rồi, nhưng với những ai không thường xuyên theo dõi thì việc chọn ra một tác phẩm đáng xem chắc chắn chẳng hề đơn giản. Lọc ra một bộ phim hay giữa rừng con số rating nhảy múa đôi khi cũng không đem lại hiệu quả cao. Lúc này, chúng ta nên sử dụng thêm một “viện binh” nữa, đó là hệ thống từ khóa tìm kiếm.

Mới đây, một trong những trang thông tin tổng hợp lớn nhất xứ kim chi – Naver đã công bố danh mục từ khóa có mức độ “lùng sục” nhiều nhất năm 2011. Đồng thời, trang này cũng “bật mí” luôn top 10 drama được dân tình săn đón hàng đầu trong hệ thống tìm kiếm của họ. Chúng mình hãy cùng đếm ngược danh sách này để xem gương mặt “bị truy nã” số 1 là ai nhé! 

10. Warrior Baek Dong Soo (SBS)

Mười bộ phim hàng đầu của năm 2011 năm 2022

Không khó lý giải tại sao chàng chiến binh Baek Dong Soo lại “lọt lưới”. Kịch bản chặt chẽ, hấp dẫn, đặc biệt các cảnh quay hành động rất thật và mãn nhãn là những gì khán giả nhớ ngay về bộ phim. Đây cũng là tác phẩm đánh dấu sự lột xác không ngờ của “em trai quốc dân” Yoo Seung Ho trong vai sát thủ. 

Mười bộ phim hàng đầu của năm 2011 năm 2022

Quy tụ dàn sao trẻ trung, đầy thực lực như Ji Chang Wook, Yoon So Yi, Shin Hyun BinWarrior Baek Dong Soo đã làm nên “kỳ tích” vĩ đại trên bảng xếp hạng rating, “đánh bật” cả tướng quân Gye Baek khỏi “cuộc chơi”. Không chỉ có vậy, phim còn nhận được vô số lời khen ngợi từ khán giả lẫn các nhà phê bình điện ảnh có tiếng của nước này trong suốt thời gian lên sóng.

9. 49 Days (SBS)

Mười bộ phim hàng đầu của năm 2011 năm 2022

Bạn sẽ làm gì nếu đang đứng giữa ranh giới của sự sống và cái chết thì có một người tự xưng là Thần Chết xuất hiện và cho bạn cơ hội hồi sinh? Ắt hẳn là ai cũng sẽ nhận lời rồi. Cô nàng Shin Ji Hyun (Nam Gyu Ri) của chúng ta cũng không thuộc ngoại lệ. Chưa kể, trước khi từ giã cõi đời, cô còn sắp lên xe hoa nữa chứ!

Mười bộ phim hàng đầu của năm 2011 năm 2022

Để sống lại, điều kiện đặt ra cho Ji Hyun là phải tìm được ba người không phải người thân rơi những giọt nước mắt thuần khiết vì mình. Vậy là trong thời hạn 49 ngày, đã có rất nhiều chuyện xảy ra… 

Mười bộ phim hàng đầu của năm 2011 năm 2022

Điểm trừ lớn nhất của bộ phim chính là kết thúc gây tranh cãi, khi biên kịch quyết định “bức tử” Ji Hyun sau bao nỗ lực không ngừng của cô để giành lại sự sống. Tuy vậy, nếu bỏ qua 49 Days, ắt hẳn bạn sẽ phải hối hận.

8. Sign (SBS)

Mười bộ phim hàng đầu của năm 2011 năm 2022

Đừng vội… bỏ chạy nếu bạn chỉ mới nghe nói rằng đây là bộ phim có liên quan đến… xác chết. Ẩn sau nội dung có vẻ khô khan là những cuộc đối đầu của đội ngũ bác sỹ pháp y nhiệt tình, giàu năng lực và mong muốn khám phá ra chân tướng sự thật được che giấu với bọn tội phạm quỷ quyệt.

Mười bộ phim hàng đầu của năm 2011 năm 2022

Phải thừa nhận, nam tài tử Park Shin Yang (quá quen mặt khán giả Việt Nam sau Chuyện Tình Paris năm 2004) đã thể hiện xuất sắc vai diễn thiên tài pháp y có tính cách không-bình-thường. Và Sign hoàn toàn xứng đáng có được vị trí cao hơn trong danh sách này.

7. All My Love (MBC)

Mười bộ phim hàng đầu của năm 2011 năm 2022

Đại diện đầu tiên của MBC trong bảng “phong thần” năm nay là một sitcom. Không có gì để nói nhiều về bộ phim này bởi đây là một tác phẩm “kiểu mẫu” - đậm chất hài hước, dí dỏm, ngắn gọn và… cường điệu như hàng tá sitcom trước đó. 

Mười bộ phim hàng đầu của năm 2011 năm 2022

Mười bộ phim hàng đầu của năm 2011 năm 2022

Đặc biệt, phim có sự góp mặt của hai ca sỹ “lấn sân” điện ảnh là Ga In (Brown Eyed Girls)Jokwon (2AM).

6. The Princess' Man (KBS)

Mười bộ phim hàng đầu của năm 2011 năm 2022

Nếu xét về mặt nội dung, đây là phim chưa cần xem đã… đoán trước được 80% kết thúc. Xét về mặt “sao xẹt”, phim chẳng quy tụ gương mặt nào quá “long lanh” để “ai ai cũng phải ngước nhìn”. Thế nhưng, rating tăng chóng mặt và đủ mọi lời khen “có cánh” cứ tới tấp bay về. Là sao ấy nhỉ?

Mười bộ phim hàng đầu của năm 2011 năm 2022

Được mệnh danh là "câu chuyện RomeoJuliet thời Chosun", The Princess' Man kể về mối tình bi thương nhưng không kém phần lãng mạn giữa công chúa Se Ryung và công tử Kim Seung Yoo. Tình yêu của họ lẽ ra đã đẹp hơn mơ nếu như không xảy ra cuộc đảo chính do hoàng tử Suyang (cha Se Ryung) tổ chức nhằm giành lại ngai vàng. Trớ trêu thay, hành động này đã vấp phải sự chống đối quyết liệt của đại thần Kim Jong Seo – cha Seung Yoo. Kể từ đây, cả hai phải vượt qua vô vàn sóng gió để có thể đến được với nhau.

5. The Greatest Love (MBC)

Mười bộ phim hàng đầu của năm 2011 năm 2022

Đúng như tên gọi, The Greatest Love khép lại hành trình lên sóng với “the greatest rating”. Một lần nữa, tác phẩm được “dán tem bảo hành” bởi chị em biên kịch họ Hong lại thành công trong việc câu khách. Vậy câu chuyện này hay ho ở điểm nào?

Mười bộ phim hàng đầu của năm 2011 năm 2022

Có phần hơi lạ so với mô-típ tình yêu lãng mạn, ngọt ngào trong drama Hàn, cặp đôi của The Greatest Love khá “thật” và gần gũi với người xem, nhất là nữ chính Goo Ae Jung (Gong Hyo Jin). Từng là thành viên nổi tiếng nhất của nhóm nhạc nữ hàng đầu Thiếu Nữ Quốc Bảo nhưng khi hào quang vụt tắt, cô nàng cũng phải lăn lộn kiếm sống bằng đủ mọi cách trong showbiz như ai. Những suy nghĩ về vấn đề hôn nhân, cơm áo gạo tiền... của thần tượng hết thời này chẳng khác nào một người bình thường cả.

Mười bộ phim hàng đầu của năm 2011 năm 2022

Vào vai “hoàng tử bạch mã” của Ae Jung trong phim là ngôi sao quyến rũ hàng đầu Dok Go Jin (Cha Seung Won). Được mệnh danh người đàn ông hoàn hảo của làng giải trí xứ Hàn nhưng trừ Ae Jung, ít ai biết bản chất “bad boy” của anh chàng: vừa xấu tính vừa ích kỷ. Cộng thêm diễn xuất có phần “điên điên” của Seung Won, nhân vật Go Jin hiện lên vừa hài hước vừa thú vị.

4. City Hunter (SBS)

Mười bộ phim hàng đầu của năm 2011 năm 2022

“Làm mưa làm gió” trong làng drama xứ kim chi thời gian vừa qua, có thể nói mức độ phủ sóng của City Hunter đã vượt xa khỏi phạm vi quốc nội. Đồng thời, đây cũng là ứng cử viên hàng đầu cho giải thưởng Phim được giới truyền thông săn đón nhiều nhất 2011. Thậm chí ngay sau khi tập cuối kết thúc phát sóng chưa đầy nửa tiếng, thông tin về nó đã tràn ngập các site lớn nhỏ. Chừng đó cũng đủ thấy cơn sốt Thợ săn thành phố từng lên đến cao trào ra sao.

Mười bộ phim hàng đầu của năm 2011 năm 2022

Ắt hẳn nếu bạn nào “chịu” đọc đến dòng này thì đều đã từng nghía qua ít nhất 1 tập phim City Hunter rồi đúng không? Còn nếu bạn chưa xem ư, vậy hãy mau mau nhấn nút “play” thử 1 tập đi nhé. Vì cho dù bạn không “cảm” được cái “bản mặt” của thủ lĩnh F4 xứ Hàn hay chịu thừa nhận Min Young là mỹ nữ thì vẫn sẽ phải gật gù mà rằng: “Phim cũng… được đấy chứ!”.

3. Smile, Dong Hae (KBS)

Vừa qua, bộ phim có cái tên “ngồ ngộ” này đã chính thức được TNmS công nhận là phim có mức rating "khủng" nhất năm 2011: 36,4%. Thế nên, việc Smile, Dong Hae xếp ở vị trí thứ 3 trong danh sách tìm kiếm là điều không phải bàn cãi.

Mười bộ phim hàng đầu của năm 2011 năm 2022

Chuyện phim xoay quanh cuộc sống và tình yêu của anh chàng Dong Hae - một vận động viên trượt băng tốc độ người Mỹ gốc Hàn. Dong Hae trở về Hàn Quốc để tìm bạn gái, mang theo trong lòng bí mật về cuộc đời của mẹ. Nhưng khi đặt chân lên mảnh đất quê hương, anh mới biết mình bị người yêu phản bội…

2. Secret Garden (SBS)

Mười bộ phim hàng đầu của năm 2011 năm 2022

Mười bộ phim hàng đầu của năm 2011 năm 2022

Nếu như City Hunter là “bom tấn” hành động mùa hè thì Secret Garden lại xếp vào hàng “vũ khí bí mật” của đài SBS năm vừa qua. Được coi là chuyện tình cổ tích thế kỷ 21, phim kể về mối quan hệ lãng mạn giữa người đẹp chuyên đóng thế Ra Im (Ha Ji Won) và cậu chủ giàu “nứt đố đổ vách” Joo Won (Hyun Bin)

Mười bộ phim hàng đầu của năm 2011 năm 2022

Vì một sự cố bất đắc dĩ, cả hai bị tráo đổi linh hồn cho nhau. Kể từ đó, rất nhiều câu chuyện "dở mếu dở cười" đã xảy ra.

1. Dream High (KBS)

Tèng téng teng, vậy là chúng mình đã biết gương mặt nào bị “săn lùng” số 1 năm qua rồi nhỉ? Được coi là hình mẫu lý tưởng cho các drama âm nhạc – thần tượng, Dream High kể về ước mơ “vươn tới một vì sao” của các học viên trẻ tuổi thuộc trường nghệ thuật Kirin. Trải qua nhiều khó khăn, thử thách nhưng với niềm đam mê âm nhạc cháy bỏng, cuối cùng họ cũng đạt được mục tiêu đặt ra.

Mười bộ phim hàng đầu của năm 2011 năm 2022

Bài học “đắt nhất” mà mọi học trò tốt nghiệp từ Kirin đều phải thấm nhuần, đó là: Trong môi trường nghệ thuật đầy khắc nghiệt không có chỗ cho sự lười biếng, tụt hậu. Luôn phấn đấu hết mình và tự tin bước về phía trước - đó là thông điệp không chỉ dành riêng cho học sinh Kirin mà còn có giá trị chiêm nghiệm sâu sắc với mỗi chúng ta nữa đấy.

Từ những bộ phim nghệ thuật nhỏ nhất đến các bộ phim bom tấn, phim tài liệu và câu chuyện lớn nhất từ ​​hơn một chục quốc gia khác nhau, chúng tôi trình bày 50 bộ phim hay nhất năm 2011.

50. Ngựa chiến


Như một câu chuyện, nó nặng tay và tình cảm. Như một nghiên cứu về nhân vật, nó rất buồn cười (như với Spielberg, ET, nhân vật ba chiều nhất không phải là con người). Điểm số là John Williams trong chế độ đầy đủ nudge-nudge-let-me-tell-bạn-how-to-feel. Nhưng có một số khoảnh khắc của bộ phim thực sự, và một số hình ảnh đẹp không thể cưỡng lại, đủ để lén lút vào top 50 của chúng tôi.

49. Phù dâu


Kristen Wiig là tuyệt vời. Điều này vẫn đúng mặc dù có một nỗ lực phối hợp trên phần SNL, để khiến chúng tôi ghét một chiến dịch mà Lorne Michaels chạy liên tục kể từ những năm 90 chống lại một số người phụ nữ hài hước nhất của họ. Không giống như The Hangover, về cơ bản là một bản phác thảo hài kịch dài (nhưng liên tục), phù dâu thực sự là một bộ phim. Và nó sẽ có sức mạnh duy trì trong bộ phim hài kịch điển hình của bộ phim.

48. Kati với tôi


Câu chuyện đơn giản này về một học sinh trung học đáng yêu này vẫn là một trong những bộ phim tài liệu quyến rũ hơn trong năm. Đạo diễn Robert Greene, quan điểm độc đáo với tư cách là người anh em của Kati, có trách nhiệm một phần, ngay cả khi ống kính của anh ta duy trì tính trung lập đáng chú ý. Những khoảnh khắc như Kati chuẩn bị tốt nghiệp, mua sắm với bạn trai hoặc hobnobbing với bạn gái của cô ấy một cách đáng ngạc nhiên cho một câu chuyện hấp dẫn. Và đó là những cảnh quay thời thơ ấu trước đó hợp nhất với sự thăng thiên của cô ấy đối với người phụ nữ trẻ mang tất cả lại với nhau.

47. HappyThanKyouMorelease


Câu chuyện của Radnor, về bảy người trẻ tuổi ở New York đang tìm kiếm tình yêu và sự chấp nhận bản thân có lẽ đã giành được nhiều lời khen ngợi trong số các yếu tố của đám đông phim đòi hỏi những bộ phim của họ phải trần trụi về bóng tối và vô vọng của cuộc sống. Nó không phải là một tour du lịch hiện sinh bị tra tấn. Nhưng nó cũng không phải là giá vé mịn mà bạn có thể mong đợi từ một ngôi sao sitcom chính thống; Cảm xúc của nó là có thật và được xử lý với chiều sâu và sự tinh tế. Bất cứ khi nào có một bộ phim Sundance được viết chặt chẽ này, điều này được thực hiện tốt, điều này được chỉ đạo một cách khéo léo, khiến người xem từ nhà hát cảm thấy thăng hoa và với những nụ cười trên khuôn mặt của họ, đó là một thành tựu ấn tượng. Ghi chú đặc biệt là Tony Hale trong một màn trình diễn Bluth quyết định của Buster. Đúc anh ta là Sam #2 lấy một số trí tưởng tượng từ Radnor.

46. ​​Muppets


Cách tiếp cận của các nhà làm phim tràn ra với sự ngưỡng mộ giống như các nhân vật của họ trên màn ảnh. Một chiếc chảo camera được đặt một cách đăm chiêu trên một bức tường được trang trí với banjos và kỷ vật cổ điển mang theo nó nhiều cảm xúc như các số lượng nhảy động học trong đêm chung kết hài lòng. Ngay cả những cú chạm hiện đại như một trang bìa của Barbershop vui nhộn của Nirvana, có mùi giống như Teen Spirit, thể hiện chương trình ban đầu của Zaniness.

45. Người bảo vệ


Cuối cùng, nó rất khó để biết bộ phim này thực sự hay hay thực sự dễ thương. Yếu tố Buddy/Cop được (may mắn) được xử lý với hương vị và không bao giờ được sacarine. Bản nhạc phụ về người mẹ ốm yếu của Boyle là một con đường cao hơn một con đường, nhưng với tất cả các chủ đề phụ được khám phá ít hơn một nửa. Thật sảng khoái khi có được một người bạn/cảnh sát của người bạn thân không phải là người bạn ở những vùng nông thôn Ailen, những người tiêu dùng vô tận, đối thoại có thể dự đoán được, hoặc bất cứ điều gì khác mà người tiêu dùng giải trí sáo rỗng gặp khó khăn khoan dung. Bộ phim này đối xử với bạn như một người lớn vẫn có thể vui vẻ không phù hợp ngớ ngẩn trong khi vẫn chiến đấu vì những gì mà đúng.

44. Rise of the Planet of the Apes


Rise of the Planet of the Apes cho chúng ta biết làm thế nào thế giới dường như lộn xộn do loài vượn có thể xảy ra. Đang nháy mắt tại bản gốc năm 1968, chúng ta nhận được cảm ứng ở đây và ở đó bày tỏ lòng tôn kính với bộ phim Charlton Heston. Và bằng cách nào đó, bằng cách chơi mọi thứ thẳng thắn và ảm đạm, những tài liệu tham khảo này dường như bị ép buộc hoặc quá dễ thương. Rise là một phần tiền truyện thực sự hiểu được rạp chiếu phim khoa học viễn tưởng tốt nhất không dựa trên các hiệu ứng nhưng về các ý tưởng và nhân vật.

43. Chúng tôi đã ở đây


Đôi khi sức mạnh của bộ phim nằm ở khả năng đơn giản, đơn giản để cho mọi người kể câu chuyện của họ. Chúng tôi đã ở đây, một bộ phim tài liệu về dịch bệnh AIDS Discimation của cộng đồng đồng tính nam San Francisco, không cố gắng bất kỳ chiến công phong cách tuyệt vời nào. Các đạo diễn David Weissman và Bill Weber chỉ đơn giản là để những người sống qua thời gian bi thảm kể câu chuyện của họ, từ cú sốc ban đầu đến nỗi buồn luôn nói. Các nhà làm phim đã kết hợp một cách thành thạo một số cuộc sống thành một bức chân dung sống động của một kỷ nguyên và một cú đấm cảm xúc khó quên. Bộ phim này rất cần thiết cho lịch sử của nó và nhân loại của nó.

42. Thứ ba, sau Giáng sinh


Giám đốc Rumani Radu Muntean, nghiên cứu lâm sàng về một vấn đề ngoài hôn nhân có ít cảnh hơn nhiều so với bộ phim trung bình. Nhưng mỗi cảnh đó được đóng gói với các chi tiết và sự hỗn loạn gắn kết. Không bao giờ phá vỡ quan điểm của bộ phim, được thiết lập, Muntean xem xét chặt chẽ mọi bên tham gia vào một cuộc hôn nhân bị phản bội, chạm vào khao khát, đam mê, xấu hổ, hồi hộp và tức giận. Các diễn viên tuyệt vời mang đến những màn trình diễn trung thực trong suốt thời gian dài, không thể tha thứ. Thứ ba, sau Giáng sinh không bao giờ đánh giá các nhân vật của nó, nhưng theo họ một con đường sẽ chào đón từng người trong số họ với một sự pha trộn khác nhau giữa niềm vui và nỗi đau.

41. Bill Cickyham New York


Một nửa trong việc tạo ra một bộ phim tài liệu tuyệt vời là tìm ra một chủ đề tuyệt vời, và Press đã hoàn toàn làm điều đó trong cách đối xử tình cảm này của nhiếp ảnh gia thời trang đường phố Octogenarian quyến rũ không thể cưỡng lại của New York Times.

Từ những bộ phim nghệ thuật nhỏ nhất đến các bộ phim bom tấn, phim tài liệu và câu chuyện lớn nhất từ ​​hơn một chục quốc gia khác nhau, chúng tôi trình bày 50 bộ phim hay nhất năm 2011.

40. Pina


Bộ phim của Wender, thể hiện thái độ và tầm nhìn của Pina Bausch, đối với khiêu vũ và vũ đạo đã vượt qua nhà hát, cách cô ấy thấy nhảy trong mọi thứ, và mọi thứ như nhảy. Bausch đã từng nói rằng để nhảy, mọi người phải có sự tự do, mà không bị ức chế, để thể hiện mọi thứ. Mặc dù khán giả có thể không phải lúc nào cũng hiểu được câu chuyện chính xác đằng sau vũ đạo của cô ấy, những cảm xúc nằm bên dưới nó có thể sờ thấy và không lay chuyển, cho dù là hạnh phúc không thể chịu đựng hay buồn bã. Cuối cùng, vũ đạo của Bausch, là đáng tin cậy bởi vì nó rút ra từ cuộc sống, từ những trải nghiệm và cảm xúc hàng ngày mà tất cả chúng ta đều quen thuộc. Nhìn thấy nghệ thuật này được giới thiệu lại vào cuộc sống mà nó bắt chước và tăng cường và trong ba chiều không kém là một cảnh tượng ngoạn mục. Pina là một sự tràn đầy của tất cả các cảm xúc, tốt và xấu, định hình cuộc sống hàng ngày của chúng ta và làm cho chúng ta trở thành con người, nhưng trên hết, đó là một Elegy ám ảnh và đẹp đẽ đối với một người phụ nữ đã thay đổi quan niệm thế giới về khiêu vũ.

39. Trang một


Phóng viên Time luôn luôn giải trí David Carr có thể dễ dàng trở thành trọng tâm của toàn bộ bộ phim nhưng đạo diễn Andrew Rossi sử dụng Carr như một tiếng nói kinh nghiệm thích hợp, mặc dù là một người bảo vệ không thể đánh bại bài báo. Nhà báo nghiện ma túy, cựu nhà báo là một biên tập viên phim mơ ước khi anh ta nói về những âm thanh sắc sảo, sâu sắc và dường như dễ dàng. Nếu bạn làm việc cho các phương tiện truyền thông đủ lâu, thì Carr nói, cuối cùng, bạn sẽ tự quay trở lại ngưỡng cửa của riêng mình.

38. lá cải


Kể từ khi tính năng đột phá của anh ấy, 1988, The Thin Blue Line, mỗi một trong số các tính năng của Errol Morris, về cơ bản là về việc tìm kiếm sự thật. Nó là một cuộc thám hiểm trên phạm vi rộng, một cuộc thám hiểm mà Lừa cũng có kết quả là những bí ẩn của vũ trụ và thay thế những niềm tin chung về Việt Nam. Với tờ báo lá cải, Morris tiếp tục thăm dò chủ đề này, nhưng ở đây, anh ấy đã tìm thấy một trường hợp mọi người đang nói dối và chính sự thật có thể không thể đạt được, đó là lý do tại sao câu chuyện của nó mê hoặc anh ấy rất nhiều.

37. Thơ


Người chiến thắng giải thưởng kịch bản tại Liên hoan phim Cannes, Thơ là một bộ phim được xây dựng một cách thuần thục từ đạo diễn Hàn Quốc Lee Chang-Dong. Mija (nữ diễn viên kỳ cựu Yun Jung-hee) là một người bà độc thân, chăm sóc cháu trai vô ơn của mình, người quyết định đăng ký vào lớp thơ đầu tiên của mình khi cô phát hiện ra mình có sự khởi đầu của Alzheimer. Trong khi cô đấu tranh để kiếm sống bằng cách nuôi dưỡng một người đàn ông già bị tê liệt, cuộc sống của cô trở nên phức tạp hơn bởi sự liên quan tiềm năng của cháu trai của cô với một tội ác khủng khiếp. Bất chấp thảm kịch mà cô phải đối mặt, lớp thơ Mija, thúc đẩy cô tập trung vào những niềm vui nhỏ của cuộc sống hàng ngày. Được diễn xuất và quay tuyệt đẹp, bộ phim mở ra với sự duyên dáng và có vẻ đơn giản hiếm khi được nhìn thấy.

36. Carnage


Một bộ phim hài táo bạo, hoàn hảo, câu chuyện theo phong cách này trong một ngày trong cuộc sống của những người Mỹ tốt bụng chỉ có thể được mang đến cho chúng ta bởi một sản phẩm của Pháp-Đức-Ba Lan-Ba Lan. Được bắn ở Paris và trong thời gian thực, nhưng được thiết lập một cách thích hợp ở Brooklyn, kiệt tác mới nhất của Polanski, mang đến cho Savage là một ngôi nhà mới là những phần bằng nhau, sự tàn nhẫn và lộng lẫy, hỗn loạn và cân bằng.

35. Hoàn cảnh


Nó đủ khó khăn khi là một thiếu niên ở Iran những ngày này, đặc biệt là nếu bạn bị mê hoặc bởi văn hóa phương Tây, rock, n n n n n n n n n n n n n n n n n n n n g ro nào, thuốc thiết kế, tình dục, rượu và phim như sữa. Nếu bạn cũng là một người đồng tính nữ, cuộc sống sẽ khó khăn hơn theo cấp số nhân. Hoàn cảnh, bộ phim mới của nhà làm phim người Mỹ gốc Iran Maryam Keshavarz, là một cái nhìn tuyệt vời về cách giới trẻ hiện đại của Iran đi qua ranh giới giữa nhà nước tôn giáo và tự do cá nhân, và tất cả những rủi ro có liên quan.

34. Meek’s Cutoff


Kelly Reichardt continues the Oregon exploration she began in Old Joy and Wendy and Lucy, but this time the exploration is more literal and less current—a mid-19th-century expedition through the Oregon desert. It’s slow-moving, quiet, and utterly transfixing. Bruce Greenwood is as irresistible as he is unrecognizable.

33. Rango


The most surprising thing about Rango is how much Johnny Depp disappears into the character of a nameless pet chameleon who creates his identity when his terrarium falls out of the back of a car into the desert frontier. Unlike a certain cartoon panda, who was basically an animated version of every Jack Black character ever, Rango is no Keith Richards with an eye-patch or crazy barber/milliner/chocolatier. He’s a cipher who becomes a fraud who becomes a hero.—Josh Jackson

32. Of Gods and Men


If not for The Tree of Life, this would have been the most spiritual experience of 2011. It’s a simple story of simple men, Trappist monks in Algeria who quietly serve their largely Muslim neighbors in peace until the insanity of the world around them finally comes to exact its due. Based on a true story, it’s quiet, meditative, tragic and—in both form and subject matter—one of the most countercultural films of the year.

31. Cave of Forgotten Dreams


3-D skeptics might have to rethink their stance after witnessing Werner Herzog’s stunning tour of the oldest cave drawings ever found.

From the smallest art films to the biggest blockbusters, documentaries and narratives from more than a dozen different countries, we present the 50 best movies of 2011.

30. Another Earth


The synopsis of Another Earth sounds misleadingly sci-fi heavy: Scientists suddenly discover a second Earth whose unusual orbit has hidden it from view behind the sun all this time, and soon learn that there are strange parallels between that Earth and our own, including the possibility of alternate selves for each one of us. Sounds like an episode of The Twilight Zone, right? In fact, all that is just a setup for a deeply personal and philosophical exploration of identity, remorse, loss and reconciliation.

29. Young Adult


Theron proved in her Oscar-winning role in Monster that she can play as ugly as she is beautiful, and here she demonstrates that transformation, for Mavis is a hot mess when she’s not trying to woo Buddy, and the day-long prep it takes to get from before to after entails grody pedicures, faux hairpieces and tone-deaf outfits. (She wears a little black dress to a franchise sports bar.) Mavis is sexy and clever but also oblivious and cruel, and Theron embraces all of it, shoving her inevitable awkward humiliation at us. We can’t turn away, and as a result, finally, we see her.—Annlee Ellingson

28. Uncle Boonme Who Can Recall His Past Lives


A lot of events and elements that seem random or unnecessary during the film make more sense with some consideration, but it’s hard to think of a more difficult manner of communicating than through such a morass of piled-on oddity. But this essential strangeness gives a sense of wonder to the film, and is in some sense its reason for existence. There are parts of the picture that seem opaque for the sake of opaqueness, only there on-screen in order to be analyzed by film professors—Weerasethakul’s films are tinged with a Joycean need to have others give them significance. Still, though, Uncle Boonmee is undeniably groundbreaking, and while the film’s experiments miss nearly as often as they hit, they’re always exciting. It’s that rarity in any medium, a totally unique work of art, and that it’s a bit of a mess doesn’t detract much from how mesmerizing of an experience it can be.—Sean Gandert

27. Into the Abyss


Into the Abyss, the latest work from acclaimed documentarian Werner Herzog, lives up to its weighty title. The captivating film takes us into the endless depths of the human soul as it explores life, death and everything between. The story centers on two young convicts, Michael Perry and Jason Burkett, who were found guilty of a triple homicide in a small Texas town. Perry sits on death row, eight days away from his execution, while his accomplice, Burkett, faces a life sentence. Thus begins a documentary on capital punishment, but like all Herzog’s work, the film looks far beyond a single idea and, despite a transparent agenda, never sermonizes.—David Roark

26. Attack the Block


Joe Cornish doesn’t just borrow from Edgar Wright aesthetically; he also exhibits the same sense of humor that’s made films like Shaun of the Dead and Scott Pilgrim vs. The World cultural phenomena. This comedy—a precise blend of slapstick and clever dialogue—comes through in the well-crafted script, but it’s most notable in the characters and the chemistry between them. Thanks to some fine performances from a young cast of actors, as well as Luke Treadaway and Nick Frost who play a pair of stoners, we get a believable group whom we can just sit back and enjoy.—Maryann Koopman Kelly

25. The Trip


Two British actor/comedians playing versions of themselves travel the beautiful and bleak north England countryside, stopping to eat at various upscale restaurants, but mostly just talking. And talking and talking. And doing impressions of Michael Caine, Woody Allen, and Liam Neeson, as well as British personalities an American audience might not recognize. But mostly just talking, with overlapping affection and competition. Sound like a good idea for a film? It absolutely is.—Jonah Flicker

24. Another Year


Writer/director Mike Leigh (Vera Drake, Secrets & Lies, Topsy-Turvy) takes us through a year-in-the-life of a rather ordinary London couple and their relationships with family and friends. Like many of his films, Another Year relies on superb acting, where the study of social behavior through the actions of interesting though often sedate characters is the strength of the film.—Tim Basham

23. The Mill and the Cross


The Mill and the Cross is an imaging of what inspired Pieter Bruegel’s masterful painting The Way to Calvary, an epic work featuring over 500 figures. What Majewski finds in Bruegel’s painting is an aesthetic expression of truth so powerful that it overcomes the tragedies it was drawn from. It’s in fact a truth so profound to the picture that it’s almost religious, and the devotion Majewski has towards painting and art is recognizable in the devotion Bruegel had towards Christ. The result, slow and tedious as it may be at times, is a work of tangible passion and a moving testament to the place art has in overcoming any hardships.—Sean Gandert

22. Thunder Soul


During the early 1970s, there was a group in Houston that was acclaimed by some as the greatest funk band in the world. Amazingly enough, it was made up of high-school students, the Kashmere High School Stage Band. After 35 years, alumni return to give legendary band director Conrad “Prof” Johnson one more concert as he nears the end of his life. Mr. Holland’s Opus meets The Commitments, but real.

21. The Artist


In his black-and-white ode to the Golden Age of Hollywood, Gallic writer-director Michael Hazanavicius honors form as well as content, packaging his romantic melodrama about the rise of a new ingénue and the fall of a silent movie star in 1920s and ’30s Los Angeles in luxurious black, white, and shades of shimmering silver. It’s a beautiful, ambitious, nostalgic endeavor that demonstrates its makers are, indeed, artists.—Annlee Ellingson

From the smallest art films to the biggest blockbusters, documentaries and narratives from more than a dozen different countries, we present the 50 best movies of 2011.

20. Martha Marcy May Marlene


First-time feature writer-director Sean Durkin has crafted an assured and exquisitely controlled indie drama about a young woman’s escape from a cult commune and her uneasy reentry into the real world. In the lead is Elizabeth Olsen (younger sister of Mary-Kate and Ashley) in her first film role—a naked performance (literally and emotionally) that exposes a fresh, raw talent. Like a peach, she’s vulnerable on the surface, malleable and easily bruised, but with a stone of conviction at her core.—Annlee Ellingson

19. Midnight in Paris


Late-era Woody has been an interesting phenomenon to watch, as his occasional hits (Vicky Cristina Barcelona) and stupefying misses (Scoop) come hard on each other’s heels. This year’s offering in his recent “Cities I Have Loved” series is set in Paris, and of course, given the setting and the auteur, is a heady love story. But more importantly, Midnight in Paris is also an exploration of nostalgia, the artistic impulse, and even happiness itself. It’s an entertaining and sometimes hilarious film that belongs squarely in Allen’s “hit” column.

18. Kinyarwanda


It would be easy to label Kinyarwanda as Crash meets Hotel Rwanda. Like Crash, it tells six stories of seemingly unrelated characters whose lives eventually intertwine. Like Hotel Rwanda, it centers around historical acts of great cruelty and great courage during the hundred days of the Rwandan genocide. But Kinyarwanda is arguably a better movie than either. It’s the first feature film produced by Rwandans, and its treatment of the crisis is so personal and compelling, so deeply felt, that it will take your breath away. It was a thrill to see such an enobling film win the Audience Award at Sundance.

17. Nostalgia for the Light


The largest dead space on earth is the Atacama desert in Chile, a place so desolate that not even insects or retiles live in the zero-humidity environment. Acclaimed Chilean documentarian Patricio Guzman returns there to examine the work of the astronomers in the observatory there (he was passionate about astronomy as a child), but ends up also exploring the work of the archaeologists who uncover evidence of ancient inhabitants of the desert, and of a group of people who search for dead bodies dumped there by the Pinochet regime. It’s thoughtful, heartfelt and gorgeous.

16. Hesher


Nó có thể an toàn khi nói rằng bạn đã gặp một nhân vật phim như nhân vật tiêu đề Joseph Gordon Levitt, trong Spencer Susser tựa tuyệt vời Hesher. Anh ta yêu thích nội dung khiêu dâm, kim loại nặng, xâm phạm, đốt phá và nhiều người theo đuổi hỗn loạn khác, nhưng anh ta theo đuổi họ với một sự vô ích gần như vô thức đến nỗi anh ta là một nhân vật thuyết phục ngay lập tức. Anh ấy cũng chịu trách nhiệm cho một số bất ngờ lớn nhất trong một trong những bộ phim hay nhất trong năm.

15. Tinker, thợ may, lính, gián điệp


Dựa vào bảng màu đơn sắc và nhạc nền Noir của rạp chiếu phim gián điệp thập niên 1970, bộ phim chuyển thể từ tác phẩm gián điệp bán chạy nhất của John Le Carré, mang đến sự giải trí thông minh, hoài cổ cho khán giả trưởng thành sành điệu. Alfredson trước đây đã chỉ đạo để cho một người phải vào, và trong một số cách, việc theo dõi của anh ta cũng lạnh lẽo như người chơi ma cà rồng Thụy Điển đó. Giống như Bloodsucker vị thành niên của anh ấy, những gián điệp nghề nghiệp này luôn cảnh giác, ngay cả trong số những người mà họ coi là bạn thân nhất của họ. Trong một nghề được thành lập dựa trên lòng trung thành và lý tưởng, điều họ sợ nhất là sự lừa dối và phản bội của nhau và của chính họ.

14. 13 Assassins


Tôi ngần ngại đưa ra bất kỳ tuyên bố tuyệt vời nào về việc Miike phát triển như một nghệ sĩ bởi vì anh ấy luôn thay đổi và hầu hết các bức ảnh của anh ấy không tìm thấy sự phân phối ở đây, tại điểm một trong những sản phẩm năm 2011 của anh ấy là những đứa trẻ ninja chắc chắn nhất định !! !! Nhưng 13 Assasssins cảm thấy như công việc của một nhà làm phim trưởng thành hơn và có lẽ là khởi đầu của một con đường mới cho Miike, vẫn không bị kiềm chế nội dung của nó nhưng được xem xét nhiều hơn với những gì nội dung đó đang nói. Nó có một bộ phim Miike mà lần đầu tiên có thể được khuyến nghị mà không cần phải cẩn thận, hãy mạnh dạn bước đi, nhưng cũng có những gì mà trước đó đến trước và không từ chối nó.

13. Hậu duệ


Nhiều nhà phê bình, bao gồm cả của chúng ta, không ấn tượng với Alexander Payne, mới nhất. Nhưng chúng tôi đã tìm thấy nó một câu chuyện hấp dẫn, từ bi, gượng gạo về đau buồn, phản bội và gia đình. George Clooney hiếm khi tốt hơn, và Shailene Woodley sẽ hoàn toàn xứng đáng với đề cử nữ diễn viên hỗ trợ tốt nhất mà có khả năng đi theo con đường của mình.

12. Senna


Asif Kapadia đã là một giám đốc kể chuyện giành giải thưởng BAFTA, nhưng có rất nhiều đạo diễn kể chuyện đã thực hiện quá trình chuyển đổi sang phim tài liệu một cách hiệu quả. Anh ta tăng gấp đôi mức độ khó khăn bằng cách quyết định sử dụng tất cả các cảnh quay thời kỳ về chủ đề của mình, Huyền thoại Gran Prix của thập niên 80 và thập niên 90 Aryton Senna. Anh ấy đã kéo nó ra trong các spades, và Senna là một trong những bộ phim tài liệu thể thao vĩ đại nhất mọi thời đại.

11. Chúng ta cần nói về Kevin


Trong khi đạo diễn Scotland Lynne Ramsay, các bộ phim trước đây, Ratcatcher (1999) và Morvern Callar (2002), đã thực hiện các hình thức tuyến tính (mặc dù trôi dạt và mơ mộng), cho bộ phim đầu tiên của cô trong chín năm, cô đã chọn một cách tiếp cận phân mảnh nhiều hơn. Dựa trên cuốn tiểu thuyết của Lionel Shriver, chúng ta cần nói về Kevin liên quan đến kinh nghiệm của một người mẹ đang vật lộn với hậu quả của một vụ thảm sát trường học do con trai của mình thực hiện. Kết hợp các điện ảnh mãnh liệt, gợi cảm về tác phẩm trước đây của cô với một cách tiếp cận nghiêm ngặt và cách điệu hơn, Ramsay giúp chúng ta vào thế giới của Eva (Tilda Swinton, sự pha trộn hoàn hảo của sự nhảm nhí và mong manh cho vai trò) khi cô phản ánh sự giáo dục của cô Con trai, Kevin cùng tên (được chơi như một thiếu niên của Ezra Miller, một sự pha trộn tốt tương tự của sự lôi cuốn và sự xa cách) và sự phát triển của gia đình cô, sau hậu quả của sự tan rã của nó.

Từ những bộ phim nghệ thuật nhỏ nhất đến các bộ phim bom tấn, phim tài liệu và câu chuyện lớn nhất từ ​​hơn một chục quốc gia khác nhau, chúng tôi trình bày 50 bộ phim hay nhất năm 2011.

10. Dự án NIM


Trong Man on Wire, đạo diễn James Marsh kể lại việc người Pháp, Walker Philippe Petit, khai thác, đáng chú ý nhất là cuộc đi bộ trái phép năm 1974 của ông giữa các tòa tháp đôi nắm giữ hầu hết thành phố New York khó thở trong cả một buổi sáng. Trong Project NIM, một nhóm các nhà nghiên cứu (chỉ một năm trước đó, vào năm 1973) bắt đầu hoàn thành một mục tiêu thậm chí táo bạo hơn và ly kỳ hơn để dạy một ngôn ngữ ký hiệu con người tinh tinh và bắt đầu cuộc đối thoại có ý nghĩa. Về mặt kỹ thuật, bộ phim là hoàn hảo. Nhưng góc độ thực sự hấp dẫn cho bộ phim là ý tưởng giao tiếp giữa các loài.

9. Người mới bắt đầu


Người mới bắt đầu được đạo diễn bởi Mike Mills, người đã làm một bộ phim truyện kể từ năm 2005, Thumbsucker. Và lần này, Mills đã rút ra cuộc sống của chính mình cho câu chuyện về người mới bắt đầu. Giống như Hal, cha của Mills, cũng ra khỏi tủ sau cái chết của mẹ mình. Ung thư đã đưa cả cha mẹ của anh ấy và ở đó, một cú hích tinh tế khi hút thuốc trong phim. Nhưng người mới bắt đầu không phải là một bộ phim thông điệp; Đó là một trò chơi đầy tham vọng về tuổi đến tuổi đến tuổi đến tuổi đến tuổi tuổi tác, tất nhiên là đối với Hal nhưng cũng rất nhiều cho Oliver, và có lẽ cho chính Mills.

8. Bellflower


Các khuyến nghị tốt nhất tại Sundance dường như luôn đến từ những người lạ ngẫu nhiên, và họ thường đến một trong những người đi xe buýt đưa đón dành rất nhiều thời gian. Năm nay, một người nào đó đã mô tả Bellflower theo cách này: Đây giống như một chiếc 500 ngày của mùa hè, ngoại trừ khi cô rời bỏ anh ta, thay vì làm tất cả buồn bã và Mopey, anh ta bắt đầu chế tạo một chiếc xe quái vật với những kẻ bốc lửa và thổi bay lên, và sau đó Toàn bộ bộ phim biến thành chuyến đi axit điên rồ này. Cô dừng lại. Càng Oh, và có rất nhiều lửa. Người đàn ông đứng sau lần ra mắt yêu thích của năm là The Sweet, Goofy, vụng về, táo bạo, rực rỡ của Evan Glodell. Lần đầu tiên của anh ấy giống như lần đầu tiên xem một bộ phim Tarantino hoặc Rodriguez, và anh ấy chắc chắn có rất nhiều, rất nhiều cánh cửa mở ra.

7. Đơn đặt hàng chung số 9


Một baritone phong phú sâu sắc với một điểm nhấn nhỏ giọt của các muses bourbon cũ, liên tục, các cảnh quay của thành phố và đất nước, nhóm và cá nhân, như âm nhạc thôi miên phát ra. Nó như thể Terence Malick đã quay một cuốn hồi ký mới được phát hiện của William Faulkner. Một thập kỷ trong quá trình thực hiện, đó là tầm nhìn hoàn toàn nhất trong nhiều năm.

6. Lái xe


Ổ đĩa cung cấp một số màn trình diễn đáng chú ý. Mặc dù đối thoại tối thiểu và một cảnh quay mà bạn có thể kiểm đếm trên một tay, Christina Hendricks đang hấp dẫn, chỉ kiếm được poster phim của riêng mình. Bryan Cranston (Shannon), người không bao giờ ngừng gây ấn tượng, đã lấy vai trò của mình ít hơn và nhào nặn nó thành một thứ đáng chú ý. Drive nổi bật như một trong những bộ phim hay nhất đã được phát hành cho đến nay trong năm nay. Bạn sẽ để lại nhà hát hạnh phúc chứ? Buồn? Kinh hoàng? Lấy cảm hứng? Đúng. Tất cả những điều trên.

5. Một sự tách biệt


Ly hôn ở thành phố lớn không bao giờ xinh đẹp, đặc biệt là khi thành phố đó là Tehran trong đạo diễn Asghar Farhadi, một sự tách biệt. Simin (Leila Hatami) rất muốn rời khỏi Iran, ngay cả khi điều đó có nghĩa là ly hôn. Chồng cô Nader (Peyman Moadi) sẵn sàng để cô ấy đi, nhưng không liên quan đến việc lấy cô con gái mười hai tuổi của họ, Termeh (Sarina Farhadi). Mối quan hệ này đang bế tắc khi Simin chuyển đến cùng với cha mẹ, rời Nader và Termeh để điều chỉnh sự xuất hiện của Razieh tôn giáo (Sareh Bayat), một người chăm sóc cho cha Nader, người mắc bệnh Alzheimer. Bi kịch xảy ra khi Nader cáo buộc Razieh ăn cắp và cuộc điều tra tiếp theo khiến mọi người đặt câu hỏi về niềm tin và hậu quả của họ. Giọng nói của các diễn viên mang trọng lượng bằng nhau mặc dù bộ phim. Mỗi mối quan hệ đều có bất lợi như nhau từ cha và con gái và vợ chồng đến nhà thờ và nhà nước, nơi tôn giáo đưa ra rất ít sắc thái màu xám trong sự phán xét của nó và thường có tiếng nói cuối cùng. Không ai trong số các nhân vật đưa ra một inch trong giai điệu hoặc hành động, được xây dựng để nhập học gây sốc và một kết luận bất ngờ. Farhadi nắm bắt sự hối hả và nhộn nhịp của thành phố có vẻ quen thuộc một cách kỳ lạ ngay cả với những người Mỹ hoài nghi nhất. Mặc dù, anh ta làm cho nó dễ dàng bị lạc trong bí ẩn của whodunit, Farhadi luôn để các nhân vật làm lu mờ cuộc tìm kiếm sự thật. Nhiệt độ nặng như bất kỳ bộ phim Pháp nào, một sự chia ly là một sự nghỉ ngơi đáng hoan nghênh từ sự dư thừa màn hình lớn.

4. Các gián đoạn


Steve James được thần thánh hóa một cách công bằng cho những giấc mơ hoop, mà không kém gì một người có thẩm quyền so với Roger Ebert tuyên bố bộ phim tài liệu vĩ đại nhất mọi thời đại. Học viện nổi tiếng đã đánh cắp nó, phủ nhận nó thậm chí là một đề cử cho bộ phim tài liệu hay nhất của năm. The Interrupters là bộ phim đầu tiên kể từ đó, James tiếp cận những đỉnh cao đó, và không thể tin được, Học viện đã làm điều đó một lần nữa, vì năm tài liệu hay nhất trong năm thậm chí còn đưa ra danh sách ngắn cho một đề cử. Không chú ý đến họ. Don Tiết bỏ lỡ tài khoản hùng vĩ của James, một nhóm các cựu thành viên băng đảng, những người không mệt mỏi trên đường phố Chicago để ngăn chặn các tranh chấp leo thang vào bạo lực.

3. Hugo


Với Hugo, đạo diễn Martin Scorsese đã tạo ra một trải nghiệm rực rỡ, tuyệt vời, một kiệt tác trực quan không thể phủ nhận. Trong tác phẩm chuyển thể từ tiểu thuyết Brian Selznick, The phát minh của Hugo Cabret, Scorsese đan xen nhiều niềm đam mê và mối quan tâm của mình: cho nghệ thuật, cho phim ảnh, và cho các ông bố và cha. Anh kể lại câu chuyện về một cậu bé (Hugo Cabret, do Asa Butterfield thủ vai) để tìm cách hoàn thành công việc của cha mình. Bên cạnh câu chuyện Hugo, là câu chuyện có thật của Georges Méliès (Ben Kingsley), một trong những nhà làm phim đầu tiên trên thế giới.

2. Tìm chỗ trú ẩn


Ghế trú ẩn được xây dựng trên nhịp độ có chủ ý và các buổi biểu diễn bị hạn chế có chủ ý. Như vậy, diễn xuất là rất quan trọng, sự khác biệt giữa việc gật đầu hoặc gật đầu xứng đáng. May mắn thay, cả Michael Shannon và Jessica Chastain (với tư cách là vợ của Curtis, Samantha) đang hấp dẫn như một cặp vợ chồng yêu thương mà mối quan hệ của có mối quan hệ đột ngột, phát âm là căng thẳng. Có một cách có chủ đích để làm việc với những điều chỉnh bản kịch bản, Curtis dành một nửa thời gian của mình để nhìn vào mọi thứ, suy nghĩ về mọi thứ và thốt ra những phản ứng đơn âm liên quan đến mọi thứ, màn trình diễn của Shannon Shannon khi một người bị tra tấn đang mở mắt.

1. Cây của sự sống


Không còn nghi ngờ gì nữa, bộ phim thứ sáu của Terrence Malick, trong 42 năm, là bộ phim đầy tham vọng nhất trong năm. Trong hai tiếng rưỡi, nhà văn/đạo diễn đã giải quyết mọi câu hỏi lớn về Chúa qua một câu chuyện đến giữa tuổi 20, những bức ảnh dài về thế giới tự nhiên, giọng nói trên trời và vâng, khủng long. Nó là một bộ phim đẹp, chu đáo, tình cảm, mất phương hướng và đôi khi bực bội, và sự thích thú của bạn sẽ phụ thuộc vào số lượng bạn mua vào tầm nhìn rất cá nhân và rất riêng biệt của Malick. Tại bộ phim cốt lõi của bộ phim là câu chuyện về O giápBriens, một gia đình ngoại ô những năm 1950 với ba cậu bé và một bi kịch trong tương lai của nó. Thay vì ở lại với bất kỳ một cảnh nào trong bất kỳ thời gian nào, Malick cho chúng ta những cuộc sống khắt khe với O giápBriens, cắt bỏ định kỳ và theo chiều dài để thể hiện những cảnh quay tuyệt đẹp về sự sáng tạo, từ giữa các vì sao đến di động. Anh dừng lại một thời gian ngắn trong thời đại khủng long, sau một sinh vật duy nhất vào một ngày tồi tệ. Chúng ta cũng thấy một trong những cậu bé đều trưởng thành (Sean Penn), suy ngẫm về cái chết của một người anh em, lang thang từ thế giới thành công của công ty đến một trạng thái mơ ước đi bộ với những con số từ quá khứ của anh ta. Nó có những yếu tố này, nhiều người khó giải mã hoặc giải nén, có một số thành viên khán giả tại Cannes Booing, ngay cả khi lễ hội đang chuẩn bị trao vương miện với Palme dơi hoặc. Nhưng giữa những bức ảnh của dung nham sủi bọt, có một gia đình mà bạn đến để quan tâm sâu sắc, bao gồm cả tộc trưởng rất thiếu sót. Các chủ đề là lớn và bị chấm dứt bởi một bài giảng về công việc ở giữa: tại sao những điều xấu xảy ra với những người tốt? Giá trị của sự vị tha là gì? Có phải tội lỗi của người cha cần được con trai xem xét lại? Malick chạm vào sự sáng tạo và tiến hóa, sự tồn tại của thiên đàng và mục đích của cuộc sống, nhưng làm rất nhiều thông qua thế giới khiêm tốn của Waco, Texas, vào mùa hè, thông qua các câu hỏi trực tiếp từ một cậu bé sang người tạo ra sự chuyển đổi giữa các kỷ nguyên. Nó có một sự thiền như một câu chuyện, hỏi một lượng kiên nhẫn to lớn từ người xem và thưởng cho sự kiên nhẫn đó với một cái gì đó hoàn toàn mới.

Theo dõi @pastemagazine, biên tập viên @joshjackson và biên tập viên phim @MichaelDunaway trên Twitter.

10 bộ phim hàng đầu trong năm 2011 là gì?

Ảnh: Ảnh tín dụng: Warner Bros ...
Harry Potter và The Deathly Hallows Phần 2. Tổng doanh thu trên toàn thế giới: 1,3 tỷ đô la.....
Transformers: Dark of the Moon.Tổng doanh thu: 1,1 tỷ USD.....
Cướp biển vùng Caribbean: Trên thủy triều lạ.....
Kung Fu Panda 2. ....
The Twilight Saga: Breaking Dawn Phần 1. ....
Nhanh năm.....
Phần nôn nao Phần II.....
Các smurfs ..

Bộ phim số 1 năm 2011 là gì?

Phòng vé trong nước cho năm 2011.

Những bộ phim nào đến vào năm 2011?

Phim truyện, được phát hành từ 2011-01-01 và 2011-12-31 (được sắp xếp theo mức độ phổ biến tăng dần)..
Đêm sợ hãi (2011) R |106 phút |Hài kịch, kinh dị.....
Harry Potter và The Deathly Hallows: Phần 2 (2011) ....
Cabin trong rừng (2011) ....
Lái xe (i) (2011) ....
Tình yêu cuồng si.....
Tiếng hét 4 (2011) ....
Phù dâu (i) (2011) ....
Trong thời gian (2011).

Bộ phim số 1 trong năm 2010 là gì?

Phòng vé trên toàn thế giới 2010.