Luộc bánh răng bừa trong bao lâu
Chào cả nhà, Khai bút năm mới 2015, tớ định viết ra vài dòng quyết tâm gọi là “nghị quyết của năm” – resolution of the year để mong cho một năm mới đạt được nhiều thành công mới. Tuy vậy, nói nhiều làm ít thì cũng chẳng thực hiện được nên tớ xin không viết gì nhiều mà đi thẳng vào chủ đề của bài viết này – giới thiệu cách làm món quà quê – bánh tẻ/ bánh răng bừa. Bánh tẻ còn cái tên gợi hình: bánh răng bừa. Đối với trẻ con thành phố hay nhiều người có lẽ cũng khá thắc mắc với tên gọi đó. Gọi là bánh tẻ vì bột bánh là bột tẻ (bột gạo tẻ), còn gọi là bánh răng bừa vì hình dáng của bánh khá giống răng của cái bừa (dụng cụ nhà nông nào cũng có). Sở dĩ tớ biết tới cái bừa cũng là vì bố tớ là người yêu truyền thống lịch sử. Cụ lọ mọ về quê xin từng thứ cũ kĩ ở nhà không dùng nữa, đi đâu cũng ngắm nghía sưu tập để mang về “bảo tàng gia đình”. Bố tớ nói những thứ này sau này muốn kiếm lại cũng khó vì giờ nghề nông cũng đã có sự trợ giúp của máy móc rất nhiều, hình ảnh con trâu đi bừa cũng trở nên hiếm hoi hơn. Ăn miếng bánh răng bừa chắc cũng sẽ là một nét văn hóa đẹp của nền văn hóa nông nghiệp xa xưa. Bánh tẻ có hình dáng giống răng bừa Tớ rất nhớ món bánh tẻ – bánh răng bừa này và luôn muốn thực hiện nó. Ban đầu tớ nghĩ chắc là khó lắm nhưng qua tìm hiểu xem một số đoạn phóng sự về làng nghề làm bánh tẻ ở Hà Tây, hay Hưng Yên hoặc Thanh Hóa thì tớ cũng mạo muội tự thử nghiệm và lên công thức, cách làm của riêng mình. Bánh tẻ – bánh răng bừa được làm bằng bột tẻ (bột gạo). Thường là loại gạo tẻ ngon được ngấm nước rồi xay nghiền bằng cối xay. Như vậy, bột làm nên bánh tẻ là bột nước chứ không phải là bột khô nhào với nước rồi nặn. Về cách gói để ra được hình ảnh răng bừa lúc đầu tớ nghĩ chắc là khó lắm. Tuy vậy, khá là đơn giản khi chỉ cần phết một lớp bột mỏng, một lớp nhân rồi gói theo hình dài, phần giữa bánh nhô lên (do nhân bánh) và dẹt ở hai đầu. Sau đó buộc dây và cuốn tròn xung quanh bánh nhiều vòng để tạo nên hình ảnh đặc trưng của bánh. Miếng quà quê – Bánh tẻ/ Bánh răng bừa Điều đặc biệt tớ rất nhớ khi ăn bánh tẻ này là thường ăn nguội. Vì làm bằng bột tẻ nên bánh ăn giòn (chứ không dai hay mềm như bánh giò). Nhân thì không có là bao nhưng điểm xuyết nhẹ nhàng và tớ rất thích mùi thơm của lá dong ngấm vào từng chiếc bánh. Nhờ lá dong, bánh còn có màu xanh hấp dẫn vô cùng. Tớ thì không có lá dong nên gói bằng lá chuối, độ ngon cũng giảm đi ít nhiều nhưng tớ cũn vẫn rất vui vì tự tay mình làm ra được chiếc bánh quê hương này.
Với tớ, bánh tẻ- bánh răng bừa là một món quà quê ngon trên cả tuyệt vời. Bánh nên ăn nguội thì mới thấy được độ giòn của bánh. Tớ láu táu ăn ngay khi vừa chín thì chẳng thấy ngon mấy vì bột có phần mềm quá. Món bánh này mùi vị cũng không quá đậm đà vì còn dành cho phần chấm với nước mắm ngon, cắt chút ớt vào nữa mà ;) Thưởng thức bánh tẻ/ bánh răng bừa với chút mắm ớt thơm ngon Cắn từng miếng bánh thấy thơm mùi thịt rất nhẹ, vị giòn của bột cùng với mộc nhĩ và có cả mùi thơm của lá chuối nữa. Tớ nhớ bánh này cũng hay được ăn vào mùa đông, khi trời se lạnh vì bánh ăn nguội nên thấy mát mát hehe. Có lẽ, sau Tết Tây mình lại nghĩ tới Tết ta nên ăn miếng bánh tẻ răng bừa này lại thấy cả một bầu trời quê hương hiện ra trước mắt :X … Bánh tẻ/ bánh răng bừa – Món quà quê hấp dẫn bánh răng bừabánh tẻbột tẻlá chuốirice flour |