Bài thơ về 10 cô gái ngã ba Đồng Lộc

Về hai bài thơ viết ở Ngã ba Đồng Lộc

Sự kiện 10 cô gáii TNXP Hà Tĩnh hy sinh vì một quả bom Mỹ trong khi đang làm nhiệm vụ để bảo đảm giao thông ở Ngã ba Đồng Lộc đã làm rung động trái tim của triệu triệu người; nung nấu thêm quyết tâm đánh thắng quân xâm lược Mỹ và tạo thêm động lực sinh sống, chiến đấu, lao động cho nhiều thế hệ người Việt Nam.


Page 2

Con ơi, bố về thăm Hà Tĩnh quê ta Bố kể con nghe về ngã ba Đồng Lộc. Trên mặt đất này có muôn triệu ngã ba Và có rất nhiều ngã ba nổi tiếng: Có những ngã ba nối những dòng sông lớn của một đại châu, sóng dựng trùng trùng: Có những ngã ba nối những con đường dài chạy từ các thủ đô to Như những mạch máu khổng lồ Trên thân hình trái đất Trong đó mỗi con người là một hạt hồng cầu đỏ chói. Có những ngã ba, là nơi gặp gỡ của những dòng văn minh lớn đông, tây, kim, cổ... Tất cả những ngã ba trên, con có thể học biết trong sách địa dư, trên những bản đồ. Mai sau lớn lên con có thể đến thăm và chụp ảnh nữa... Xong rồi con có thể quên... Nhưng con ơi, con chớ có quên ngã ba Đồng Lộc. Trong đời mỗi người cũng có những ngã ba đường Trong đời một dân tộc cũng có những ngã ba quyết định Những ngã ba vận mệnh Những cái nút trên dặm dài lịch sử Gặp những ngã ba đời, con sẽ nghĩ suy Và con ơi, muốn tìm đúng hướng đi Con sẽ nhớ đến ngã ba Đồng Lộc. Ngã ba Đồng Lộc: Là ngã ba nhưng nào có phân vân Nào có đắn đo do dự Là ngã ba trên chặng đường quyết liệt Những hướng đi đã quyết Không phải cho một lần Mà cho tất cả mọi lần Không phải cho một người Mà cho tất cả quê hương đất nước: Hướng về Nam, một nửa mình Tổ quốc Các ngã ba khác trên đời làm bằng nước, bằng sông,  bằng thủy triều lên xuống. Hay bằng đá, bằng đất Bằng xi măng cốt sắt Bằng vôi trắng,? gạch nâu Bằng đèn xanh, đèn đỏ đủ màu Hay bằng những sự chênh vênh vấp ngã. Nhưng ngã ba Đồng Lộc được xây bằng xương máu Khi con về quê, con nhớ viếng thăm Mộ mười cô kề bên đường đỏ. Các cô như còn đứng đó Chờ lấp hố bom Đường thông xe, các cô mới đi nằm Các cô để lại tuổi thanh niên Mười chín, hai mươi, hăm hai tuổi Cho đất nước, quê hương Hồn trong như suối, Bình minh đời sáng rực vừng dương. Con sẽ đi thăm mời cô La Thị Tám Từ trường học lại về trận địa đầu non Đứng giữa đàn bò, đàn bê mũm mĩm Trên sườn núi cao cỏ đã mượt màu xanh Như mảng da non trên thân thể đang lành Cô sẽ chỉ cho con xem Những hố bom loang lổ Như đất trên mặt trăng Mỗi thước vuông ba quả bom to bự. Cô sẽ chỉ con xem Nghìn vạn điểm lăn bom nổ chậm Cô từng đến cắm cờ Mỗi một lần chạy thi với cái chết. Đôi chân cô nhanh hơn kíp nổ Cô là một ngọn cờ đỏ của quê ta Nghìn năm sau lịch sử sẽ còn ghi Những năm tháng chiến tranh ác liệt Nghìn vạn chuyến xe đi Qua trái tim ngã ba Đồng Lộc Máu qua tim máu lọc Xe vượt qua ngã ba xe xốc tới miền Nam. Và con ơi, bố ngồi nghĩ miên man Bạn bè ta trong cơn gió lốc Hẳn cũng đang vượt những ngã ba Đồng Lộc. Những ngã ba Việt Nam Dọc đường dài kẻ địch còn găm Nhiều bom nổ chậm Nhưng chẳng hề chi! Khắp năm châu còn nhiều La Thị Tám Nhiều Võ Thị Tần

Đường sẽ thông xe đi về cách mạng.

Hà Tĩnh 1971


Page 3


Page 4

Bài hát: 10 đóa hoa vô thường ở ngã ba Đồng Lộc

Những lời ca giản dị của nhạc phẩm 'Như 10 đóa hóa thơm' (nhạc Quỳnh Hợp - thơ Mai Hữu Phước) đưa người nghe về Ngã ba Đồng Lộc - nơi 10 cô gái kiên trung năm nào đã dâng tặng tuổi thanh xuân cho đất nước.


Page 5


Page 6

Sáng tác: Lê Việt Hòa
Trình bày: Lê Thanh

Ơi dòng sông La Ơi niềm thương nỗi nhớ Em biết từ lâu quê anh nơi đó Em ước mơ hoài mà chưa được đi qua Ơi con sông La Sông biếc ban mai sông vàng đưa nắng Thuyền ơi lên buồn no gió lộng Tre nghiêng bờ nghe câu dặm bè xuôi Ơi con sông La ! Ơi con sông La Ơi con sông La Sông hẳn còn in bóng người thuở trước Bóng của anh còn vang vọng nước sông La Ơi con sông xanh mang dòng nước mát Ơi con sông quê anh chở nặng phù sa Ơi con sông La Em chưa về thăm được Chỉ nghe tên mà lòng cũng bồi hồi Ơi con sông La Em chưa đến bao giờ mà thấy thương thấy nhớ


Page 7

Nhạc sĩ: Phan Huỳnh ĐiểuLời: Hồng Ánh

Biều Diễn: Thanh Thúy


Page 8

Ca sĩ: Trọng Tấn - Nhạc sĩ: Hồ Hữu Thới

Anh đã đi muôn nơi…, vẫn nhớ về quê hương Hà tĩnh, một vùng quê tha thiết ân tình. Anh đã đi muôn nơi…, Chiều nay về tắm mát dòng La,

Biển Thiên cầm xôn xao mùa nắng...

Hà tĩnh, dù đi xa Vẫn còn nợ duyên, duyên nợ… Ngày ấy mình quen nhau, Xa rồi càng gần nhau hơn. Bao nhiêu năm vất vả nghĩa tình vẫn thủy chung. Nay quê hương tươi đep

Cuộc đời càng thêm yêu, nụ cười càng thêm xinh…

Nghe hát câu dân ca càng nhớ về quê hương Hà tĩnh Một dòng La xao xuyến đôi bờ. Nghe hát câu ca xưa đọng vui buồn quê hương thuở ấy

mùa thu này quê hương rực nắng…

Hà tĩnh, dù đi xa Vẫn còn nợ duyên, duyên nợ… Ngày ấy mình quen nhau, Xa rồi càng gần nhau hơn. Bao nhiêu năm vất vả nghĩa tình vẫn thủy chung. Nay quê hương tươi đep

Cuộc đời càng thêm yêu, nụ cười càng thêm xinh…

Anh đã đi muôn nơi…, vẫn nhớ về quê hương Hà tĩnh, một vùng quê tha thiết ân tình. Anh đã đi muôn nơi…, Chiều nay về tắm mát dòng La,

Biển Thiên cầm xôn xao mùa nắng.

Hà tĩnh, dù đi xa Vẫn còn nợ duyên, duyên nợ… Ngày ấy mình quen nhau, Xa rồi càng gần nhau hơn. Bao nhiêu năm vất vả nghĩa tình vẫn thủy chung. Nay quê hương tươi đep

Cuộc đời càng thêm yêu, nụ cười càng thêm xinh…

Hà tĩnh, dù đi xa, Hà tĩnh, dù đi xa Anh vẫn nhớ về quê hương…


Page 9

Bài hát: Người con gái Sông La

Trời mô xanh bằng trời Can Lộc, chứ nước mô xanh bằng dòng nước sông La Ai về Hà Tĩnh mà quê ta, nhớ chăng nhớ chăng đôi mắt ơ ơ... người con gái sông La kiên cường Người con gái quê ta, đôi mắt trong tựa ngọc


Page 10

Ca sĩ: NSND Thu Hiền - Nhạc sĩ: An Thuyên

Gửi Hà Tĩnh mình, răng mà thương, mà nhớ Khi tôi ấu thơ, gió bụi cát bay Lấp trong sữa thơm, mẹ nuôi tôi lớn Ơi! Hà Tĩnh mình, đường về có nhớ Trời chang chang nắng, ai quàng áo tơi Cho ta thương nhau, mồ hôi chát mặn Cho ta thương nhau vầng trăng không lẻ bạn Đứt ruột nhớ mong Giờ về, ta ngược sông Lam Đi trên con đò thuở nhỏ Mai mốt chân em còn vương bụi phấn Tóc xanh buông mây trong gió chiều Nghe câu đò đưa mát ngọt Giọng quê nôn nao vang rán chiều Biển sông bao năm bỗng rứt ruột Cho quê mình gạo trắng nước trong Hà Tĩnh ơi! Quê mình thương Như núi Hồng, sông Lam Sông cứ chảy trong ta, núi cứ lớn trong ta Trăm năm muối mặn, gừng cay hỡi người Dù nghìn trùng cách xa, ta vẫn nhớ thương nhau Hà Tĩnh mình ơi! Núi Hồng bốn mùa thơm treo Thơ ai vẫn còn trong cuộc đời Dẫu xưa trông mong thời gian mòn lối Vẫn nguyên nơi đây bao nếp nhà Dân tôi ngàn năm khổ nhọc Mà sống chắt chiu câu nghĩa tình Biết khi mô trong, khi mô đục Răng là nước, là quý hỡi ai! Hà Tĩnh ơi! Quê mình thương Như núi Hồng, sông Lam Sông cứ chảy trong ta, núi cứ lớn trong ta Đi xa muốn về, khổ đau càng muốn về Để tình mẹ ấp yêu, ôi thương biết bao nhiêu Hà Tĩnh mình ơi!

Ngã ba Đồng Lộc

                                          Bát ngát đồi thông đẹp dáng hình

                                          Ngã ba Đồng Lộc rạng tâm linh

                                          Mười cô gái trẻ ngời xuân sắc

                                          Năm chục niên hoa thắm nghĩa tình

                                          Khí phách Triệu Trưng thành bất tử

                                          Tinh thần Phù Đổng mãi quang vinh

                                          Ngàn năm văn hiến tăng hào khí

                                          Thế hệ anh hùng Hồ Chí Minh

                                                                 Nguyễn Trọng Cầu

Địa linh huyền thoại

 Địa linh huyền thoại chính là đây

Bom Mỹ chặn đường ta phá vây

                                         Thử sức chân quê bằng lửa đạn

                                         Thi gan đế quốc với dân cày

          Ruộng đồng nhanh phủ màu khoai lúa

                                         Đồi núi thầm khoe sức cỏ cây

    Vạn vật con người đều quyết thắng

                                         Ngã ba Đồng Lộc tiếng xa bay

                                    Ngày 26/5/2018

                                     Nguyễn Trọng Cầu

                                    Sinh: 1925

                                      Quê quán: Trung Lộc, Can Lộc, Hà Tĩnh


Page 2

Về hai bài thơ viết ở Ngã ba Đồng Lộc

Sự kiện 10 cô gáii TNXP Hà Tĩnh hy sinh vì một quả bom Mỹ trong khi đang làm nhiệm vụ để bảo đảm giao thông ở Ngã ba Đồng Lộc đã làm rung động trái tim của triệu triệu người; nung nấu thêm quyết tâm đánh thắng quân xâm lược Mỹ và tạo thêm động lực sinh sống, chiến đấu, lao động cho nhiều thế hệ người Việt Nam.


Page 3

Con ơi, bố về thăm Hà Tĩnh quê ta Bố kể con nghe về ngã ba Đồng Lộc. Trên mặt đất này có muôn triệu ngã ba Và có rất nhiều ngã ba nổi tiếng: Có những ngã ba nối những dòng sông lớn của một đại châu, sóng dựng trùng trùng: Có những ngã ba nối những con đường dài chạy từ các thủ đô to Như những mạch máu khổng lồ Trên thân hình trái đất Trong đó mỗi con người là một hạt hồng cầu đỏ chói. Có những ngã ba, là nơi gặp gỡ của những dòng văn minh lớn đông, tây, kim, cổ... Tất cả những ngã ba trên, con có thể học biết trong sách địa dư, trên những bản đồ. Mai sau lớn lên con có thể đến thăm và chụp ảnh nữa... Xong rồi con có thể quên... Nhưng con ơi, con chớ có quên ngã ba Đồng Lộc. Trong đời mỗi người cũng có những ngã ba đường Trong đời một dân tộc cũng có những ngã ba quyết định Những ngã ba vận mệnh Những cái nút trên dặm dài lịch sử Gặp những ngã ba đời, con sẽ nghĩ suy Và con ơi, muốn tìm đúng hướng đi Con sẽ nhớ đến ngã ba Đồng Lộc. Ngã ba Đồng Lộc: Là ngã ba nhưng nào có phân vân Nào có đắn đo do dự Là ngã ba trên chặng đường quyết liệt Những hướng đi đã quyết Không phải cho một lần Mà cho tất cả mọi lần Không phải cho một người Mà cho tất cả quê hương đất nước: Hướng về Nam, một nửa mình Tổ quốc Các ngã ba khác trên đời làm bằng nước, bằng sông,  bằng thủy triều lên xuống. Hay bằng đá, bằng đất Bằng xi măng cốt sắt Bằng vôi trắng,? gạch nâu Bằng đèn xanh, đèn đỏ đủ màu Hay bằng những sự chênh vênh vấp ngã. Nhưng ngã ba Đồng Lộc được xây bằng xương máu Khi con về quê, con nhớ viếng thăm Mộ mười cô kề bên đường đỏ. Các cô như còn đứng đó Chờ lấp hố bom Đường thông xe, các cô mới đi nằm Các cô để lại tuổi thanh niên Mười chín, hai mươi, hăm hai tuổi Cho đất nước, quê hương Hồn trong như suối, Bình minh đời sáng rực vừng dương. Con sẽ đi thăm mời cô La Thị Tám Từ trường học lại về trận địa đầu non Đứng giữa đàn bò, đàn bê mũm mĩm Trên sườn núi cao cỏ đã mượt màu xanh Như mảng da non trên thân thể đang lành Cô sẽ chỉ cho con xem Những hố bom loang lổ Như đất trên mặt trăng Mỗi thước vuông ba quả bom to bự. Cô sẽ chỉ con xem Nghìn vạn điểm lăn bom nổ chậm Cô từng đến cắm cờ Mỗi một lần chạy thi với cái chết. Đôi chân cô nhanh hơn kíp nổ Cô là một ngọn cờ đỏ của quê ta Nghìn năm sau lịch sử sẽ còn ghi Những năm tháng chiến tranh ác liệt Nghìn vạn chuyến xe đi Qua trái tim ngã ba Đồng Lộc Máu qua tim máu lọc Xe vượt qua ngã ba xe xốc tới miền Nam. Và con ơi, bố ngồi nghĩ miên man Bạn bè ta trong cơn gió lốc Hẳn cũng đang vượt những ngã ba Đồng Lộc. Những ngã ba Việt Nam Dọc đường dài kẻ địch còn găm Nhiều bom nổ chậm Nhưng chẳng hề chi! Khắp năm châu còn nhiều La Thị Tám Nhiều Võ Thị Tần

Đường sẽ thông xe đi về cách mạng.

Hà Tĩnh 1971


Page 4


Page 5

Bài hát: 10 đóa hoa vô thường ở ngã ba Đồng Lộc

Những lời ca giản dị của nhạc phẩm 'Như 10 đóa hóa thơm' (nhạc Quỳnh Hợp - thơ Mai Hữu Phước) đưa người nghe về Ngã ba Đồng Lộc - nơi 10 cô gái kiên trung năm nào đã dâng tặng tuổi thanh xuân cho đất nước.


Page 6


Page 7

Sáng tác: Lê Việt Hòa
Trình bày: Lê Thanh

Ơi dòng sông La Ơi niềm thương nỗi nhớ Em biết từ lâu quê anh nơi đó Em ước mơ hoài mà chưa được đi qua Ơi con sông La Sông biếc ban mai sông vàng đưa nắng Thuyền ơi lên buồn no gió lộng Tre nghiêng bờ nghe câu dặm bè xuôi Ơi con sông La ! Ơi con sông La Ơi con sông La Sông hẳn còn in bóng người thuở trước Bóng của anh còn vang vọng nước sông La Ơi con sông xanh mang dòng nước mát Ơi con sông quê anh chở nặng phù sa Ơi con sông La Em chưa về thăm được Chỉ nghe tên mà lòng cũng bồi hồi Ơi con sông La Em chưa đến bao giờ mà thấy thương thấy nhớ


Page 8

Nhạc sĩ: Phan Huỳnh ĐiểuLời: Hồng Ánh

Biều Diễn: Thanh Thúy


Page 9

Ca sĩ: Trọng Tấn - Nhạc sĩ: Hồ Hữu Thới

Anh đã đi muôn nơi…, vẫn nhớ về quê hương Hà tĩnh, một vùng quê tha thiết ân tình. Anh đã đi muôn nơi…, Chiều nay về tắm mát dòng La,

Biển Thiên cầm xôn xao mùa nắng...

Hà tĩnh, dù đi xa Vẫn còn nợ duyên, duyên nợ… Ngày ấy mình quen nhau, Xa rồi càng gần nhau hơn. Bao nhiêu năm vất vả nghĩa tình vẫn thủy chung. Nay quê hương tươi đep

Cuộc đời càng thêm yêu, nụ cười càng thêm xinh…

Nghe hát câu dân ca càng nhớ về quê hương Hà tĩnh Một dòng La xao xuyến đôi bờ. Nghe hát câu ca xưa đọng vui buồn quê hương thuở ấy

mùa thu này quê hương rực nắng…

Hà tĩnh, dù đi xa Vẫn còn nợ duyên, duyên nợ… Ngày ấy mình quen nhau, Xa rồi càng gần nhau hơn. Bao nhiêu năm vất vả nghĩa tình vẫn thủy chung. Nay quê hương tươi đep

Cuộc đời càng thêm yêu, nụ cười càng thêm xinh…

Anh đã đi muôn nơi…, vẫn nhớ về quê hương Hà tĩnh, một vùng quê tha thiết ân tình. Anh đã đi muôn nơi…, Chiều nay về tắm mát dòng La,

Biển Thiên cầm xôn xao mùa nắng.

Hà tĩnh, dù đi xa Vẫn còn nợ duyên, duyên nợ… Ngày ấy mình quen nhau, Xa rồi càng gần nhau hơn. Bao nhiêu năm vất vả nghĩa tình vẫn thủy chung. Nay quê hương tươi đep

Cuộc đời càng thêm yêu, nụ cười càng thêm xinh…

Hà tĩnh, dù đi xa, Hà tĩnh, dù đi xa Anh vẫn nhớ về quê hương…


Page 10

Bài hát: Người con gái Sông La

Trời mô xanh bằng trời Can Lộc, chứ nước mô xanh bằng dòng nước sông La Ai về Hà Tĩnh mà quê ta, nhớ chăng nhớ chăng đôi mắt ơ ơ... người con gái sông La kiên cường Người con gái quê ta, đôi mắt trong tựa ngọc


Page 11

Ca sĩ: NSND Thu Hiền - Nhạc sĩ: An Thuyên

Gửi Hà Tĩnh mình, răng mà thương, mà nhớ Khi tôi ấu thơ, gió bụi cát bay Lấp trong sữa thơm, mẹ nuôi tôi lớn Ơi! Hà Tĩnh mình, đường về có nhớ Trời chang chang nắng, ai quàng áo tơi Cho ta thương nhau, mồ hôi chát mặn Cho ta thương nhau vầng trăng không lẻ bạn Đứt ruột nhớ mong Giờ về, ta ngược sông Lam Đi trên con đò thuở nhỏ Mai mốt chân em còn vương bụi phấn Tóc xanh buông mây trong gió chiều Nghe câu đò đưa mát ngọt Giọng quê nôn nao vang rán chiều Biển sông bao năm bỗng rứt ruột Cho quê mình gạo trắng nước trong Hà Tĩnh ơi! Quê mình thương Như núi Hồng, sông Lam Sông cứ chảy trong ta, núi cứ lớn trong ta Trăm năm muối mặn, gừng cay hỡi người Dù nghìn trùng cách xa, ta vẫn nhớ thương nhau Hà Tĩnh mình ơi! Núi Hồng bốn mùa thơm treo Thơ ai vẫn còn trong cuộc đời Dẫu xưa trông mong thời gian mòn lối Vẫn nguyên nơi đây bao nếp nhà Dân tôi ngàn năm khổ nhọc Mà sống chắt chiu câu nghĩa tình Biết khi mô trong, khi mô đục Răng là nước, là quý hỡi ai! Hà Tĩnh ơi! Quê mình thương Như núi Hồng, sông Lam Sông cứ chảy trong ta, núi cứ lớn trong ta Đi xa muốn về, khổ đau càng muốn về Để tình mẹ ấp yêu, ôi thương biết bao nhiêu Hà Tĩnh mình ơi!