Tôi trở thành em gái của nam chính đang thường mặc chúng ám ảnh
48 lượt thích / 424 lượt đọc Danh sách chương Đọc Truyện - Tác giả: Purple Lemon - Dịch bởi Sweety Grass Tôi xuyên không vào trong thế giới webtoon đam mỹ, bộ truyện mà tôi đã để lại lời bình luận cay đắng duy nhất của mình. Trước hết, tôi trở thành em gái nuôi của nhân vật yêu thích của tôi: nam chính bị ám ảnh về sau hối hận vì hành động của mình, nhưng vẫn phải nhận cái kết đắng - cùng chết theo Công tước. Vì vậy nên tôi đã quyết định rằng, vì tôi đã xuyên không vào thế giới này rồi nên không thể cứ thế đứng nhìn nhân vật yêu thích của mình chết đi được. Với lại, tôi cũng không muốn chết. Đó là lí do vì sao, tác giả à, tôi cần phải thay đổi tag và cái kết của bộ truyện này một chút! Từ bi kịch thành HE! "Anh ơi, hãy cười như vậy với những người khác nữa." Tôi nói với Lucian, người không bao giờ chịu mỉm cười với những người khác. "..." Đề nghị đó có đột ngột quá không? Lucian nhìn tôi với vẻ mặt khó hiểu. "Nếu anh thực hiện được, em sẽ thưởng quà cho anh." Anh nhìn tôi lưỡng lự một lúc rồi trả lời. "Quà sao... Gì cũng được đúng không?" "Tất nhiên rồi!" Ngay khi tôi trả lời, biểu cảm trên gương mặt anh lập tức thay đổi như một con thú săn mồi đói khát... Tôi vừa nói gì sai sao? "Rachel, trao thân em cho anh đi." Hả? Anh ấy vừa nói gì cơ? Anh ấy vừa hỏi gì vậy? · 817 theo dõi Trans+Edit: Ổ Novel Convert ——————————————————————————— Tôi đã chuyển sinh vào thế giới webtoon đam mỹ, nơi tôi đã để lại một bình luận ác ý duy nhất. Trên hết, tôi đã trở thành em gái nuôi của nhân vật tôi yêu thích: nam chính bị ám ảnh, người sau này đã hối hận vì hành động của mình, nhưng cuối cùng vẫn chết cùng với Công tước. Vậy nên, tôi đã quyết tâm. Vì tôi đã chuyển sinh đến thế giới này, tôi không thể đứng yên nhìn nhân vật yêu thích của mình chết được. Ngoài ra, tôi cũng không muốn chết. Đó là lý do tại sao, tác giả à, tôi sẽ cần phải thay đổi tag và phần cuối của webtoon này! “Anh, trước mặt người khác anh cũng cười như thế nhé.” Tôi nói với Lucian, người không mỉm cười dù chỉ một chút trước mặt người khác. “…” Yêu cầu đó quá bất thường sao? Lucian nhìn tôi với biểu cảm kỳ lạ. “Nếu anh làm việc đó, em sẽ tặng anh một món quà.” Tôi nói vậy vì tôi muốn giúp anh ấy bằng mọi cách có thể. Anh ấy nhìn tôi một chút và ngập ngừng trước khi trả lời, “Món quà… gì cũng được?” “Dĩ nhiên!” Khoảnh khắc tôi đưa ra câu trả lời chắc chắn đó, biểu cảm của anh ấy ngay lập tức thay đổi thành biểu cảm của một kẻ săn mồi sắp chết đói… Tôi có làm gì sai không? Rồi, Lucian bình tĩnh trả lời với vẻ mặt đầy mong đợi. “Tặng em cho anh đi, Rachel.” Hả? Anh ấy vừa nói gì? Anh ấy vừa yêu cầu cái gì vậy?
[DỊCH] Tôi trở thành em gái của nam chính bị ám ảnh Chương 1thaoa752003
Màu nền Màu tối Mặc định Xám nhạt Xanh nhạt Xanh đậm Vàng nhạt Màu sepia Vàng đậm Vàng ố Font chữ: Palatino Linotype Bookerly Segoe UI Patrick Hand Times New Roman Verdana Tahoma Arial Chiều cao dòng: 100 120 140 160 180 200 Kích cỡ chữ: Prologue"Rachel."Đó là một giọng nói buồn bã. Khi anh ấy cất lên giọng nói đó, nó khiến tôi như quên đi sự cương quyết và giận hờn trước đó. Tôi khổ sở cắn môi, rồi lắc đầu.Dù cho tôi có ưu ái anh ấy thế nào đi chăng nữa thì cũng không thể bỏ qua chuyện này được.Tôi rời đi, nhưng cho dù tôi có đi nhanh thế nào thì cũng không thể thắng được đôi chân dài với những sải chân lớn của anh."Làm ơn, Rachel."Anh nắm lấy vai tôi sau khi đuổi kịp. Khoẻ mắt anh ầng ậc nước, anh nhất quyết giữ chặt lấy tôi."Anh."Cuối cùng tôi mới chịu gọi anh. Tôi biết rằng điều này rồi cũng sẽ xảy ra, nhưng tôi không nghĩ rằng mình có thể trở nên giận dữ khi nhìn anh.Mái tóc anh như bầu trời đêm thoáng đãng và không có sao, đung đưa theo gió.Bên dưới mái tóc đen tuyền ấy, tôi có thể thấy được đôi mắt sáng rực như được mạ vàng của anh.Khi chạm mắt anh, tôi như thể bị thôi miên vào đôi mắt ấy, một đôi mắt sáng và trong hơn mặt hồ.Khi nhận thấy biểu cảm hơi dao động, anh cẩn thận mở miệng."Là lỗi của anh. Xin hãy tha thứ cho anh."Không, anh đang cầu xin điều gì chứ? Bạn đang đọc truyện trên: WatTruyen.Com |