Hệ mặt trời tuy rộng lớn nhưng chỉ là một bộ phận nhỏ bé trong một hệ lớn hơn gọi là gì? *

Planet 9

Các nhà khoa học tin rằng có hành tinh thứ 9 trong hệ mặt trời của chúng ta, nó có kích thước gấp 10 lần Trái Đất. Vị trí của hành tinh này vẫn chưa được xác nhận nhưng người ta chắc chắn rằng nó tồn tại nhờ tác dụng hấp dẫn của nó đối với các vật thể khác.

Còn được gọi là "Hành tinh 9", nó có khối lượng lớn gấp 10 lần Trái Đất và di chuyển dọc theo một quỹ đạo kéo dài nằm ở khoảng cách xa gấp 400 lần khoảng cách giữa Trái Đất với Mặt trời. Quỹ đạo của Hành tinh 9 có lẽ cũng lệch từ 15 đến 25 độ so với mặt phẳng quỹ đạo chính của hệ Mặt trời, nơi các hành tinh còn lại di chuyển.

Ý tưởng về sự tồn tại của hành tinh mới này được đề xuất vào năm 2014, và nó nhanh chóng trở nên phổ biến trong giới thiên văn học. Suy đoán này được dựa trên các mẫu vật thể trong một vòng mảnh vỡ ở vành đai bên ngoài được gọi là "Vành đai Kuiper."

Người ta nhận thấy rằng các vật thể ở đây được kết tụ lại với nhau theo cách tương tự như việc có sự hiện diện của lực hấp dẫn từ một vật thể lớn nào đó. Kể từ phát hiện này, các nhà thiên văn học đã cố gắng tìm ra được nhiều bằng chứng chứng minh cho việc tồn tại hành tinh thứ 9 trong hệ Mặt trời.

Tuy nhiên điều khiến chúng ta chưa thể khẳng định chắc chắn rằng hành tinh này hoàn toàn tồn tại chính là sự hiểu biết hạn chế của con người đối với Vành đai Kuiper.

J1407b

Có một ngoại hành tinh tên là J1407b, nó có hơn 30 vành đai vây quanh mình, và mỗi vành đai có đường kính hàng chục triệu km. Các vành đai khổng lồ của nó lớn gấp 200 lần so với vành đai của Sao Thổ.

Sao Thổ là hành tinh có vành đai lớn nhất trong hệ Mặt trời của chúng ta, tuy nhiên những vành đai của nó còn quá nhỏ bé khi so sánh với ngoại hành tinh này, tuy nhiên nó lại ở vị trí quá xa để có thể quan sát một cách trực tiếp.

J1407b được phát hiện vào năm 2012, các nghiên cứu gần đây đã chỉ ra rằng hệ thống vành đai của hành tinh này có đường kính dài 120 triệu km [tổng cộng 30 vành đai xung quanh], và có dạng các hạt bụi che khuất ánh sáng với tổng khối lượng gần bằng Trái Đất.

Các nhà khoa học cho rằng những vành đai khổng lồ như vậy được hình thành vào thời kỳ những hành tinh này còn trẻ. Sau một khoảng thời gian dài, các vành đai sẽ mỏng dần mà mất đi, đến cuối cùng có thể nó chỉ còn lại giống như vành đai của sao Thổ hiện nay. Cũng vì vậy mà rất có thể trước đây sao Thổ của chúng ta cũng có một vành đai rất lớn.

J1407b quay quanh một ngôi sao giống như Mặt trời, nhưng 95% ánh sáng của nó bị chặn bởi hệ thống vành đai dày đặc này. Các nhà thiên văn đã dự đoán rằng các vành đai này sẽ mỏng hơn đang kể trong vài triệu năm tới.

Kepler-442b

Theo một chỉ số được phát triển vào năm 2015 thì Trái Đất không phải là hành tinh có chỉ số có thể sinh sống được cao nhất từng được tìm thấy. Có một ngoại hành tinh đầy đá tên là Kepler-442b, cách chúng ta hơn q nghìn năm ánh sáng, có kích thước gần tương tự Trái Đất. Hành tinh này có chỉ số có thể sinh sống là 0,836 trong khi Trái Đất là 0,829.

Kepler-442b là một ngoại hành tinh, có khả năng là một hành tinh đất đá, quay xung quanh trong vùng có thể sống được của một sao lùn cam Kepler-442, cách Trái Đất khoảng 1.206 năm ánh sáng. Hành tinh này được phát hiện bởi tàu vũ trụ Kepler của NASA bằng cách sử dụng phương pháp vận tốc hướng tâm. NASA công bố xác nhận ngoại hành tinh vào ngày 6 tháng 1 năm 2015.

Thang đo xác định khả năng sinh sống của các hành tinh dựa vào "Vùng Goldilocks" - khoảng cách chính xác từ hành tinh đến mặt trời của nó - khoảng cách cho phép nước lỏng tồn tại. Ngoài ra, chỉ số mới còn tính đến mật độ đá, yếu tố của các hành tinh cũng như độ lệch tâm của quỹ đạo và albedo của chúng. Theo đó, hành tinh Kepler-442b được cho là phù hợp với sự sống hơn cả Trái Đất.

Sao Hải Vương và sao Thiên Vương có đại dương kim cương

Theo các nhà nghiên cứu, có thể sao Hải Vương và sao Thiên Vương có đại dương là kim cương lỏng. Các thí nghiệm được tiến hành dưới áp suất cao mô phỏng các điều kiện trên các hành tinh khí khổng lồ này cho thấy các mảnh kim cương có thể nổi trên biển carbon lỏng.

Nghiên cứu này dựa trên các đo đạc chi tiết về điểm tan chảy của kim cương - dựa trên các đo đạc chi tiết lần đầu tiên về điểm tan chảy của kim cương. Các nhà khoa học đã tiến hành các thí nghiệm hóa lỏng kim cương dưới áp suất và nhiệt độ cao bằng cách sử dụng tia laser - kim cương chịu áp suất lớn hơn 40 triệu lần so với áp suất được tìm thấy ở mực nước biển của Trái Đất.

Theo đó, khi tiến hành thí nghiệm theo các điều kiện tương tự với môi trường của sao Hải Vương và sao Thiên Vương. Kết quả cho thấy, các mảnh kim cương rắn bắt đầu xuất hiện trên nền của kim cương lỏng. Chúng thậm chí còn trôi nổi như những tảng băng trôi trên mặt nước.

Và theo ước tính, khoảng 10% sao Hải Vương và Thiên Vương được tạo thành từ carbon. Do đó việc hình thành đại dương kim cương trên hai hành tinh này là điều hoàn toàn có thể. Nhưng trước mắt đó vẫn chỉ là lý thuyết và thực hư chính xác ra sao thì còn phải đợi những nhà khoa học tiếp cận được đến bề mặt của hai hành tinh này mới rõ.

//genk.vn/hanh-tinh-thu-9-trong-he-mat-troi-co-kich-thuoc-gap-10-lan-trai-dat-20220208221019864.chn

Trái Đất là một trong tám hành tinh chuyển động xung quanh một ngôi sao lớn, tự phát ra ánh sáng, đó là Mặt Trời.

1. Vị trí của trái đất trong hệ mặt trời

Trái Đất là một trong tám hành tinh chuyển động xung quanh một ngôi sao lớn, tự phát ra ánh sáng, đó là Mặt Trời. Mặt Trời cùng các hành tinh chuyển động xung quanh nó gọi là hệ Mặt Trời. Hệ Mặt Trời tuy rộng lớn, nhưng cũng chỉ là một bộ phận nhỏ bé trong một hệ lớn hơn là hệ Ngân Hà.

Loigiaihay.com

Hệ mặt trời có những hành tinh nào? Đâu là hành tinh lớn nhất trong hệ mặt trời? Cùng đội ngũ Invert khám phá ngay qua những nội dung dưới đây!

Hiểu về hành tinh và hệ mặt trời?

Trước khi tìm hiểu đâu là hành tinh lớn nhất trong hệ mặt trời, đầu tiên bạn nên tìm hiểu hành tinh là gì cũng như quy luật hoạt động của một hành tinh trong hệ mặt trời.

Về cơ bản, chúng ta có thể hiểu hành tinh chính là một thiên thể quay xung quanh một ngôi sao hoặc tàn tích sao nào đó, khối lượng đủ lớn để tạo thành hình cầu. Tuy nhiên, khối lượng này cũng không lớn đến mức tạo ra các phản ứng nhiệt hạch để có thể phát sáng như các ngôi sao.

Hiện nay, hiệp hội thiên văn quốc tế [IAU] đã công bố quy ước liên quan đến cách vận hành của các hành tinh trong hệ mặt trời. Cụ thể:

  • Hành tinh trong hệ mặt trời luôn phải có quỹ đạo chuyển động xung quanh mặt trời.
  • Khối lượng của hành tinh phải đủ lớn để có lực hấp dẫn mạnh hơn hẳn so với độ rắn của vật chất, tạo nên trạng trái được gọi là cân bằng thủy tĩnh. Đây cũng chính là nguyên nhân mà hầu hết các hành tinh thuộc hệ mặt trời đều có dạng hình cầu hoặc gần giống hình cầu.
  • Các hành tinh sẽ chiếm ưu thế về khối lượng ở trong quỹ đạo quay của chính mình. Điều này nghĩa là những vật thể khác cùng quỹ đạo sẽ được xem là không đáng kể.
  • Nếu xét theo những quy ước về nêu trên thì hệ mặt trời sẽ bao gồm 8 hành tinh khác nhau. Cụ thể bao gồm: Sao Thủy, Sao Kim, Trái Đất, Sao Hoả, Sao Mộc, Sao Hải Vương, Sao Thiên Vương, Sao Thổ, Sao Diêm Vương.

Tuy nhiên, hiện nay Sao Diêm Vương đã được coi là hành tinh lùn. Cho đến giai đoạn năm 2016, các nhà nghiên cứu thiên văn học đã đưa ra giả thuyết về việc tồn tại thêm một hành tinh nữa thuộc hệ mặt trời. Tuy nhiên, hiện nay chúng ta vẫn chưa đủ năng lực để quan sát trực tiếp hành tinh này.

Tên 8 hành tinh chính trong hệ mặt trời bằng tiếng Anh

Mercury: Sao Thủy

Phát hiện: Người La Mã và Hy Lạp cổ đại

Đặt tên theo: Sứ giả của các vị thần La Mã

Đường kính: 4.878km

Quỹ đạo: 88 ngày Trái đất

Ngày: 58,6 ngày Trái đất

Jupiter: Sao Mộc

Phát hiện: Người La Mã và Hy Lạp cổ đại 

Được đặt tên: Thần thoại Hy Lạp & La Mã.

Đường kính: 139.822km.

Quỹ đạo: 11,9 năm Trái đất.

Ngày: 9.8 giờ Trái đất.

Venus: Sao Kim 

Phát hiện: Người La Mã và Hy Lạp cổ đại

Đặt tên theo: Nữ thần tình yêu và sắc đẹp của La Mã

Đường kính: 12.104km

Quỹ đạo: 225 ngày Trái đất

Ngày: 241 ngày Trái đất

Saturn: Sao Thổ

Phát hiện: Người La Mã và Hy Lạp cổ đại

Đặt tên theo: Thần nông nghiệp La Mã.

Đường kính: 120.500km.

Quỹ đạo: 29,5 năm Trái đất.

Ngày: Khoảng 10,5 giờ Trái đất.

Earth: Trái đất

Đường kính: 12.760km

Quỹ đạo: 365,24 ngày

Ngày: 23 giờ, 56 phút

Uranus: Sao Thiên Vương

Phát hiện: William Herschel năm 1781 

Đặt tên theo: Vị thần bầu trời của người Hy Lạp cổ.

Đường kính: 51.120km.

Quỹ đạo: 84 năm Trái đất.

Ngày: 18 giờ Trái đất.

Mars: Sao Hỏa

Phát hiện: Người La Mã và Hy Lạp cổ đại 

Đặt tên theo: Thần chiến tranh của La Mã.

Đường kính: 6.787km.

Quỹ đạo: 687 ngày Trái đất.

Ngày: Chỉ hơn một ngày Trái đất [24 giờ, phút 37].

Neptune: Sao Hải Vương

Phát hiện: năm 1846.

Đặt tên theo: Thần nước của La Mã.

Đường kính: 49.530km.

Quỹ đạo: 165 năm Trái đất.

Ngày: 19 giờ Trái đất.

Thứ tự 8 hành tinh trong hệ Mặt trời gồm  Sao Thủy, Sao Kim, Trái Đất, Sao Hỏa, Sao Mộc, Sao Thổ, Sao Thiên Vương, Sao Hải Vương [theo thứ tự gần Mặt Trời nhất].

Dựa vào các thông số về khối lượng, thể tích… các nhà khoa học đã chứng minh được rằng Sao Mộc chính là hành tinh lớn nhất trong hệ mặt trời cho đến thời điểm hiện tại.

Cụ thể, Sao Mộc chính là hành tinh có kích thước đường kính lớn hơn trái đất khoảng 11 lần, khối lượng nặng gấp 318 lần và thể tích được xác định là lớn hơn trái đất khoảng 1.321.

Sao Mộc là hành tinh đứng thứ 5 nếu xét theo chiều từ mặt trời đến các vệ tinh xung quanh. Trong khi đó trái đất mà chúng ta đang sống là hành tinh ở vị trí thứ 3. Theo Universe Today, Sao Mộc có đường kính ở xích đạo là 142,984 km [gấp hơn 11 lần so với Trái Đất], thể tích của hành tinh này là 1.43128×1015  km3 đủ để chứa 1.321 Trái Đất bên trong mà vẫn còn chỗ trống.

Tám hành tinh thuộc hệ Mặt Trời bao gồm: Sao Thủy, Sao Kim, Trái Đất, Sao Hỏa, Sao Mộc, Sao Thổ, Sao Thiên Vương, Sao Hải Vương [theo thứ tự gần Mặt Trời nhất].

Các nhà thiên văn học hiện nay đã xác định được diện tích bề mặt của trái đất là khoảng 6.21796×1010 km2, đây là con số lớn gấp 122 lần so với diện tích bề mặt của trái đất. Bên cạnh những thông tin nêu trên, Sao mộc cũng gây sốc khi có khối lượng khoảng 1.8986×1027 kg, lớn gấp 318 lần so với trái đất.

Trên thực tế, riêng khối lượng của Sao Mộc đã có khối lượng nặng gấp 2.5 lần các hành tinh trong hệ mặt trời gộp lại. Đó chính là lý do khiến nhiều người xác định rằng Sao Mộc chính là hành tinh lớn nhất trong hệ mặt trời.  

Thực tế, Sao Mộc có khối lượng gấp 2,5 lần tất cả hành tinh trong hệ Mặt Trời cộng lại. Còn Mặt Trời chiếm 99,9% khối lượng của cả hệ Mặt Trời. 

Phân loại các hành tinh trong hệ mặt trời

Bên cạnh việc xác định kích thước, hiện nay các nhà khoa học còn nghiên cứu và thành công phân loại các hành tinh trong hệ mặt trời thành 2 nhóm chính bao gồm:

  • Hành tinh nhóm trong: Đây là những hành tinh có bề mặt ở dạng rắn, có chứa đá. Cụ thể bao gồm các hành tinh Sao Kim, Trái Đất, Sao Thuỷ và Sao hỏa.
  • Hành tinh nhóm ngoài: Đây là những hành tinh khí bao gồm Sao Thổ, Sao Thiên Vương, Sao Mộc, Sao Hải Vương. Riêng sao Hải Vương và Sao Thiên Vương còn được biết đến là hành tinh băng. Những hành tinh thuộc nhóm ngoài này thường có khối lượng và kích thước tương đối lớn. Thông thường đều lớn gấp nhiều lần so với hành tinh thuộc nhóm trong.

Kích thước của những hành tinh trong hệ mặt trời

Bên cạnh việc biết đâu là hành tinh lớn nhất trong hệ mặt trời, bạn đọc cũng nên tìm hiểu về kích thước của những hành tinh thuộc quỹ đạo quay của mặt trời. Cụ thể:

  • Sao Thuỷ có đường kính là 4.878 km, khối lượng tương ứng 3,3 x 1023 kg.
  • Sao Kim có đường kính 12.104 km, khối lượng tương ứng 4,87 x 1024 kg.
  • Trái Đất có đường kính 12.756 km, khối lượng tương ứng 5,98 x 1024 kg.
  • Sao Hoả có đường kính 6.787 km, khối lượng tương ứng 6,42 x 1023 kg.
  • Sao Mộc có đường kính 142.796 km, khối lượng tương ứng 1,9 x 1027 kg.
  • Sao Thổ có đường kính 120.660 km, khối lượng tương ứng 5,69 x 1023 kg.
  • Sao Thiên Vương có đường kính 51.118 km, khối lượng tương ứng 8,68 x 1025 kg.
  • Sao Hải Vương có đường kính 48.600 km, khối lượng tương ứng 1,02 x 1026 kg.

1. Sao Thủy nằm gần Mặt Trời nhất, nhưng hành tinh "nóng nhất" là sao Kim: Sao Kim có bầu khí quyển dày đặc hơn Trái Đất 100 lần, với thành phần chủ yếu là khí CO2. Nhiệt độ trung bình ở đây khoảng 468 độ C, đủ nóng để làm tan chảy thiếc và chì.

2. Sao Diêm Vương chỉ có đường kính khoảng 2.200 km: Kích thước này nhỏ hơn một nửa chiều rộng nước Mỹ và nhỏ hơn rất nhiều so với bất kỳ hành tinh lớn nào khác. Nó hiện không còn được xem là một hành tinh.

3. Vành đai tiểu hành tinh duy nhất mà các nhà khoa học biết đến tồn tại giữa sao Hỏa và sao Mộc: Có hàng chục nghìn tiểu hành tinh bay theo quỹ đạo giữa chúng, nhưng cách xa nhau và rất ít khả năng va chạm. Điều này khác hẳn những gì chúng ta vẫn thấy trong các bộ phim giả tưởng, khi tàu vũ trụ luôn có nguy cơ bị va chạm với các tiểu hành tinh.

4. Hầu hết mọi thứ trên Trái Đất đều là nguyên tố hiếm: Thành phần cơ bản của Trái Đất chủ yếu là sắt, oxy, silic, magie, lưu huỳnh, niken, canxi, natri và nhôm. Tuy nhiên, khi so sánh với vũ trụ, chúng chỉ là các "nguyên tố vi lượng" bởi sự phong phú hơn nhiều của hydrogen và helium có trong vũ trụ.

5. Thiên thạch có ngồn gốc từ sao Hỏa: Phân tích hóa học nhiều thiên thạch được tìm thấy ở Nam Cực và sa mạc Sahara cho thấy chúng có nguồn gốc từ sao Hỏa. Thiên thạch lớn hơn, hoặc vụ va chạm nào đó, có thể thổi bay chúng tới Trái Đất.

6. Sao Mộc có đại dương lớn nhất trong tất cả các hành tinh: Hành tinh nằm xa Mặt Trời hơn 5 lần so với Trái Đất, có cấu tạo chủ yếu từ hydro và heli. Hydro trên sao Mộc tồn tại dưới dạng lỏng, tạo thành một "đại dương hành tinh" sâu 40.000 km.

7. Bầu khí quyển bên ngoài của Mặt Trời trải rộng ít nhất 100 AU, gần 16 tỷ km: Khí quyển bên ngoài của Mặt Trời kéo dài vượt xa bề mặt nhìn thấy của nó và quỹ đạo Trái Đất nằm trong bầu khí quyển mỏng manh này.

8. Ngay cả những thiên thạch thực sự nhỏ cũng có thể có mặt trăng: Người ta từng nghĩ rằng chỉ những vật thể lớn như hành tinh mới có thể có vệ tinh hoặc mặt trăng tự nhiên. Trên thực tế, sự tồn tại của các mặt trăng, hoặc khả năng của một hành tinh để điều khiển một mặt trăng trên quỹ đạo một cách hấp dẫn, đôi khi được sử dụng như một phần của định nghĩa về hành tinh thực sự là gì. Có vẻ không hợp lý khi các thiên thể nhỏ hơn có đủ lực hấp dẫn để giữ một mặt trăng. Rốt cuộc, sao Thủy và sao Kim không có gì cả, và sao Hỏa chỉ có những mặt trăng nhỏ. Nhưng vào năm 1993, tàu thăm dò Galileo đã đi qua tiểu hành tinh rộng 20 dặm Ida và phát hiện ra mặt trăng rộng một dặm của nó, Dactyl. Kể từ đó, các mặt trăng đã được phát hiện quay quanh nhiều hành tinh nhỏ khác trong hệ mặt trời của chúng ta.

9. Rìa của hệ mặt trời xa hơn 1.000 lần so với sao Diêm Vương: Bạn vẫn có thể nghĩ về hệ mặt trời như một sự mở rộng quỹ đạo bởi hành tinh lùn rất được yêu thích là sao Diêm Vương. Ngày nay chúng ta thậm chí không coi sao Diêm Vương là một hành tinh chính thức. Tuy nhiên, chúng ta đã phát hiện ra nhiều vật thể quay quanh mặt trời xa hơn nhiều so với sao Diêm Vương.

Hy vọng qua những chia sẻ này, bạn đọc đã biết đâu là hành tinh lớn nhất hệ mặt trời. Đồng thời có thêm những kiến thức thiên văn học hữu ích về các hành tinh trong hệ mặt trời, trong đó bao gồm Trái Đất.

Video liên quan

Chủ Đề