Review Hiền the ngốc nghếch

Còn có tên là Phi tử của vương gia ngốc.

Thể loại: cổ đại, xuyên không, sủng, nam ngốc, có chút hài khúc đầu

Tô Lệ Nhã x A Kim/Long Hạo Thừa

Cách đây hai năm, mình rất thích truyện này, đặc biệt là khúc đầu vì nó khá hài hước. Có điều, bây giờ quay lại thấy có nhiều người chê quá, mình quyết định nhảy hố lần hai xem sao.

Lệ Nhã được hai người tặng nhẫn cho cô. Vì họ đã mắc sai lầm khi đưa cô đi đầu thai nên họ đưa nhẫn để cô có thể đến nơi mà cô vốn thuộc về.

Thế là Lệ Nhã xuyên đến Long Viêm triều, vào Tô gia thôn. Tại đó, nàng được Trình thị cưu mang. Mới đọc đến đoạn này mình liền có chút không thích nữ chính. Trình thị đồng ý cưu mang nàng, vậy mà nàng lại có ý nghĩ chê ỏng chê eo. Tuy nàng còn biết điều, chỉ nghĩ thôi chứ không nói ra, song điều này làm mình có cái nhìn không mấy tốt về nàng.

Lệ Nhã ở hiện đại cũng được tính là một mỹ nữ. Có điều, triều đại nàng xuyên đến lại có gu thẩm mỹ trái ngược: mập mới là đẹp. Và rất dễ hiểu khi Lệ Nhã bị coi là một xấu nữ :v Chưa hết, Lệ Nhã còn rất đáng thương khi từ một sinh viên đại học trí thức trở thành người thất học, do triều đại này không lưu hành Hán tự :v

Không lâu sau, Trình thị mất, trước khi chết còn khuyên nàng vài câu và chừa lại con đường cho nàng đi. Hoá ra trước giờ bà đều biết Lệ Nhã “mang mặt nạ” đối nhân xử thế.

Lệ Nhã tình cờ “cứu” nam chính và đặt tên hắn là A Kim. Thật ra, nàng muốn lấy thỏi vàng ra khỏi “thi thể”, nhưng ai ngờ “thi thể” lại đột nhiên tỉnh dậy. Lệ Nhã thấy hắn vừa là mỹ nam, vừa có vàng, nghĩ hắn sẽ là kim chủ tương lai của nàng, nên quyết định sẽ chiếu cố hắn.

Đạo tặc đến phá Tô gia thôn, A Kim theo bản năng bảo vệ Lệ Nhã nên bị thương, hôn mê. Lệ Nhã cùng Đại Mao đem A Kim đến tìm Trình thần y Trình Lân để hắn cứu A Kim.

Trình Lân hay châm chọc Lệ Nhã xấu xí, nhưng sau nhiều lần tiếp xúc, hắn có tình cảm với Lệ Nhã. Vì không muốn nàng đi, hắn gài nàng ở lại làm thị nữ cho hắn. Trong một lần tình cờ, Lệ Nhã gặp được Tần Tử Dực và hợp tác làm ăn với hắn. Nàng trả đủ tiền nên danh chính ngôn thuận chuyển ra khỏi Trình phủ.

Trong một lần lén đi gánh hát gặp Lệ Nhã, A Kim chạm mặt Mẫu Đơn. Mẫu Đơn quyết tâm phải có được A Kim, nên đã hạ xuân dược. Có điều, khi biết A Kim là tướng công của Lệ Nhã, Mẫu Đơn bỏ qua. Xuân dược đó tạo cơ hội cho nam nữ chính “thân mật”.

A Kim chính là Tam vương gia Long Hạo Thừa, là người có quyền lực tối cao nhất ở Long Viêm quốc, người mà Tần Tử Dực đang tìm kiếm. Không biết vì sao, Tần Tử Dực biết Trình Lân thích Lệ Nhã (mình thật sự không biết, Tử Dực thần thông quảng đại quá, chuyện trong tâm của người ta mà hắn cũng moi ra được :v). Tử Dực khuyên Trình Lân chữa khỏi cho A Kim để hắn rời xa Lệ Nhã. Khi thích khách xông tới muốn tổn thương Lệ Nhã, Hạo Thừa tự chữa khỏi, khôi phục trí nhớ nhưng giả vờ không nhớ Lệ Nhã. Vì hắn muốn đợi giải quyết xong hết địch nhân rồi mới đến đón nàng.

Tin tức Lệ Nhã mang thai bị lộ mà không biết vì sao (chỉ có Trình Lân với Lâm Tư biết thôi, mà Lâm Tư là người của Hạo Thừa). Long Kình Lệ cho người bắt Lệ Nhã. Vị tứ hoàng tử hữu dũng vô mưu choáng ngợp trước tài trí, con người của Lệ Nhã nên hắn thích nàng. Có điều, giữa việc bảo toàn mạng của hắn với Lệ Nhã, hắn nghiêng về cái đầu, nên hắn đồng ý giao đổi Lệ Nhã lấy sự hợp tác với Hạo Thừa.

Sau này Hạo Thừa bị thương, trở lại thành A Kim, Lệ Nhã giúp hắn bảo vệ vương vị và dạy hắn trở thành hoàng đế tốt. Kết thúc HE.

Nhận xét:

Ban đầu mình không có ấn tượng tốt với Lệ Nhã vì nàng quá toan tính. Sau này dù nàng được tác giả buff lồng lộn, mình vẫn không thích. Hình tượng của nàng quá mâu thuẫn: ngây thơ thì không, nhưng lại luôn tạo cảm giác ngây thơ, trong sáng cho người khác; thông minh cũng có đôi chút, nhưng đôi khi lại đột nhiên trở thành bánh bèo vô dụng. Tác giả xây dựng làm sao mà đôi lúc mình cảm thấy Lệ Nhã có chút giả tạo. Lệ Nhã nói rằng vì đứa con nên nàng mới ở cùng Hạo Thừa. Mình lại cảm thấy nàng xiêu lòng rồi mà không chịu chấp nhận sự thật thôi :v

Lệ Nhã không hẳn là một bánh bèo vô dụng, nàng đôi khi thông minh, biết tính kế, biết xoay chuyển tình hình nhờ nhân vật phụ quá não tàn :v Những kế sách nàng đưa ra cũng không thể thuyết phục mình rằng nàng là một nữ cường thông minh. Những kế sách đó, chỉ cần là người hiện đại biết chút sử, hoặc có chút đầu óc thì đa số đều biết, nên chẳng có gì đặc biệt cả.

Điểm thứ hai mình không thích: Lệ Nhã nói xấu cũng không xấu, nhưng lại không tốt đến mức đa số nhân vật nam đều thích nàng. Có thể kể đến: A Kim (cái này do hắn đang là ngốc tử :v), Trình Lân, Cổ Kiếm Hiên, Long Kình Lệ, hoàng thượng Long Cần Nhận, Tần Tử Dực. Thôi kệ, mình tạm chấp nhận điểm này vậy.

Điểm khiến mình không thích nhất là cái nhìn màu hồng của tác giả. Trong truyện chẳng có một ai là boss cả, mấy nhân vật phản diện đều vô dụng, chỉ đủ làm màu thôi:

– Long Kình Lệ từ đầu đã được xây dựng là hữu dũng vô mưu, thôi được, coi như vì hắn may mắn nên mới sống đến gần cuối đi… Vì tác giả đã định sẵn hắn không quá thông minh, nên việc hắn hối hả mưu phản, bị sập bẫy, mình tạm chấp nhận.

– Thế nhưng Long Cần Nhận là hoàng thượng đầy dã tâm, ẩn nhẫn suốt bao năm, giả trang thành hôn quân đam mê tửu sắc suốt bao năm… Vậy mà đột nhiên ngu đột xuất. Ngu nhất là ở chi tiết Lam phi dùng Lệ Nhã uy hiếp Hạo Thừa để cứu Cần Nhận. Nếu hắn ngọt ngào, nhẹ nhàng với Lam phi, thì nàng ta đâu có sửng sốt để Lệ Nhã đảo ngược tình thế. Tự dưng nói rằng trước giờ không yêu Lam phi, chỉ mong muốn có được Lệ Nhã… Vì hắn lật mặt nên hắn mới lãnh kết cục như thế. Mình thấy cực kỳ mâu thuẫn với hình tượng ban đầu của hắn.

– Mưu kế của Lã gia, Long Kình Lệ, Long Cần Nhận, cả vua nước kia đều ngu ngốc. Vấn đề ở chỗ, Lệ Nhã ở hiện đại cũng chẳng phải tổng tài hay giám đốc gì cả, nàng chỉ là một người chuyên đi đóng kịch thôi. Vậy mà về đến cổ đại IQ tăng đột xuất :v Mình thích truyện bàn tay vàng nhưng cũng phải hợp lý một chút chứ :v

Kết HE nhưng mình lại chẳng thích, vì Hạo Thừa không thể chữa khỏi, trở thành A Kim, nên Lệ Nhã “nuôi dạy” hắn trưởng thành. Mình thích nam chính ban đầu ngốc, sau thì phải chín chắn trưởng thành, mình không thích việc nam chính trở thành ngốc tử mãi như thế, dù Lệ Nhã đã giúp cho hắn trở nên không khác nhiều so với bình thường. Tuy A Kim với Hạo Thừa đều coi Lệ Nhã bằng trời, nhưng mình vẫn thích Hạo Thừa hơn.

Lúc Lệ Nhã chuyển ra khỏi Trình phủ, Đại Mao cũng đi theo. Có điều, sau này không thấy động đến nhân vật này nữa. Do bận khiến nữ chính được nhiều vệ tinh xoay quanh nên tác giả quên béng người này chăng :v

Mình bị tên truyện lừa. Ngốc nghếch vương gia gì chứ, nam chính cuối cùng là hoàng thượng. Mặc dù đối với mình đây chỉ là chi tiết nhỏ không đáng ngại, nhưng mình nói ra để nhiều bạn tham khảo :3

Văn phong của truyện không tốt lắm, hơi giống truyện teen. Editor dịch có vài chỗ lầm, chỗ lầm nhất là việc Lệ Nhã là hoàng hậu mà lại xưng “ai gia”.

Cho truyện này 2.5/5 điểm.