Xuyên Thành Phản Diện Làm sao để Sống Đây chap 188



Tác giả: Y Nùng Dĩ Dực

Chương 01 Chương 02 Chương 03 Chương 04 Chương 05 Chương 06 Chương 07 Chương 08 Chương 09 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220 Chương 221 Chương 222 Chương 223 Chương 224 Chương 225 Chương 226 Chương 227 Chương 228 Chương 229 Chương 230 Chương 231 Chương 232 Chương 233 Chương 234 Chương 235 Chương 236 Chương 237 Chương 238 Chương 239





Tác giả: Y Nùng Dĩ Dực

Chương 01 Chương 02 Chương 03 Chương 04 Chương 05 Chương 06 Chương 07 Chương 08 Chương 09 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220 Chương 221 Chương 222 Chương 223 Chương 224 Chương 225 Chương 226 Chương 227 Chương 228 Chương 229 Chương 230 Chương 231 Chương 232 Chương 233 Chương 234 Chương 235 Chương 236 Chương 237 Chương 238 Chương 239



Chương trước Chương 1: Tên tổng tài này thực sự rất là bình thường.Chương 2: Cái đoạn tình tiết này thật sự rất kỳ lạChương 3: Cái cuốn tiểu thuyết này đúng là kịch độcChương 4: Cái tự sát này thật sự rất hờ hữngChương 5: Lần xuyên sách này thật là bi thảmChương 6: Muốn "làm" nam chính. Tuyệt đối không có khả năngChương 7: Thị tẩm. Thị tẩm là việc không có khả năngChương 8: Đi cửa chính là chuyện không có khả năngChương 9: Giả ngủ là việc không có khả năngChương 10: Nhẫn nhịn là chuyện không có khả năngChương 11: Chưa từng thấy qua có người ngu ngốc đến vậyChương 12: Chưa từng thấy qua có người lại bảo sao nghe vậy như thếChương 13: Chưa từng thấy qua một nam chính thê lương bi thảm như vậyChương 14: Chưa từng thấy qua lại có chuyện kinh tâm đảm chiến đến vậyChương 15: Chưa từng thấy qua một người thành thật đến vậyChương 16: Luôn có phản diện muốn hại nam chínhChương 17: Luôn có pháo khôi âm thầm tìm chếtChương 18: Luôn có một nam chính vận mệnh éo leChương 19: Luôn có một tổng tài không có cách nào bá đạo đượcChương 20: Luôn có nhân vật phụ chuẩn bị đại sựChương 21: Khẳng định qua ánh mắt là con người thù sâu oán nặngChương 22: Khẳng định qua ánh mắt là con người vừa dụ vừa traChương 23: Khẳng định qua ánh mắt là con người thủ đoạn độc ácChương 24: Khẳng định qua ánh mắt là... ...AAAAAAAA!Chương 25: Khẳng định qua ánh mắt là con người buôn bỏ suy nghĩChương 26: Thuốc giả hại người tìm hiểu một chútChương 27: Nền văn minh hiện đại tìm hiểu một chútChương 28: Móc tim móc phổi tìm hiểu một chútChương 29: Khẩu thị tâm phi tìm hiểu một chútChương 30: Lao tâm khổ trí tìm hiểu một chútChương 31: Ngươi cứu việc hãm hại, hại đến nam chính coi như ta thuaChương 32: Ngươi cứu việc tìm chết, không sủng nam chính coi như ta thuaChương 33: Ngươi cứu việc nhây, tạo không tốt quan hệ coi như ta thuaChương 34: Ngươi cứu việc đi, không quay người về đây coi như ta thuaChương35: Ngươi cứ việc buông thả, không bị người khác hiểu lầm coi như ta thuaChương 36: Tên chương mục chuyên dụng lúc xảy ra chuyệnChương 37: Tên chương mục chuyên dụng cho mưu tính trướcChương 38: Đêm nay rượu tỉnh nơi đâuChương 39: Tên chương mục chuyên dụng cho bắt gianChương 40: Tên chương mục chuyên dụng cho dấu ấn xảy ra chuyện lớnChương 41: Điều kiện đầy đủ cần cho bá đạo tổng tàiChương 42: Điều kiện đầy đủ cần để sủng chìm nam chínhChương 43: Điều kiện đầy đủ cần cho thị vệ bên ngườiChương 44: Điều kiện đầy đủ cần cho làm nam nhịChương 45: Điều kiện đầy đủ cần cho vô hình trêu ngườiChương 46: Tiêu Dư An có thể mất đi một giấc ngủ giảChương 47: Cô ta có thể đảm nhiệm qua nữ nhị giảChương 48: Cái này có thể là một hậu cung giảChương 49: Hắn có thể làm một đoạn giả sắc - DụChương 50: Đây có thể là xảy đến đoạn tình tiết giảChương 51: Nhất định là phương pháp ta được cứu không đúngChương 52: Nhất định là phương pháp sủng ái của hắn không đúngChương 53: Nhất định là do cách hiểu của hắn không đúngChương 54: Nhất định là điệu bộ tặng quà của hắn không đúngChương 55: Nhất định là cách trợ công của ta không đúngChương 56: Lương thần mỹ cảnh nại hà thiênChương 57: Đương nhiên lựa chọn thông cảm hắnChương 58: Đương nhiên lựa chọn tha thứ hắnChương 59: Đương nhiên lựa chọn ghi thù aChương 60: Đương nhiên lựa chọn bao che aChương 61: Xin lỗi, có quyền thực sự là có thể muốn làm gì thì làmChương 62: Thư của lời hứaChương 63: Đột biến kinh sinhChương 64: lấy mạng hộ mạngChương 65: Tâm sinh khoảng cáchChương 66: Lòng người xảo trá khó lườngChương 67: Lời nói từ nội tâmChương 68: Đau thấu nội tâmChương 69: Ngươi chết ta sốngChương 70: Xin lỗi, ông trời là có thể muốn làm gì tôiChương 71: Xin lỗi, tham quan ô lại không thể muốn làm gì thì làmChương 72: Xin lỗi, hào quang nam chính thật sự là muốn làm gì thì làmChương 73: Xin lỗi, nam chính có thể muốn làm gì thì làmChương 74: Mang theo ngọc long vì quân tửChương 75: Thương thay! xương chất bờ vô địnhChương 76: Mà vẫn mong người trong mộng gói xuânChương 77: Non sông tan nát như bông bay trước gióChương 78: Tiểu lầu tạc dạ hữu đông phongChương 79: Mục đoạn sơn nam không yến bayChương 80: Muốn hỏi từ lúc xa nhau giờ sao lại gầy thế?Chương 81: Đã vượt biển xanh, không ngại nướcChương 82: Mục tiêu của chúng ta là! Để sống! Để sống! Và để sống!Chương 83: Mục tiêu của chúng ta là! Kiếm chuyện! Kiếm chuyện! Và kiếm chuyện!Chương 84: Mục tiêu của chúng ta là! Công chúa! Công chúa! Và công chúa!Chương 85: Mục tiêu của chúng ta là! Bình tĩnh! Bình tĩnh! Và bình tĩnh!Chương 86: A Tiêu thật sự có chút thảmChương 87: A Án thật sự rất oan ứcChương 88: A Dương thật sự rất đáng tin cậyChương 89: A Tiêu thực sự rất sụp đổChương 90: A Dương thực sự không tầm thườngChương 91: Nữ trang nhu quần mặt trên người, vỗ tay tặng cho ngươiChương 92: Tâm cơ chỉ vì hồn bá tánh, tiếng vỗ tay tặng cho người khổ tâmChương 93: Vọng xuyên tha doanh doanh thu thủy, túc tổn tha đạmChương 94: Không mang suy nghĩ câu câu ghẹo, chỉ nói bách hợpChương 95: Nơi giao nhau của bốn nướcChương 96: Thương binh? An bài lên rồi.Chương 97: Hoạt mạng? An bài lên rồi.Chương 98: Hôn lễ? An bài lên rồi.Chương 99: Dương danh? An bài lên rồiChương 100: Đụng phải? An bài lên rồi.Chương 101: Cái sự trùng hợp này thực sự rất kinh dịChương 102: Lần này cứu người thật sự khá hối hậnChương 103: Quả đỏ này thực sự không bình thườngChương 104: Phần sơ tâm này thực sự rất nặng nềChương 105: Cái đoạn gặp gỡ này thật sự là doạ chết ngườiChương 106: Không cứu, không thể nào không cứu aChương 107: Ghẹo người, là không thể ghẹo người aChương 108: Mềm lòng, không thể nào mềm lòng aChương 109: Muốn đi, không thể nào muốn đi aChương 110: Tiện nghi là không thể nào không chiếm aChương 111: Luôn có nam chính cuồng ma nhìn chằm chằm vợChương 112: Luôn có nam chính ghẹo ngược không thànhChương 113: Luôn có nam chính vô tâm vô phếchương 114: Luôn có ngẫu nhiên hết sức mới lạChương 115: Luôn có đêm mưa củi khô cháy lớnChương 116: Liều mình không biết!? Tìm hiểu một chútChương 117: Cận tình tình kiếp!? Tìm hiểu một chútChương 118: Thân phận bị bại lộ!? Tìm hiểu một chútChương 119: Gọi sai tướng công?! Tìm hiểu một chútChương 120: Hoạt mạch có thai?! Tìm hiểu một chútChương 121: Nhất định là phương pháp ta nghe lén không đúngChương 122: Nhất định là phương pháp kabedon của người không đúngChương 123: Nhất định là phương pháp giải thích của ngươi không đúngChương 124: Nhất định là phương thức lý giải của ngươi không đúngChương 125: Nhất định là phương pháp trêu ghẹo của ngươi không đúngChương 126: Khẳng định qua ánh mắt là người một mắt nhìn xuyênChương 127: Khẳng định qua ánh mắt là một người bướng đến tận xươngChương 128: Khẳng định qua ánh mắt là một người nhìn thấu tâm tưChương 129: Khẳng định qua ánh mắt là một người vẫn chưa tự hiểuChương 130: Khẳng định qua ánh mắt là người dụng tình rất sâuChương 131: Chưa từng thấy qua có người nói nhảm bịa đặt như vậyChương 132: Chưa từng thấy qua có người EQ thấp như vậyChương 133: Chưa từng thấy qua có người ân sâu nghĩa nặng như vậyChương 134: Lòng nói quân này quân không biếtChương 135: Chưa từng thấy có phản ứng kinh thế hãi tục như thếChương 136: Luôn có tâm ý được biết hiểuChương 137: Luôn có bạn bè phải cáo biệtChương 138: Luôn có vai phụ đụng miệng giáoChương 139: Luôn có tổng tài muốn xuất bản sáchChương 140: Luôn có tình sự phải nghỉ thoángChương 141: Ngươi cứ việc gào, không đánh ngất coi như ta thuaChương 142: Ngươi cứ việc nói, không biết hiểu tâm ý coi như ta thuaChương 143: Ngươi cứ việc ghẹo, không xảy ra chút chuyện coi như ta thuaChương 144: Ngươi cứ việc làm, có thể tạo phản thành công coi như ta thuaChương 145: Ngươi cứ việc kéo, không làm người khôn ngoan coi như ta thuaChương 146: Gian tế phản quốc tìm hiểu một chútChương 147: Đầm nước mất áo tìm hiểu một chútChương 148: Sáo ngọc trêu ghẹo tìm hiểu một chútChương 149: Một đêm không ngủ tìm hiểu một chútChương 150: Giật mình nghe tin dữ tìm hiểu một chútChương 151: Đương nhiên lựa chọn bảo vệ hắn aChương 152: Đương nhiên lựa chọn đi tìm hắnChương 153: Ban ngày tiêu tàn chiến cốt aiChương 154: Dã đắc Hằng Nga niệm ta siChương 155: Phương thức nhân gian biệt ý trườngChương 156: Thì ra chỉ vì đã nhập cốtChương 157: Bi mạc bi hề sinh biệt lyChương 158: Ức quân thiều thiều cách thanh thiênChương 159: Đương nhiên lựa chọn cứu người aChương 160: Truyền tin? An bài một chútChương 161: Tín vật? An bài một chútChương 162: Nhạn thanh viễn hướng Tiêu quan khứ, bán duyên tuChương 163: Thu liễm? An bài lên rồiChương 164: Ban đêm? An bài một chútChương 165: Dạ tập? An bài một chútChương 166: Ngạc nhiên không ngạc nhiên, bất ngờ không bất ngờChương 167: Lưỡng tình tương duyệt hướng vu sơn, chủ động hiếnChương 168: Trường tương tư hề trường tương ức, Án ca nhà taChương 169: Hoạ loạn hậu cung là sóng ai, đông lao tây yến tổ nỗiChương 170: Thế ngoại Đào Nguyên không thành nhà, một tâmChương 171: Ta là một người có gia thấtChương 172: Ta là một người biết Mã NguyênChương 173: Ta là một người có tình dụcChương 174: Đi đến tế thiên đànChương 175: Vạn người thụy chỉ sợ cái gìChương 176: Binh hồn tiêu trận quốc hồn khôngChương 177: Thanh sơn hữu hạnh mai tung cốtChương 178: Sơn Vũ dục lai phong mãn lâuChương 179: Nguyệt sắc dung dung tình ý trườngChương 180: Tình sâu nghĩa nặng sai hôm nayChương 181: Mưu sát?! Tìm hiểu một chútChương 182: Kết cục?! Tìm hiểu một chútChương 183: Hoàng Tuyền gặp cố nhânChương 184: Tên chuyên mục chuyên dụng cho chuyện lớn xảy ra!Chương 185: Hạ thuốc?! Tìm hiểu một chútChương 186: Trọng sinh?! Tìm hiểu một chútChương 187: Ta muốn gặp hoàng thượng!!! Tìm hiểu một chútChương 188: Khóc ròng rã ba ngày?! Tìm hiểu một chútChương 189: Mặt đối mặt?! Tìm hiểu một chútChương 190: Mưu sát người Aaaaaa...! Tìm hiểu một chútChương 191: Trở về Tây Thục Quốc?! Tìm hiểu một chútChương 192: Thích khách?! An bài lên rồiChương 193: Hoàng thượng ngài nhìn đi! Nhìn đi!Chương 194: Tên chương mục không nghĩ ra của tác giả!Chương 195: Tình cảnh quen thuộc! An bài lên rồiChương 196: A Tiêu thực sự đã tạo nghiệp a!!!Chương 197: Hôn Hôn! Lại muốn hôn!Chương 198: Hiểu lầm! Lại hiểu lầm!!Chương 199: Mục tiêu của chúng ta là?! Bàn bạt! Và bàn bạt!!Chương 200: Mục tiêu của chúng ta là?! Tiêu tổng tài! Và Tiêu tổng tài a!! Chương tiếp

Trầm mặc hồi lâu, Hoàng Việt ngoài cười nhưng trong không cười nói: “Ta đã sớm khuyên quận vương nghe ta, đừng đi làm chuyện tự hạ nhục dơ bẩn như bỏ thuốc hoàng thượng này, đáng tiếc Tiêu quận vương lại không tin ta. Bây giờ Tiêu quận vương là nghĩ thoáng, hay là uy hiếp ta vậy? Đáng tiếc, quá đáng tiếc, hoàng thượng không muốn gặp ngươi. Ta lại khuyên Tiêu quận vương một câu nữa, hiện tại Tiết Nghiêm và hoàng thượng đã có khoảng cách, không quyền không thế, chỉ ỷ vào Trần Ca vừa được lên chức mới có thể nói thêm được vài câu, còn phải xin Tiêu quận vương nhìn cho rõ thế cục.”

Nói xong Hoàng Việt cười lạnh một tiếng đứng dậy rời đi. Cả mặt Tiêu Dư An đều ngơ ra, đi mở bản nhật ký của Tiêu vương gia ra xem, lại phát hiện trong bản chép tay nửa chữ cũng không nhắc đến Hoàng Việt, xem ra là chuyện không thể để lộ ra ngoài, Tiêu vương gia sợ lưu lại chứng cứ, cho nên không nhắc tới chữ nào. Chẳng lẽ cho dù không có Lý Vô Định tranh công, Hoàng Việt này vẫn có ý định tạo phản? “A a a a các ngươi muốn tạo phản thì tạo phản, muốn chơi quyền mưu thì chơi quyền mưu, như nào cũng được, nhưng mà có thể để ta gặp Yến ca trước có được không!!!” – Tiêu Dư An đưa tay ném nhật ký qua một bên, ôm đầu kêu rên: “Chờ một chút!” Đột nhiên Tiêu Dư An nhớ tới gì đó, vội vàng gọi Thiêm Hương tới hỏi: “Thiêm Hương, lúc trước ngươi nói, mỗi ngày hoàng thượng rảnh rỗi đều sẽ đi tế bái?” Thiêm Hương gật gật đầu: “Đúng vậy ạ.” Hai mắt Tiêu Dư An tỏa sáng, vội vàng hỏi: “Vậy chỗ đó ở đâu?” Thiêm Hương đoán ra ý nghĩ của hắn, bối rối, liên tục xua tay: “Tiêu quận vương à, chỗ kia ngoại trừ hoàng thượng ra, ai cũng không được phép tiến vào! Đi vào là rơi đầu đó! Tiêu quận vương, ngài đừng đánh chủ ý tới chỗ đó nữa!” “Thiêm Hương, chỉ cần ta có thể gặp được hoàng thượng, sẽ không sao hết! Ngươi tin ta đi!” – Tiêu Dư An nói. “Tiêu quận vương, ngài có cách gì thế? Chỗ kia thực sự chính là cấm địa đó!” – Thiêm Hương vẫn không đồng ý. Tiêu Dư An cười nói: “Ta hát cho hoàng thượng nghe.” “Hát… hát á?” “Đúng vậy.” – Tiêu Dư An hắng giọng, mở miệng hát: “Sông lớn chảy về Đông a! Sao trên trời trông về Bắc Đẩu a! Hey hey hô hềy hô trông về Bắc Đẩu a! Cái biểu tình kia của ngươi là sao hả? Ngươi đừng lo lắng, nếu cách này không được, ta còn có thể đọc điều lệ Đảng, dùng giá trị cốt lõi, ánh sáng và giá trị quan của chủ nghĩa xã hội để cảm hóa hoàng thượng!” Tiêu Dư An còn đang kể lể, Thiêm Hương đứng ở một bên đã cạn lời. Tiêu quận vương, ngài ấy… Quả thật bị ngốc luôn rồi! Phải làm sao mới ổn đây! Tiêu Dư An vừa dứt lời, Thiêm Hương đã nức nở nói: “Tiêu quận vương, ta biết tha hương ở tại đất khách quê người rất vất vả, ngài nhất định phải kiên cường lên, đợi chút nữa nô tỳ đến thái y điện hỏi xem có thuốc an thần tĩnh tâm gì không, hai ngày này ngài nhất định phải nghỉ ngơi cho thật tốt đó! Nô tỳ sẽ chăm sóc cho ngài thật tốt!” Kết quả, cuối cùng không chịu nổi sự quấy rầy đòi hỏi của Tiêu Dư An, Thiêm Hương vẫn đưa Tiêu Dư An đến chỗ Yến Hà Thanh tế bái. Chỗ kia vậy mà lại chính là nơi đã từng là Tế Thiên Đàn của Bắc quốc. Thiêm Hương vừa đi bên cạnh dẫn Tiêu Dư An đến nơi tế bái, vừa kể cho hắn những tin đồn đã nghe được. Nghe đồn Yến Hà Thanh ôm thi thể người kia khóc ròng rã ba ngày, nghe đồn khi hạ táng người kia đã mặc một thân hỉ phục đỏ chói, nghe đồn thời điểm hoàng thượng tế bái, thường nói linh tinh hồ đồ những lời như là cái gì mà hồn xuyên, trùng sinh gì đó, còn từng có lần hỏi mộ bia rằng: Khi nào thì ngươi trở lại tìm ta? Ngươi nhất định có thể trở về. “Khóc ròng rã ba ngày?” – Hô hấp của Tiêu Dư An không thuận, hắn chưa từng thấy Yến Hà Thanh rơi lệ. Tính tình Yến Hà Thanh từ trước tới nay vốn ẩn nhẫn, gặp phải khó khăn đau khổ gì thì lại càng cắn răng nuốt vào trong lòng, trong nguyên tác cũng chưa từng có biểu hiện bất cứ đau khổ vui sướng gì ra ngoài. Thiêm Hương gật gật đầu: “Cho nên mới nói, hoàng thượng đối với người kia rất si tình. Tiêu quận vương, ngài tuyệt đối đừng làm chuyện ngốc như trước đó nữa.” Tiêu Dư An cười nói: “Yên tâm đi, sẽ không đâu.” Thiêm Hương vừa thở phào, lại nghe Tiêu Dư An cười nói: “Sau này chính là chuyện tốt, lưỡng tình tương duyệt.” Thiêm Hương: “…” Tiêu quận vương như này chẳng lẽ là ngốc rồi sao! Hay là điên rồi! Hẳn là mất trí ha! Phải làm sao mới tốt đây!

Chương trước Chương 1: Tên tổng tài này thực sự rất là bình thường.Chương 2: Cái đoạn tình tiết này thật sự rất kỳ lạChương 3: Cái cuốn tiểu thuyết này đúng là kịch độcChương 4: Cái tự sát này thật sự rất hờ hữngChương 5: Lần xuyên sách này thật là bi thảmChương 6: Muốn "làm" nam chính. Tuyệt đối không có khả năngChương 7: Thị tẩm. Thị tẩm là việc không có khả năngChương 8: Đi cửa chính là chuyện không có khả năngChương 9: Giả ngủ là việc không có khả năngChương 10: Nhẫn nhịn là chuyện không có khả năngChương 11: Chưa từng thấy qua có người ngu ngốc đến vậyChương 12: Chưa từng thấy qua có người lại bảo sao nghe vậy như thếChương 13: Chưa từng thấy qua một nam chính thê lương bi thảm như vậyChương 14: Chưa từng thấy qua lại có chuyện kinh tâm đảm chiến đến vậyChương 15: Chưa từng thấy qua một người thành thật đến vậyChương 16: Luôn có phản diện muốn hại nam chínhChương 17: Luôn có pháo khôi âm thầm tìm chếtChương 18: Luôn có một nam chính vận mệnh éo leChương 19: Luôn có một tổng tài không có cách nào bá đạo đượcChương 20: Luôn có nhân vật phụ chuẩn bị đại sựChương 21: Khẳng định qua ánh mắt là con người thù sâu oán nặngChương 22: Khẳng định qua ánh mắt là con người vừa dụ vừa traChương 23: Khẳng định qua ánh mắt là con người thủ đoạn độc ácChương 24: Khẳng định qua ánh mắt là... ...AAAAAAAA!Chương 25: Khẳng định qua ánh mắt là con người buôn bỏ suy nghĩChương 26: Thuốc giả hại người tìm hiểu một chútChương 27: Nền văn minh hiện đại tìm hiểu một chútChương 28: Móc tim móc phổi tìm hiểu một chútChương 29: Khẩu thị tâm phi tìm hiểu một chútChương 30: Lao tâm khổ trí tìm hiểu một chútChương 31: Ngươi cứu việc hãm hại, hại đến nam chính coi như ta thuaChương 32: Ngươi cứu việc tìm chết, không sủng nam chính coi như ta thuaChương 33: Ngươi cứu việc nhây, tạo không tốt quan hệ coi như ta thuaChương 34: Ngươi cứu việc đi, không quay người về đây coi như ta thuaChương35: Ngươi cứ việc buông thả, không bị người khác hiểu lầm coi như ta thuaChương 36: Tên chương mục chuyên dụng lúc xảy ra chuyệnChương 37: Tên chương mục chuyên dụng cho mưu tính trướcChương 38: Đêm nay rượu tỉnh nơi đâuChương 39: Tên chương mục chuyên dụng cho bắt gianChương 40: Tên chương mục chuyên dụng cho dấu ấn xảy ra chuyện lớnChương 41: Điều kiện đầy đủ cần cho bá đạo tổng tàiChương 42: Điều kiện đầy đủ cần để sủng chìm nam chínhChương 43: Điều kiện đầy đủ cần cho thị vệ bên ngườiChương 44: Điều kiện đầy đủ cần cho làm nam nhịChương 45: Điều kiện đầy đủ cần cho vô hình trêu ngườiChương 46: Tiêu Dư An có thể mất đi một giấc ngủ giảChương 47: Cô ta có thể đảm nhiệm qua nữ nhị giảChương 48: Cái này có thể là một hậu cung giảChương 49: Hắn có thể làm một đoạn giả sắc - DụChương 50: Đây có thể là xảy đến đoạn tình tiết giảChương 51: Nhất định là phương pháp ta được cứu không đúngChương 52: Nhất định là phương pháp sủng ái của hắn không đúngChương 53: Nhất định là do cách hiểu của hắn không đúngChương 54: Nhất định là điệu bộ tặng quà của hắn không đúngChương 55: Nhất định là cách trợ công của ta không đúngChương 56: Lương thần mỹ cảnh nại hà thiênChương 57: Đương nhiên lựa chọn thông cảm hắnChương 58: Đương nhiên lựa chọn tha thứ hắnChương 59: Đương nhiên lựa chọn ghi thù aChương 60: Đương nhiên lựa chọn bao che aChương 61: Xin lỗi, có quyền thực sự là có thể muốn làm gì thì làmChương 62: Thư của lời hứaChương 63: Đột biến kinh sinhChương 64: lấy mạng hộ mạngChương 65: Tâm sinh khoảng cáchChương 66: Lòng người xảo trá khó lườngChương 67: Lời nói từ nội tâmChương 68: Đau thấu nội tâmChương 69: Ngươi chết ta sốngChương 70: Xin lỗi, ông trời là có thể muốn làm gì tôiChương 71: Xin lỗi, tham quan ô lại không thể muốn làm gì thì làmChương 72: Xin lỗi, hào quang nam chính thật sự là muốn làm gì thì làmChương 73: Xin lỗi, nam chính có thể muốn làm gì thì làmChương 74: Mang theo ngọc long vì quân tửChương 75: Thương thay! xương chất bờ vô địnhChương 76: Mà vẫn mong người trong mộng gói xuânChương 77: Non sông tan nát như bông bay trước gióChương 78: Tiểu lầu tạc dạ hữu đông phongChương 79: Mục đoạn sơn nam không yến bayChương 80: Muốn hỏi từ lúc xa nhau giờ sao lại gầy thế?Chương 81: Đã vượt biển xanh, không ngại nướcChương 82: Mục tiêu của chúng ta là! Để sống! Để sống! Và để sống!Chương 83: Mục tiêu của chúng ta là! Kiếm chuyện! Kiếm chuyện! Và kiếm chuyện!Chương 84: Mục tiêu của chúng ta là! Công chúa! Công chúa! Và công chúa!Chương 85: Mục tiêu của chúng ta là! Bình tĩnh! Bình tĩnh! Và bình tĩnh!Chương 86: A Tiêu thật sự có chút thảmChương 87: A Án thật sự rất oan ứcChương 88: A Dương thật sự rất đáng tin cậyChương 89: A Tiêu thực sự rất sụp đổChương 90: A Dương thực sự không tầm thườngChương 91: Nữ trang nhu quần mặt trên người, vỗ tay tặng cho ngươiChương 92: Tâm cơ chỉ vì hồn bá tánh, tiếng vỗ tay tặng cho người khổ tâmChương 93: Vọng xuyên tha doanh doanh thu thủy, túc tổn tha đạmChương 94: Không mang suy nghĩ câu câu ghẹo, chỉ nói bách hợpChương 95: Nơi giao nhau của bốn nướcChương 96: Thương binh? An bài lên rồi.Chương 97: Hoạt mạng? An bài lên rồi.Chương 98: Hôn lễ? An bài lên rồi.Chương 99: Dương danh? An bài lên rồiChương 100: Đụng phải? An bài lên rồi.Chương 101: Cái sự trùng hợp này thực sự rất kinh dịChương 102: Lần này cứu người thật sự khá hối hậnChương 103: Quả đỏ này thực sự không bình thườngChương 104: Phần sơ tâm này thực sự rất nặng nềChương 105: Cái đoạn gặp gỡ này thật sự là doạ chết ngườiChương 106: Không cứu, không thể nào không cứu aChương 107: Ghẹo người, là không thể ghẹo người aChương 108: Mềm lòng, không thể nào mềm lòng aChương 109: Muốn đi, không thể nào muốn đi aChương 110: Tiện nghi là không thể nào không chiếm aChương 111: Luôn có nam chính cuồng ma nhìn chằm chằm vợChương 112: Luôn có nam chính ghẹo ngược không thànhChương 113: Luôn có nam chính vô tâm vô phếchương 114: Luôn có ngẫu nhiên hết sức mới lạChương 115: Luôn có đêm mưa củi khô cháy lớnChương 116: Liều mình không biết!? Tìm hiểu một chútChương 117: Cận tình tình kiếp!? Tìm hiểu một chútChương 118: Thân phận bị bại lộ!? Tìm hiểu một chútChương 119: Gọi sai tướng công?! Tìm hiểu một chútChương 120: Hoạt mạch có thai?! Tìm hiểu một chútChương 121: Nhất định là phương pháp ta nghe lén không đúngChương 122: Nhất định là phương pháp kabedon của người không đúngChương 123: Nhất định là phương pháp giải thích của ngươi không đúngChương 124: Nhất định là phương thức lý giải của ngươi không đúngChương 125: Nhất định là phương pháp trêu ghẹo của ngươi không đúngChương 126: Khẳng định qua ánh mắt là người một mắt nhìn xuyênChương 127: Khẳng định qua ánh mắt là một người bướng đến tận xươngChương 128: Khẳng định qua ánh mắt là một người nhìn thấu tâm tưChương 129: Khẳng định qua ánh mắt là một người vẫn chưa tự hiểuChương 130: Khẳng định qua ánh mắt là người dụng tình rất sâuChương 131: Chưa từng thấy qua có người nói nhảm bịa đặt như vậyChương 132: Chưa từng thấy qua có người EQ thấp như vậyChương 133: Chưa từng thấy qua có người ân sâu nghĩa nặng như vậyChương 134: Lòng nói quân này quân không biếtChương 135: Chưa từng thấy có phản ứng kinh thế hãi tục như thếChương 136: Luôn có tâm ý được biết hiểuChương 137: Luôn có bạn bè phải cáo biệtChương 138: Luôn có vai phụ đụng miệng giáoChương 139: Luôn có tổng tài muốn xuất bản sáchChương 140: Luôn có tình sự phải nghỉ thoángChương 141: Ngươi cứ việc gào, không đánh ngất coi như ta thuaChương 142: Ngươi cứ việc nói, không biết hiểu tâm ý coi như ta thuaChương 143: Ngươi cứ việc ghẹo, không xảy ra chút chuyện coi như ta thuaChương 144: Ngươi cứ việc làm, có thể tạo phản thành công coi như ta thuaChương 145: Ngươi cứ việc kéo, không làm người khôn ngoan coi như ta thuaChương 146: Gian tế phản quốc tìm hiểu một chútChương 147: Đầm nước mất áo tìm hiểu một chútChương 148: Sáo ngọc trêu ghẹo tìm hiểu một chútChương 149: Một đêm không ngủ tìm hiểu một chútChương 150: Giật mình nghe tin dữ tìm hiểu một chútChương 151: Đương nhiên lựa chọn bảo vệ hắn aChương 152: Đương nhiên lựa chọn đi tìm hắnChương 153: Ban ngày tiêu tàn chiến cốt aiChương 154: Dã đắc Hằng Nga niệm ta siChương 155: Phương thức nhân gian biệt ý trườngChương 156: Thì ra chỉ vì đã nhập cốtChương 157: Bi mạc bi hề sinh biệt lyChương 158: Ức quân thiều thiều cách thanh thiênChương 159: Đương nhiên lựa chọn cứu người aChương 160: Truyền tin? An bài một chútChương 161: Tín vật? An bài một chútChương 162: Nhạn thanh viễn hướng Tiêu quan khứ, bán duyên tuChương 163: Thu liễm? An bài lên rồiChương 164: Ban đêm? An bài một chútChương 165: Dạ tập? An bài một chútChương 166: Ngạc nhiên không ngạc nhiên, bất ngờ không bất ngờChương 167: Lưỡng tình tương duyệt hướng vu sơn, chủ động hiếnChương 168: Trường tương tư hề trường tương ức, Án ca nhà taChương 169: Hoạ loạn hậu cung là sóng ai, đông lao tây yến tổ nỗiChương 170: Thế ngoại Đào Nguyên không thành nhà, một tâmChương 171: Ta là một người có gia thấtChương 172: Ta là một người biết Mã NguyênChương 173: Ta là một người có tình dụcChương 174: Đi đến tế thiên đànChương 175: Vạn người thụy chỉ sợ cái gìChương 176: Binh hồn tiêu trận quốc hồn khôngChương 177: Thanh sơn hữu hạnh mai tung cốtChương 178: Sơn Vũ dục lai phong mãn lâuChương 179: Nguyệt sắc dung dung tình ý trườngChương 180: Tình sâu nghĩa nặng sai hôm nayChương 181: Mưu sát?! Tìm hiểu một chútChương 182: Kết cục?! Tìm hiểu một chútChương 183: Hoàng Tuyền gặp cố nhânChương 184: Tên chuyên mục chuyên dụng cho chuyện lớn xảy ra!Chương 185: Hạ thuốc?! Tìm hiểu một chútChương 186: Trọng sinh?! Tìm hiểu một chútChương 187: Ta muốn gặp hoàng thượng!!! Tìm hiểu một chútChương 188: Khóc ròng rã ba ngày?! Tìm hiểu một chútChương 189: Mặt đối mặt?! Tìm hiểu một chútChương 190: Mưu sát người Aaaaaa...! Tìm hiểu một chútChương 191: Trở về Tây Thục Quốc?! Tìm hiểu một chútChương 192: Thích khách?! An bài lên rồiChương 193: Hoàng thượng ngài nhìn đi! Nhìn đi!Chương 194: Tên chương mục không nghĩ ra của tác giả!Chương 195: Tình cảnh quen thuộc! An bài lên rồiChương 196: A Tiêu thực sự đã tạo nghiệp a!!!Chương 197: Hôn Hôn! Lại muốn hôn!Chương 198: Hiểu lầm! Lại hiểu lầm!!Chương 199: Mục tiêu của chúng ta là?! Bàn bạt! Và bàn bạt!!Chương 200: Mục tiêu của chúng ta là?! Tiêu tổng tài! Và Tiêu tổng tài a!! Chương tiếp


Page 2

Chương trước Chương 1: Tên tổng tài này thực sự rất là bình thường.Chương 2: Cái đoạn tình tiết này thật sự rất kỳ lạChương 3: Cái cuốn tiểu thuyết này đúng là kịch độcChương 4: Cái tự sát này thật sự rất hờ hữngChương 5: Lần xuyên sách này thật là bi thảmChương 6: Muốn "làm" nam chính. Tuyệt đối không có khả năngChương 7: Thị tẩm. Thị tẩm là việc không có khả năngChương 8: Đi cửa chính là chuyện không có khả năngChương 9: Giả ngủ là việc không có khả năngChương 10: Nhẫn nhịn là chuyện không có khả năngChương 11: Chưa từng thấy qua có người ngu ngốc đến vậyChương 12: Chưa từng thấy qua có người lại bảo sao nghe vậy như thếChương 13: Chưa từng thấy qua một nam chính thê lương bi thảm như vậyChương 14: Chưa từng thấy qua lại có chuyện kinh tâm đảm chiến đến vậyChương 15: Chưa từng thấy qua một người thành thật đến vậyChương 16: Luôn có phản diện muốn hại nam chínhChương 17: Luôn có pháo khôi âm thầm tìm chếtChương 18: Luôn có một nam chính vận mệnh éo leChương 19: Luôn có một tổng tài không có cách nào bá đạo đượcChương 20: Luôn có nhân vật phụ chuẩn bị đại sựChương 21: Khẳng định qua ánh mắt là con người thù sâu oán nặngChương 22: Khẳng định qua ánh mắt là con người vừa dụ vừa traChương 23: Khẳng định qua ánh mắt là con người thủ đoạn độc ácChương 24: Khẳng định qua ánh mắt là... ...AAAAAAAA!Chương 25: Khẳng định qua ánh mắt là con người buôn bỏ suy nghĩChương 26: Thuốc giả hại người tìm hiểu một chútChương 27: Nền văn minh hiện đại tìm hiểu một chútChương 28: Móc tim móc phổi tìm hiểu một chútChương 29: Khẩu thị tâm phi tìm hiểu một chútChương 30: Lao tâm khổ trí tìm hiểu một chútChương 31: Ngươi cứu việc hãm hại, hại đến nam chính coi như ta thuaChương 32: Ngươi cứu việc tìm chết, không sủng nam chính coi như ta thuaChương 33: Ngươi cứu việc nhây, tạo không tốt quan hệ coi như ta thuaChương 34: Ngươi cứu việc đi, không quay người về đây coi như ta thuaChương35: Ngươi cứ việc buông thả, không bị người khác hiểu lầm coi như ta thuaChương 36: Tên chương mục chuyên dụng lúc xảy ra chuyệnChương 37: Tên chương mục chuyên dụng cho mưu tính trướcChương 38: Đêm nay rượu tỉnh nơi đâuChương 39: Tên chương mục chuyên dụng cho bắt gianChương 40: Tên chương mục chuyên dụng cho dấu ấn xảy ra chuyện lớnChương 41: Điều kiện đầy đủ cần cho bá đạo tổng tàiChương 42: Điều kiện đầy đủ cần để sủng chìm nam chínhChương 43: Điều kiện đầy đủ cần cho thị vệ bên ngườiChương 44: Điều kiện đầy đủ cần cho làm nam nhịChương 45: Điều kiện đầy đủ cần cho vô hình trêu ngườiChương 46: Tiêu Dư An có thể mất đi một giấc ngủ giảChương 47: Cô ta có thể đảm nhiệm qua nữ nhị giảChương 48: Cái này có thể là một hậu cung giảChương 49: Hắn có thể làm một đoạn giả sắc - DụChương 50: Đây có thể là xảy đến đoạn tình tiết giảChương 51: Nhất định là phương pháp ta được cứu không đúngChương 52: Nhất định là phương pháp sủng ái của hắn không đúngChương 53: Nhất định là do cách hiểu của hắn không đúngChương 54: Nhất định là điệu bộ tặng quà của hắn không đúngChương 55: Nhất định là cách trợ công của ta không đúngChương 56: Lương thần mỹ cảnh nại hà thiênChương 57: Đương nhiên lựa chọn thông cảm hắnChương 58: Đương nhiên lựa chọn tha thứ hắnChương 59: Đương nhiên lựa chọn ghi thù aChương 60: Đương nhiên lựa chọn bao che aChương 61: Xin lỗi, có quyền thực sự là có thể muốn làm gì thì làmChương 62: Thư của lời hứaChương 63: Đột biến kinh sinhChương 64: lấy mạng hộ mạngChương 65: Tâm sinh khoảng cáchChương 66: Lòng người xảo trá khó lườngChương 67: Lời nói từ nội tâmChương 68: Đau thấu nội tâmChương 69: Ngươi chết ta sốngChương 70: Xin lỗi, ông trời là có thể muốn làm gì tôiChương 71: Xin lỗi, tham quan ô lại không thể muốn làm gì thì làmChương 72: Xin lỗi, hào quang nam chính thật sự là muốn làm gì thì làmChương 73: Xin lỗi, nam chính có thể muốn làm gì thì làmChương 74: Mang theo ngọc long vì quân tửChương 75: Thương thay! xương chất bờ vô địnhChương 76: Mà vẫn mong người trong mộng gói xuânChương 77: Non sông tan nát như bông bay trước gióChương 78: Tiểu lầu tạc dạ hữu đông phongChương 79: Mục đoạn sơn nam không yến bayChương 80: Muốn hỏi từ lúc xa nhau giờ sao lại gầy thế?Chương 81: Đã vượt biển xanh, không ngại nướcChương 82: Mục tiêu của chúng ta là! Để sống! Để sống! Và để sống!Chương 83: Mục tiêu của chúng ta là! Kiếm chuyện! Kiếm chuyện! Và kiếm chuyện!Chương 84: Mục tiêu của chúng ta là! Công chúa! Công chúa! Và công chúa!Chương 85: Mục tiêu của chúng ta là! Bình tĩnh! Bình tĩnh! Và bình tĩnh!Chương 86: A Tiêu thật sự có chút thảmChương 87: A Án thật sự rất oan ứcChương 88: A Dương thật sự rất đáng tin cậyChương 89: A Tiêu thực sự rất sụp đổChương 90: A Dương thực sự không tầm thườngChương 91: Nữ trang nhu quần mặt trên người, vỗ tay tặng cho ngươiChương 92: Tâm cơ chỉ vì hồn bá tánh, tiếng vỗ tay tặng cho người khổ tâmChương 93: Vọng xuyên tha doanh doanh thu thủy, túc tổn tha đạmChương 94: Không mang suy nghĩ câu câu ghẹo, chỉ nói bách hợpChương 95: Nơi giao nhau của bốn nướcChương 96: Thương binh? An bài lên rồi.Chương 97: Hoạt mạng? An bài lên rồi.Chương 98: Hôn lễ? An bài lên rồi.Chương 99: Dương danh? An bài lên rồiChương 100: Đụng phải? An bài lên rồi.Chương 101: Cái sự trùng hợp này thực sự rất kinh dịChương 102: Lần này cứu người thật sự khá hối hậnChương 103: Quả đỏ này thực sự không bình thườngChương 104: Phần sơ tâm này thực sự rất nặng nềChương 105: Cái đoạn gặp gỡ này thật sự là doạ chết ngườiChương 106: Không cứu, không thể nào không cứu aChương 107: Ghẹo người, là không thể ghẹo người aChương 108: Mềm lòng, không thể nào mềm lòng aChương 109: Muốn đi, không thể nào muốn đi aChương 110: Tiện nghi là không thể nào không chiếm aChương 111: Luôn có nam chính cuồng ma nhìn chằm chằm vợChương 112: Luôn có nam chính ghẹo ngược không thànhChương 113: Luôn có nam chính vô tâm vô phếchương 114: Luôn có ngẫu nhiên hết sức mới lạChương 115: Luôn có đêm mưa củi khô cháy lớnChương 116: Liều mình không biết!? Tìm hiểu một chútChương 117: Cận tình tình kiếp!? Tìm hiểu một chútChương 118: Thân phận bị bại lộ!? Tìm hiểu một chútChương 119: Gọi sai tướng công?! Tìm hiểu một chútChương 120: Hoạt mạch có thai?! Tìm hiểu một chútChương 121: Nhất định là phương pháp ta nghe lén không đúngChương 122: Nhất định là phương pháp kabedon của người không đúngChương 123: Nhất định là phương pháp giải thích của ngươi không đúngChương 124: Nhất định là phương thức lý giải của ngươi không đúngChương 125: Nhất định là phương pháp trêu ghẹo của ngươi không đúngChương 126: Khẳng định qua ánh mắt là người một mắt nhìn xuyênChương 127: Khẳng định qua ánh mắt là một người bướng đến tận xươngChương 128: Khẳng định qua ánh mắt là một người nhìn thấu tâm tưChương 129: Khẳng định qua ánh mắt là một người vẫn chưa tự hiểuChương 130: Khẳng định qua ánh mắt là người dụng tình rất sâuChương 131: Chưa từng thấy qua có người nói nhảm bịa đặt như vậyChương 132: Chưa từng thấy qua có người EQ thấp như vậyChương 133: Chưa từng thấy qua có người ân sâu nghĩa nặng như vậyChương 134: Lòng nói quân này quân không biếtChương 135: Chưa từng thấy có phản ứng kinh thế hãi tục như thếChương 136: Luôn có tâm ý được biết hiểuChương 137: Luôn có bạn bè phải cáo biệtChương 138: Luôn có vai phụ đụng miệng giáoChương 139: Luôn có tổng tài muốn xuất bản sáchChương 140: Luôn có tình sự phải nghỉ thoángChương 141: Ngươi cứ việc gào, không đánh ngất coi như ta thuaChương 142: Ngươi cứ việc nói, không biết hiểu tâm ý coi như ta thuaChương 143: Ngươi cứ việc ghẹo, không xảy ra chút chuyện coi như ta thuaChương 144: Ngươi cứ việc làm, có thể tạo phản thành công coi như ta thuaChương 145: Ngươi cứ việc kéo, không làm người khôn ngoan coi như ta thuaChương 146: Gian tế phản quốc tìm hiểu một chútChương 147: Đầm nước mất áo tìm hiểu một chútChương 148: Sáo ngọc trêu ghẹo tìm hiểu một chútChương 149: Một đêm không ngủ tìm hiểu một chútChương 150: Giật mình nghe tin dữ tìm hiểu một chútChương 151: Đương nhiên lựa chọn bảo vệ hắn aChương 152: Đương nhiên lựa chọn đi tìm hắnChương 153: Ban ngày tiêu tàn chiến cốt aiChương 154: Dã đắc Hằng Nga niệm ta siChương 155: Phương thức nhân gian biệt ý trườngChương 156: Thì ra chỉ vì đã nhập cốtChương 157: Bi mạc bi hề sinh biệt lyChương 158: Ức quân thiều thiều cách thanh thiênChương 159: Đương nhiên lựa chọn cứu người aChương 160: Truyền tin? An bài một chútChương 161: Tín vật? An bài một chútChương 162: Nhạn thanh viễn hướng Tiêu quan khứ, bán duyên tuChương 163: Thu liễm? An bài lên rồiChương 164: Ban đêm? An bài một chútChương 165: Dạ tập? An bài một chútChương 166: Ngạc nhiên không ngạc nhiên, bất ngờ không bất ngờChương 167: Lưỡng tình tương duyệt hướng vu sơn, chủ động hiếnChương 168: Trường tương tư hề trường tương ức, Án ca nhà taChương 169: Hoạ loạn hậu cung là sóng ai, đông lao tây yến tổ nỗiChương 170: Thế ngoại Đào Nguyên không thành nhà, một tâmChương 171: Ta là một người có gia thấtChương 172: Ta là một người biết Mã NguyênChương 173: Ta là một người có tình dụcChương 174: Đi đến tế thiên đànChương 175: Vạn người thụy chỉ sợ cái gìChương 176: Binh hồn tiêu trận quốc hồn khôngChương 177: Thanh sơn hữu hạnh mai tung cốtChương 178: Sơn Vũ dục lai phong mãn lâuChương 179: Nguyệt sắc dung dung tình ý trườngChương 180: Tình sâu nghĩa nặng sai hôm nayChương 181: Mưu sát?! Tìm hiểu một chútChương 182: Kết cục?! Tìm hiểu một chútChương 183: Hoàng Tuyền gặp cố nhânChương 184: Tên chuyên mục chuyên dụng cho chuyện lớn xảy ra!Chương 185: Hạ thuốc?! Tìm hiểu một chútChương 186: Trọng sinh?! Tìm hiểu một chútChương 187: Ta muốn gặp hoàng thượng!!! Tìm hiểu một chútChương 188: Khóc ròng rã ba ngày?! Tìm hiểu một chútChương 189: Mặt đối mặt?! Tìm hiểu một chútChương 190: Mưu sát người Aaaaaa...! Tìm hiểu một chútChương 191: Trở về Tây Thục Quốc?! Tìm hiểu một chútChương 192: Thích khách?! An bài lên rồiChương 193: Hoàng thượng ngài nhìn đi! Nhìn đi!Chương 194: Tên chương mục không nghĩ ra của tác giả!Chương 195: Tình cảnh quen thuộc! An bài lên rồiChương 196: A Tiêu thực sự đã tạo nghiệp a!!!Chương 197: Hôn Hôn! Lại muốn hôn!Chương 198: Hiểu lầm! Lại hiểu lầm!!Chương 199: Mục tiêu của chúng ta là?! Bàn bạt! Và bàn bạt!!Chương 200: Mục tiêu của chúng ta là?! Tiêu tổng tài! Và Tiêu tổng tài a!! Chương tiếp

Sau khi hai người tìm tới cấm địa, Tiêu Dư An đứng tại một chỗ thật lâu không nói thành lời.

Chỗ kia tọa lạc ở sườn núi Tế Thiên Đàn, được tu sửa thành một căn nhà nhỏ có sân vườn, ngoài sân có hàng rào bao quanh, trồng dâu tằm, còn có một cái ao nhỏ. Vì trời đông nên lá sen trong hồ đã khô héo hết, nhưng nếu như vào hè, nhất định sẽ xanh biếc một mảnh, điểm thêm sen hồng tạo thành khung cảnh tuyệt đẹp, bên dưới lá sen đã khô héo còn có cá dài khoảng một ngón tay quẫy đuôi bơi qua bơi lại. Mà căn nhà nhỏ kia, kiểu dáng giống y như đúc so với căn nhà Tiêu Dư An đã ở lúc còn ở Đào Nguyên thôn. Thiêm Hương nhỏ giọng nói: “Bởi vì sợ quấy nhiễu đến sự an tĩnh của nơi này, cho nên hoàng thượng chỉ sắp xếp thủ vệ tuần tra ở gần đây, chỗ này không có thủ vệ.” Tiêu Dư An ừ một tiếng, cảm thấy thanh âm của mình có chút nghẹn ngào, vội vàng cúi đầu để ổn định lại tâm tình, sau đó tiến lên muốn mở cửa căn nhà nhỏ kia ra. Thiêm Hương vội vàng kéo hắn lại: “Tiêu quận vương! Nơi này ngoại trừ hoàng thượng ra không ai được phép vào!! Chúng ta đừng vào đó thì hơn, cứ ở bên ngoài xem chút thôi, lỡ như bị hoàng thượng biết được thì chết chắc đó!” Tiêu Dư An vỗ vỗ tay Thiêm Hương, trấn an nàng: “Không sao đâu, Thiêm Hương, ngươi tin ta đi, nếu như ngươi không muốn vào thì cứ ở bên ngoài chờ ta một chút, ta vào xem cái rồi ra ngay.” Thiêm Hương không cản nổi Tiêu Dư An, trở mắt nhìn Tiêu Dư An đẩy cửa đi vào căn nhà nhỏ, bản thân mình đành phải ở bên ngoài xoắn tay áo lo lắng suông. Bài trí ở trong phòng quả nhiên giống y như đúc với sương phòng của Tiêu Dư An ở Đào Nguyên thôn, chỉ duy nhất có một chỗ không giống đó là chính giữa phòng có một ngôi mộ, trước mộ bày tế phẩm, tiền giấy cùng với bát hương nhỏ. Trong bát hương cắm ba nén hương, hương khói mờ mịt, phảng phất như chìm vào trong mộng. Bốn phía sạch sẽ yên tĩnh, Tiêu Dư An đến gần, trông thấy trên bia mộ còn treo một cây sáo ngọc, chính là cây sáo mà lúc trước hắn tặng cho Yến Hà Thanh. Trên mặt bia, thế mà lại khắc tên hai người, Yến Hà Thanh và hắn! Tựa như có người nện một cú thật mạnh lên ngực Tiêu Dư An, đánh khiến lòng hắn vừa buồn bực vừa chua xót. Khóe mắt Tiêu Dư An đỏ lên, ngồi xổm xuống trước mộ bia, dùng tay cẩn thận từng chút một miêu tả lại tên của Yến Hà Thanh được khắc trên bia mộ, nhỏ giọng nỉ non: “Thật xin lỗi, ta lại để ngươi phải đợi…” Thật lâu sau cảm xúc của Tiêu Dư An mới ổn định lại, hắn đứng dậy, không nhịn được mà lẩm bẩm: Cái này phải tính sao đây? Người được an táng ở đây cũng đâu thể xem là mình được?! Sau khi Tiêu Dư An lẩm bẩm xong, hai mắt lại nhìn về phía sáo ngọc treo trên bia mộ. Chùm tua đỏ trên sáo ngọc đã biến thành màu đỏ sậm, lộ ra vẻ cũ kỹ, Tiêu Dư An đưa tay qua lấy sáo ngọc xuống, dùng đầu ngón tay cẩn thận vuốt ve cây sáo, vẻ mặt hoài niệm. Trong phòng này chỉ có một di vật duy nhất chính là cây sáo ngọc này. Nghĩ tới việc thứ mình để lại cho Yến Hà Thanh, thế mà chỉ có mỗi cây sáo ngọc, trong đầu lại hiện ra cảnh Yến Hà Thanh dạy mình thổi sáo, vẻ mặt Tiêu Dư An hơi hơi rung động, đem sáo ngọc đặt lên môi. Sau lưng đột nhiên truyền đến một tiếng gầm nhẹ giận dữ: “Buông xuống!!!” Tiêu Dư An bị dọa đến mức cả người lảo đảo một cái, tay không cầm chắc, sáo ngọc cứ thế từ trong tay rơi ra, nặng nề đập xuống mặt đất. Từng tiếng vỡ giòn vang vang lên, mảnh ngọc nát văng ra, sáo ngọc gãy thành hai nửa, lăn vài vòng thảm thương trên mặt đất. Trong chớp mắt cả đất trời yên tĩnh. Đầu tiên, trong con ngươi Yến Hà Thanh tràn lên vẻ không thể tin nổi, hắn ngây ngốc nhìn sáo ngọc đã vỡ thành hai đoạn nằm trên mặt đất, lảo đảo bước hai bước tới nhặt lên, giống như nổi điên mà không ngừng đem hai mảnh sáo gãy nối vào với nhau. Nhưng bất kể là hắn làm như thế nào, chỉ trong chớp mắt buông ra kia, sáo ngọc chỉ có thể thảm thương mà gãy lìa lần nữa. Tay Yến Hà Thanh hơi hơi phát run. Hắn đã từng thượng cùng bích lạc hạ hoàng tuyền* cũng không tìm được chút tin tức nào của người kia. Hắn không biết là cái gì đã đem người kia đến bên cạnh mình, cũng không biết là cái gì đã đem hắn rời đi, Yến Hà Thanh chỉ có thể ngày ngày trách cứ mình, vì sao lúc trước không bảo vệ được Tiêu Dư An? Trong đêm khuya tĩnh lặng, Yến Hà Thanh luôn chất vấn mình, vì lý do gì lúc đó Tiêu Dư An lại hạ quyết tâm tự sát? Ngày đêm hắn tự dày vò, nhưng cũng không chiếm được đáp án. Mà đến ngày hôm nay, thứ duy nhất người kia lưu lại, cũng dễ như trở bàn tay bị hủy đi mất. Yến Hà Thanh hắn, ngay cả một cây sáo ngọc cũng không bảo vệ được. Cũng không thể bảo vệ được!! Toàn thân Tiêu Dư An cứng đờ, nhưng phản ứng lại cực nhanh, hắn tiến lên một bước, ngồi xổm xuống trước mặt Yến Hà Thanh vẫn đang cố gắng đem sáo ngọc gắn lại, nắm lấy cổ tay Yến Hà Thanh, giọng nói tuy nhanh lại rõ ràng: “Yến Hà Thanh, ngươi nhìn ta này, ta là…” Nào biết một câu còn chưa nói xong, hai con ngươi Yến Hà Thanh đột nhiên trở nên đỏ như máu, đưa tay bóp lấy yết hầu Tiêu Dư An, nặng nề đè ép hắn vào vách tường.

Chương trước Chương 1: Tên tổng tài này thực sự rất là bình thường.Chương 2: Cái đoạn tình tiết này thật sự rất kỳ lạChương 3: Cái cuốn tiểu thuyết này đúng là kịch độcChương 4: Cái tự sát này thật sự rất hờ hữngChương 5: Lần xuyên sách này thật là bi thảmChương 6: Muốn "làm" nam chính. Tuyệt đối không có khả năngChương 7: Thị tẩm. Thị tẩm là việc không có khả năngChương 8: Đi cửa chính là chuyện không có khả năngChương 9: Giả ngủ là việc không có khả năngChương 10: Nhẫn nhịn là chuyện không có khả năngChương 11: Chưa từng thấy qua có người ngu ngốc đến vậyChương 12: Chưa từng thấy qua có người lại bảo sao nghe vậy như thếChương 13: Chưa từng thấy qua một nam chính thê lương bi thảm như vậyChương 14: Chưa từng thấy qua lại có chuyện kinh tâm đảm chiến đến vậyChương 15: Chưa từng thấy qua một người thành thật đến vậyChương 16: Luôn có phản diện muốn hại nam chínhChương 17: Luôn có pháo khôi âm thầm tìm chếtChương 18: Luôn có một nam chính vận mệnh éo leChương 19: Luôn có một tổng tài không có cách nào bá đạo đượcChương 20: Luôn có nhân vật phụ chuẩn bị đại sựChương 21: Khẳng định qua ánh mắt là con người thù sâu oán nặngChương 22: Khẳng định qua ánh mắt là con người vừa dụ vừa traChương 23: Khẳng định qua ánh mắt là con người thủ đoạn độc ácChương 24: Khẳng định qua ánh mắt là... ...AAAAAAAA!Chương 25: Khẳng định qua ánh mắt là con người buôn bỏ suy nghĩChương 26: Thuốc giả hại người tìm hiểu một chútChương 27: Nền văn minh hiện đại tìm hiểu một chútChương 28: Móc tim móc phổi tìm hiểu một chútChương 29: Khẩu thị tâm phi tìm hiểu một chútChương 30: Lao tâm khổ trí tìm hiểu một chútChương 31: Ngươi cứu việc hãm hại, hại đến nam chính coi như ta thuaChương 32: Ngươi cứu việc tìm chết, không sủng nam chính coi như ta thuaChương 33: Ngươi cứu việc nhây, tạo không tốt quan hệ coi như ta thuaChương 34: Ngươi cứu việc đi, không quay người về đây coi như ta thuaChương35: Ngươi cứ việc buông thả, không bị người khác hiểu lầm coi như ta thuaChương 36: Tên chương mục chuyên dụng lúc xảy ra chuyệnChương 37: Tên chương mục chuyên dụng cho mưu tính trướcChương 38: Đêm nay rượu tỉnh nơi đâuChương 39: Tên chương mục chuyên dụng cho bắt gianChương 40: Tên chương mục chuyên dụng cho dấu ấn xảy ra chuyện lớnChương 41: Điều kiện đầy đủ cần cho bá đạo tổng tàiChương 42: Điều kiện đầy đủ cần để sủng chìm nam chínhChương 43: Điều kiện đầy đủ cần cho thị vệ bên ngườiChương 44: Điều kiện đầy đủ cần cho làm nam nhịChương 45: Điều kiện đầy đủ cần cho vô hình trêu ngườiChương 46: Tiêu Dư An có thể mất đi một giấc ngủ giảChương 47: Cô ta có thể đảm nhiệm qua nữ nhị giảChương 48: Cái này có thể là một hậu cung giảChương 49: Hắn có thể làm một đoạn giả sắc - DụChương 50: Đây có thể là xảy đến đoạn tình tiết giảChương 51: Nhất định là phương pháp ta được cứu không đúngChương 52: Nhất định là phương pháp sủng ái của hắn không đúngChương 53: Nhất định là do cách hiểu của hắn không đúngChương 54: Nhất định là điệu bộ tặng quà của hắn không đúngChương 55: Nhất định là cách trợ công của ta không đúngChương 56: Lương thần mỹ cảnh nại hà thiênChương 57: Đương nhiên lựa chọn thông cảm hắnChương 58: Đương nhiên lựa chọn tha thứ hắnChương 59: Đương nhiên lựa chọn ghi thù aChương 60: Đương nhiên lựa chọn bao che aChương 61: Xin lỗi, có quyền thực sự là có thể muốn làm gì thì làmChương 62: Thư của lời hứaChương 63: Đột biến kinh sinhChương 64: lấy mạng hộ mạngChương 65: Tâm sinh khoảng cáchChương 66: Lòng người xảo trá khó lườngChương 67: Lời nói từ nội tâmChương 68: Đau thấu nội tâmChương 69: Ngươi chết ta sốngChương 70: Xin lỗi, ông trời là có thể muốn làm gì tôiChương 71: Xin lỗi, tham quan ô lại không thể muốn làm gì thì làmChương 72: Xin lỗi, hào quang nam chính thật sự là muốn làm gì thì làmChương 73: Xin lỗi, nam chính có thể muốn làm gì thì làmChương 74: Mang theo ngọc long vì quân tửChương 75: Thương thay! xương chất bờ vô địnhChương 76: Mà vẫn mong người trong mộng gói xuânChương 77: Non sông tan nát như bông bay trước gióChương 78: Tiểu lầu tạc dạ hữu đông phongChương 79: Mục đoạn sơn nam không yến bayChương 80: Muốn hỏi từ lúc xa nhau giờ sao lại gầy thế?Chương 81: Đã vượt biển xanh, không ngại nướcChương 82: Mục tiêu của chúng ta là! Để sống! Để sống! Và để sống!Chương 83: Mục tiêu của chúng ta là! Kiếm chuyện! Kiếm chuyện! Và kiếm chuyện!Chương 84: Mục tiêu của chúng ta là! Công chúa! Công chúa! Và công chúa!Chương 85: Mục tiêu của chúng ta là! Bình tĩnh! Bình tĩnh! Và bình tĩnh!Chương 86: A Tiêu thật sự có chút thảmChương 87: A Án thật sự rất oan ứcChương 88: A Dương thật sự rất đáng tin cậyChương 89: A Tiêu thực sự rất sụp đổChương 90: A Dương thực sự không tầm thườngChương 91: Nữ trang nhu quần mặt trên người, vỗ tay tặng cho ngươiChương 92: Tâm cơ chỉ vì hồn bá tánh, tiếng vỗ tay tặng cho người khổ tâmChương 93: Vọng xuyên tha doanh doanh thu thủy, túc tổn tha đạmChương 94: Không mang suy nghĩ câu câu ghẹo, chỉ nói bách hợpChương 95: Nơi giao nhau của bốn nướcChương 96: Thương binh? An bài lên rồi.Chương 97: Hoạt mạng? An bài lên rồi.Chương 98: Hôn lễ? An bài lên rồi.Chương 99: Dương danh? An bài lên rồiChương 100: Đụng phải? An bài lên rồi.Chương 101: Cái sự trùng hợp này thực sự rất kinh dịChương 102: Lần này cứu người thật sự khá hối hậnChương 103: Quả đỏ này thực sự không bình thườngChương 104: Phần sơ tâm này thực sự rất nặng nềChương 105: Cái đoạn gặp gỡ này thật sự là doạ chết ngườiChương 106: Không cứu, không thể nào không cứu aChương 107: Ghẹo người, là không thể ghẹo người aChương 108: Mềm lòng, không thể nào mềm lòng aChương 109: Muốn đi, không thể nào muốn đi aChương 110: Tiện nghi là không thể nào không chiếm aChương 111: Luôn có nam chính cuồng ma nhìn chằm chằm vợChương 112: Luôn có nam chính ghẹo ngược không thànhChương 113: Luôn có nam chính vô tâm vô phếchương 114: Luôn có ngẫu nhiên hết sức mới lạChương 115: Luôn có đêm mưa củi khô cháy lớnChương 116: Liều mình không biết!? Tìm hiểu một chútChương 117: Cận tình tình kiếp!? Tìm hiểu một chútChương 118: Thân phận bị bại lộ!? Tìm hiểu một chútChương 119: Gọi sai tướng công?! Tìm hiểu một chútChương 120: Hoạt mạch có thai?! Tìm hiểu một chútChương 121: Nhất định là phương pháp ta nghe lén không đúngChương 122: Nhất định là phương pháp kabedon của người không đúngChương 123: Nhất định là phương pháp giải thích của ngươi không đúngChương 124: Nhất định là phương thức lý giải của ngươi không đúngChương 125: Nhất định là phương pháp trêu ghẹo của ngươi không đúngChương 126: Khẳng định qua ánh mắt là người một mắt nhìn xuyênChương 127: Khẳng định qua ánh mắt là một người bướng đến tận xươngChương 128: Khẳng định qua ánh mắt là một người nhìn thấu tâm tưChương 129: Khẳng định qua ánh mắt là một người vẫn chưa tự hiểuChương 130: Khẳng định qua ánh mắt là người dụng tình rất sâuChương 131: Chưa từng thấy qua có người nói nhảm bịa đặt như vậyChương 132: Chưa từng thấy qua có người EQ thấp như vậyChương 133: Chưa từng thấy qua có người ân sâu nghĩa nặng như vậyChương 134: Lòng nói quân này quân không biếtChương 135: Chưa từng thấy có phản ứng kinh thế hãi tục như thếChương 136: Luôn có tâm ý được biết hiểuChương 137: Luôn có bạn bè phải cáo biệtChương 138: Luôn có vai phụ đụng miệng giáoChương 139: Luôn có tổng tài muốn xuất bản sáchChương 140: Luôn có tình sự phải nghỉ thoángChương 141: Ngươi cứ việc gào, không đánh ngất coi như ta thuaChương 142: Ngươi cứ việc nói, không biết hiểu tâm ý coi như ta thuaChương 143: Ngươi cứ việc ghẹo, không xảy ra chút chuyện coi như ta thuaChương 144: Ngươi cứ việc làm, có thể tạo phản thành công coi như ta thuaChương 145: Ngươi cứ việc kéo, không làm người khôn ngoan coi như ta thuaChương 146: Gian tế phản quốc tìm hiểu một chútChương 147: Đầm nước mất áo tìm hiểu một chútChương 148: Sáo ngọc trêu ghẹo tìm hiểu một chútChương 149: Một đêm không ngủ tìm hiểu một chútChương 150: Giật mình nghe tin dữ tìm hiểu một chútChương 151: Đương nhiên lựa chọn bảo vệ hắn aChương 152: Đương nhiên lựa chọn đi tìm hắnChương 153: Ban ngày tiêu tàn chiến cốt aiChương 154: Dã đắc Hằng Nga niệm ta siChương 155: Phương thức nhân gian biệt ý trườngChương 156: Thì ra chỉ vì đã nhập cốtChương 157: Bi mạc bi hề sinh biệt lyChương 158: Ức quân thiều thiều cách thanh thiênChương 159: Đương nhiên lựa chọn cứu người aChương 160: Truyền tin? An bài một chútChương 161: Tín vật? An bài một chútChương 162: Nhạn thanh viễn hướng Tiêu quan khứ, bán duyên tuChương 163: Thu liễm? An bài lên rồiChương 164: Ban đêm? An bài một chútChương 165: Dạ tập? An bài một chútChương 166: Ngạc nhiên không ngạc nhiên, bất ngờ không bất ngờChương 167: Lưỡng tình tương duyệt hướng vu sơn, chủ động hiếnChương 168: Trường tương tư hề trường tương ức, Án ca nhà taChương 169: Hoạ loạn hậu cung là sóng ai, đông lao tây yến tổ nỗiChương 170: Thế ngoại Đào Nguyên không thành nhà, một tâmChương 171: Ta là một người có gia thấtChương 172: Ta là một người biết Mã NguyênChương 173: Ta là một người có tình dụcChương 174: Đi đến tế thiên đànChương 175: Vạn người thụy chỉ sợ cái gìChương 176: Binh hồn tiêu trận quốc hồn khôngChương 177: Thanh sơn hữu hạnh mai tung cốtChương 178: Sơn Vũ dục lai phong mãn lâuChương 179: Nguyệt sắc dung dung tình ý trườngChương 180: Tình sâu nghĩa nặng sai hôm nayChương 181: Mưu sát?! Tìm hiểu một chútChương 182: Kết cục?! Tìm hiểu một chútChương 183: Hoàng Tuyền gặp cố nhânChương 184: Tên chuyên mục chuyên dụng cho chuyện lớn xảy ra!Chương 185: Hạ thuốc?! Tìm hiểu một chútChương 186: Trọng sinh?! Tìm hiểu một chútChương 187: Ta muốn gặp hoàng thượng!!! Tìm hiểu một chútChương 188: Khóc ròng rã ba ngày?! Tìm hiểu một chútChương 189: Mặt đối mặt?! Tìm hiểu một chútChương 190: Mưu sát người Aaaaaa...! Tìm hiểu một chútChương 191: Trở về Tây Thục Quốc?! Tìm hiểu một chútChương 192: Thích khách?! An bài lên rồiChương 193: Hoàng thượng ngài nhìn đi! Nhìn đi!Chương 194: Tên chương mục không nghĩ ra của tác giả!Chương 195: Tình cảnh quen thuộc! An bài lên rồiChương 196: A Tiêu thực sự đã tạo nghiệp a!!!Chương 197: Hôn Hôn! Lại muốn hôn!Chương 198: Hiểu lầm! Lại hiểu lầm!!Chương 199: Mục tiêu của chúng ta là?! Bàn bạt! Và bàn bạt!!Chương 200: Mục tiêu của chúng ta là?! Tiêu tổng tài! Và Tiêu tổng tài a!! Chương tiếp