Đưa cho nhân vật chính vòng hào quang Review

Tấn Giang kim bài đề cử siêu cao cất chứa siêu cao tích phân VIP2017-03-27 kết thúc, trước mặt bị cất chứa số: 17170, văn chương tích phân: 252,252,640

Show

【ĐÃ EDIT TÊN】

Truyện được up tại Wikidich | Edit: LynnT

Bạch Hi Vũ xuyên qua ở các thế giới, dùng sinh mệnh tới cấp vai chính nhóm đưa đi các loại lóe mù mắt chó quang hoàn, sau đó hoặc quang vinh hoặc đáng khinh hoặc kinh thiên động địa hoặc không có tiếng tăm gì mà chết đi, nhưng mà thẳng đến gần nhất, Bạch Hi Vũ phát hiện, thế giới này giống như có một chút điểm tan vỡ.

Người nào đó: “Ta nhớ rõ ngươi.”

Bạch Hi Vũ: “Nga ha hả ha hả ha hả……”

Hoan nghênh trí điện ********, vì ngài lượng thân làm theo yêu cầu vai chính quang hoàn, ngài đáng giá có được!

Bạch Hi Vũ: Mẹ cái kỉ, tổng cảm giác gần nhất người mua đều là một người!

===============================

Kim bài biên tập đề cử:

Bạch Hi Vũ vì có thể có được một lần chính thật thuộc về chính mình nhân sinh, hắn xuyên qua một cái lại một cái thế giới, khuynh tẫn tâm lực là vai chính nhóm đưa đi quang hoàn, cuối cùng lại lấy các loại phương thức chết đi. Mà ở này đó thế giới, nguyên cốt truyện trung nam chủ cũng đối Bạch Hi Vũ tiệm sinh tình yêu, cũng trong lúc này khôi phục về từ kiếp trước giới sở hữu ký ức, từ đây liền cùng Bạch Hi Vũ dây dưa không thôi.

Tác giả lại ở một đám chuyện xưa trung lại xen kẽ về sơ thế giới đủ loại, cấp các độc giả lưu lại trì hoãn. Mà theo cốt truyện phát triển, vai chính nhóm gian cảm tình dần dần xu với trong sáng, tác giả hành văn nhẹ nhàng đậu thú, ngôn ngữ khôi hài hài hước, cốt truyện đối thoại ý vị tuyệt vời, tình tiết chặt chẽ, xúc động lòng người, lệnh người muốn ngừng mà không được.

Đánh giá: 9/10 từ 11547 lượt

Đọc truyện Đưa Cho Nhân Vật Chính Vòng Hào Quang Full.Văn Án :ăn án: Ở mỗi thế giới Bạch Hi Vũ xuyên qua, đều dùng cả tính mạng để đưa các loại hào quang chói mù cmn mắt cho nhân vật chính. Sau đó, một là vinh quang, hai là hèn mọn, ba là kinh thiên động địa hoặc không có tiếng tăm gì hết mà chết đi, nhưng mãi đến tận bây giờ, Bạch Hi Vũ mới phát hiện, thế giới này đúng là hỏng thật rồi. Người nào đó: "Ta nhớ ngươi~~~~~~~~" Bạch Hi Vũ: "Nha ha ha ha ha ha ha ha........" Hoan nghênh đã gọi điện ***********, vì ngài là nhân vật chính, ngài hoàn toàn xứng đáng phải nắm giữ vòng hào quang!!!

Bạch Hi Vũ: Đm, sao mình luôn cảm giác khách hàng gần đây đều là một người!

Dám tán không dám nhận – Trương Thúc Thúc I (khoái xuyên, hệ thống, HE)

Vì môi trường và bối cảnh, Lương Sở IQ bình thường, EQ bình thường, vô tâm tùy hứng, khá gây khó chịu. Lúc nào hắn cũng đòi tình yêu tự do, lại chưa bao giờ tìm hiểu tại sao Phó Tắc Sinh yêu ích kỷ, độc chiếm dục cao như thế. Sau ba thế giới bị từ bỏ không quyến luyến, Phó Tắc Sinh quyết định cho Lương Sở tự do, Lương Sở thì bắt đầu đau khổ (!?!). Nó như kiểu mất rồi mới quý trọng ấy. Lương Sở hận Phó Tắc Sinh cưỡng ép mình, lại yêu Phó Tắc Sinh do bên nhau lâu dài (gần như là triệu chứng Stockholm?). Tôi có thể hiểu thái độ của Lương Sở. Vấn đề là cách xử lý và biểu hiện làm tôi chán ghét. Văn phong không hấp dẫn, tôi tua suốt. Truyện bình thường.

Dụ thụ nhanh nhảy vào bát – Kế Tục Y Lại Tát Đán (khoái xuyên, NP, OE)

Sáng thế thần Sheila sáng tạo ra Tiểu Manh, mỹ dụ thụ, để Tiểu Manh tham gia vào từng thế giới, tìm hiểu tình yêu. Nói thật, ban đầu đọc về film You are handsome có A.N.JELL tôi chỉ có suy nghĩ là WTF, mình đang đọc cái quái gì vậy?! Tiểu Manh vạn nhân mê, ai gặp là yêu. Thế giới đầu tiên thu mỗi người một nụ hôn là hoàn thành nhiệm vụ, trở về luôn. Nhạt không còn gì để nói. Sau đó có tăng mức độ, nhưng độ tiểu bạch của truyện thì không giảm mà tăng. Đọc như kiểu tọc teenfic. Tiểu Manh ngây ngô dễ thương, cách cư xử ngốc bạch ngọt. Mỗi thế giới đều NP, cả đám nam nhân đều lao vào và quay như chong chóng xung quanh. Tôi nhảy xuống kết thì thấy Tiểu Manh trở về thần giới, học được yêu nhưng tiếc nuối không trải qua cả đời với các đối tượng công lược, thế là Sheila cho phép Tiểu Manh quay lại những thế giới đó. Hình như về sau truyện hay hơn chút xíu, cơ mà mấy thế giới đầu ám ảnh quá, làm tôi chùn bước không dám đọc tiếp. Truyện này chắc chỉ hợp người thích NP và muốn đọc giải trí giết thời gian.

Đ

♥ Đã hứa quay trực tiếp cua trai, ta hối hận quá – Thảo Mộc Tề (khoái xuyên, HE)

Một điểm đặc biệt của truyện này là xen lẫn cả comment của người xung quanh, tựa như xem live võng du hoặc phim ảnh ấy. Lúc đầu, tôi khá không thích vì thấy nó khiến truyện không liền mạch. Về sau thấy đỡ hơn, đôi lúc còn cảm thấy thật hài. Tuy nhiên nhiều chỗ xử lý chưa tốt. Cái kết cũng quá qua loa, nên thêm phiên ngoại mới đúng. Thời Kiệt vừa nhớ ra Kỷ Lương, hôn nhau xong là coi như xong. Tôi còn chưa hiểu rõ vai trò của Thời Kiệt là gì, tại sao lại ở đây, tương lai hai người thế nào…nữa. Kết thúc cuối mỗi thế giới cũng cụt như kết thúc chính. Chưa chi đã chuyển sang thế giới mới rồi.

♥ Đại chúng tình địch – Ngu Chiêu (khoái xuyên, hệ thống, HE)

Xuyên vào thành pháo hôi công trong truyện khoái xuyên chủ thụ thì chỉ có hai lựa chọn: tổng thụ – bị đè bởi cả thụ lẫn công chính, hoặc làm thụ của công chính. Thẩm Yến chính là vì thế mới có thế giới thứ hai công lược được thụ chính. Truyện tổng thể tạm được. Nội dung có điểm hay nhưng khai thác không sâu. Tiết tấu quá nhanh nên nhiều lúc nhàm. Tác giả cũng nên thêm chút phiên ngoại về cuộc sống sau này của Ngôn Quân Kiệt và Thẩm Yến. Với khả năng của Ngôn Quân Kiệt thì tôi nghĩ hẳn là lại vô hạn xuyên đi.

Đám lão công đợt này không làm được việc lớn/这届老攻不大行 – Ngũ Quân/五军 (xuyên thư, vô hạn lưu, hệ thống, HE)

Giản Kiệu là thụ, cũng là một độc giả siêu sủng thụ, chuyên môn mắng mỏ nhân vật công cho dù đó là những chi tiết bé xíu như việc không là giám đốc mà là chủ quán mì chẳng hạn. Giản Kiệu thu được rất nhiều oán niệm, bị hệ thống kéo vào Tấn Giang làm nhiệm vụ. Giản Kiệu xuyên vào nhân vật công trong những quyển tra công tiện thụ mà cậu từng chửi bới hết lời. Giản Kiệu phải công lược nhân vật chính thụ mới có thể hoàn thành nhiệm vụ để trở về. Ở lần làm nhiệm vụ đầu tiên, Giản Kiệu được sắp xếp để gặp Cận Tu vào thế giới đầu tiên. Cận Tu xuyên vào nhân vật chính thụ, nhưng nhiệm vụ vốn là học nghiệp nên vốn không tính toán để ý đến Giản Kiệu, song tính cách thú vị của Giản Kiệu khiến Cận Tu chú ý. Giản Kiệu là thuần 0, sống trong thân xác 1 thì sẽ lộ tẩy rất nhiều. Giản Kiệu ban đần để lại ấn tượng là chuẩn anh hùng bàn phím, nói không biết khống chế, khá tự ti, nội tâm mềm yếu. Nhưng dần dần Giản Kiệu để lộ ra vẻ đáng yêu của mình, cũng học tập, rút kinh nghiệm để thay đổi bản thân theo chiều hướng tốt đẹp. Cận Tu cũng nhanh chóng thẳng thắn với trái tim mình, thích là tiến tới. Truyện tag vô hạn lưu nhưng thật ra chỉ xuyên vài thế giới thôi. Mang hơi hướm điềm văn ngọt ngào nên không nhiều vấn đề hay cao trào lắm. Có CP phụ song không hề chiếm đất diễn của CP chính. 

Đấu với người thật vui vô cùng – Vãn Yên Lương/晚烟凉 (hệ thống, khoái xuyên, HE/OE)

Thực ra thì tôi chưa đọc xong tác phẩm này. Ban đầu khá hứng thú vì lời khen rất nhiều. Nhưng sau đó tôi phải băn khoăn suy nghĩ xem có nên đọc tiếp không, do nó không hoàn toàn là kiểu tôi thích. Truyện mang hơi hướng của Khoái xuyên chi nhân sinh người thắng, chủ yếu là quá trình nhân vật chính học tập rồi biến cường. Lâm Nặc Chi trong truyện cũng đủ lý trí tỉnh táo, cả đời không cưới vợ không lấy chồng (đúng vậy, nam biến nữ…). Truyện không thiên về tình cảm nên khá nhạt, những thế giới công xuất hiện nhiều một chút thì hoàn toàn bị coi là tình bằng hữu, huynh đệ. Còn lại thì công cực mờ nhạt, có thể coi là không có. Cho nên ai thích đan xen tình cảm thì không nên đọc. Đến tôi còn thấy đọc hơi thiếu thiếu. Kết thì người cho HE, người cho là OE/vô CP. Truyện được ở chỗ tác giả cho Lâm Nặc Chi thời gian để học tập trải nghiệm biến hoàn mỹ. Tuy Lâm Nặc Chi ngay từ đầu đã ưu tú hơn bình thường, lại còn có thuộc tính của hệ thống làm bàn tay vàng nữa, cũng hơi Tom Sue, nhưng ít ra không trực tiếp biến nam chính thành vạn người mê như vài truyện khoái xuyên khác.

♥ Đế vương giáo dục hệ thống – Nhược Nhiên Thiên Quang (khoái xuyên, hệ thống, HE)

Bản thân V587 là hệ thống nên tôi cho nó vào thể loại hệ thống *^▁^* Công nhận V587 khá manh, đáng yêu, dễ cứu vớt tâm hồn tăm tối của Lưu Triệt/Thái Huyền. Thực ra tôi ít khi đọc truyện liên quan đến lịch sử thật sự vì hình tượng nhân vật cứ thay đổi liên xoành xoạch giữa các tác phẩm. Nhưng tôi vẫn nuốt được truyện này. Cũng rất may Lưu Triệt cuối cùng không phải Lưu Triệt mà là một phần linh thức của Thái Huyền. Để tránh việc xuyên không logic, tác giả chỉ cho tổng cộng 4 thế giới khác nhau, trong đó có 1 là thế giới gốc của hệ thống. Song tôi vẫn thấy khá loạn khi V587 cứ xuyên đi xuyên lại. Nói chung thì truyện tạm được.

♥ Đi vào nhân cách phân liệt – Long Thất (khoái xuyên, hiện đại, HE)

Thực ra tôi không thích Tiêu Hòa lắm, nhưng xét theo bối cảnh và tính cách thì hành động cùng suy nghĩ của Tiêu Hòa là hợp lý. Dù sao thì trong mỗi thế giới, Phàn Thâm mới là quan trọng nhất, những nhân vật khác chỉ là ngoài rìa. Kết cấu câu chuyện cũng ổn. Nội dung xây dựng tốt. Có thể hiểu được tại sao Phàn Thâm thà lựa chọn ngủ mãi chứ không chịu tỉnh. Nếu không phải tình yêu của Tiêu Hòa quá sâu sắc, Phàn Thâm đã chẳng tỉnh lại. Về phần Tiêu Hòa, tuy khổ sở cả tháng trời, tôi nghĩ không nên quá bi kịch vì dù sao đây là điều dự đoán từ trước. Ít nhất cũng không nên làm ba mẹ cùng em gái lo lắng như thế. Cậu gầy đi cả một vòng, đến làm tình đoạn cuối cũng mệt nữa -_- Tôi thích tác giả Long Thất, song tôi không đánh giá cao tác phẩm này. Nhiều chi tiết gượng gạo.

♥ Điên phong nhân sinh/巅峰人生 – Mộ Tử Triêu Sinh/暮死朝生 (hệ thống, khoái xuyên, HE)

Nhiệm vụ của Ngô Minh không phải công lược, mà là nghịch tập, về sau mới là chuẩn công lược. Nhưng Ngô Minh có tìm bạn tình và đôi lúc có lợi dụng để khiến nhiệm vụ hoàn thành nhanh hơn. Những bạn tình này thường kết thúc bằng việc yêu Ngô Minh điên cuồng, và bị Ngô Minh không lưu luyến dứt bỏ. Các thế giới trong truyện đều là những kẻ chiếm hữu dục cao, yêu thâm trầm, yêu sâu sắc, yêu hèn mọn, van nài tình yêu, lại không muốn tổn thương Ngô Minh. Họ không tra, mà lại bị ngược. Ban đầu tôi thật không thích Ngô Minh. Hắn tuy yêu nghiệt, mỹ lệ, hấp dẫn, đầy mị lực, tôi vẫn cảm thấy hắn giống như có hào quang vạn nhân mê. Tính cách lại quá tàn nhẫn với người yêu mình. Song dần dần tôi có thể hiểu được hắn. Trải qua hơn ngàn thế giới vào vai pháo hôi chết thảm thiết, tính cách không vặn vẹo mới lạ. Hắn không hiểu tình yêu, không tin tình yêu, cũng không dám yêu ai. Thời gian ở lại mỗi thế giới quá ngắn, dù sao cũng phải rời đi. Nếu ở lại, hắn phải giải phóng hệ thống, mọi cố gắng trói buộc hệ thống của hắn từ trước đến giờ coi như mất hết, và có khi hắn lại bị khống chế tiếp tục vô hạn xuyên không như cũ. Đại giới quá lớn, hắn không thể đánh cuộc. Nhất là khi tình nhân của hắn về sau có chút liên quan đến hệ thống. Mối quan hệ giữa hai bên khá kỳ diệu, hận thù, nhưng cũng là bạn duy nhất bên nhau trong suốt quá trình. Truyện hầu như là ngược công, nhưng thực sự tôi đọc không cảm thấy gì. Tác giả viết cảm xúc không tới. Mấy đoạn hệ thống và Ngô Minh móc mỉa nhau còn nhiều cảm xúc hơn. Bên cạnh đó, tôi đọc truyện thấy rất mệt, lúc nào cũng phải tìm lý do để giải thích cho từng việc tra tra của Ngô Minh. Hắn không biết cái gì là đúng, cái gì là sai, chỉ tùy hứng theo ý mình. Thế mà Khải Tát có thể yêu hắn được, thật kỳ lạ. Việc hệ thống là công thì có thể đoán được chút ít. Nhưng cũng nên tách hệ thống cũ (lúc Ngô Minh chưa xóa bỏ trói buộc) và hệ thống mới (bị linh hồn Ngô Minh đồng hóa và tạo ra các mảnh nhỏ hệ thống) vì hệ thống mới mới có tình cảm và yêu Ngô Minh. Coi như việc bị tra tấn bởi Ngô Minh là cái giá phải trả cho hơn ngàn thế giới kia đi. Còn Ngô Minh thì chỉ có thể hiểu ra bằng cách chứng tỏ người yêu mình là một người, và mất rồi mới hối hận. Lúc Ngô Minh bắn chết Khải Tát, hủy số liệu hệ thống rồi bắt đầu đau khổ, tôi chỉ thấy đáng đời. Nói chung thì truyện không có gì hay cho lắm, không hợp gout của tôi.

♥ Đồ mi cứu xa – Tế Phẩm (khoái xuyên, HE)

Truyện này nói là 1v1 thì cũng không đúng lắm. Chu Dần xuyên đến một dạng thế giới song song, trải qua rất nhiều biến cố khác nhau để trưởng thành. Tuy nhiên Chu Dần chỉ ở trong thân thể nguyên chủ một thời gian thôi, khi nguyện vọng được hoàn thành, Chu Dần sẽ rời đi, sau đó thì hoàn toàn do nguyên chủ lựa chọn. Nói chung là ngoài Louis xuất hiện ở thế giới thứ hai, Chu Dần không yêu một ai khác, cùng lắm là chỉ có cảm tình thôi. Cho nên Louis xuất hiện mỗi hai thế giới là tương lai kỹ thuật và hiện thực. Mà nguyên chủ hình như là có cùng linh hồn với Chu Dần, có thể coi như là Chu Dần ở thế giới đó. Tính cách về sau cũng y như nhau luôn. Thực ra ở vài thế giới tôi có hơi tiếc cho nam phụ. Chu Dần bị Thẩm Gia Lăng ảnh hưởng quá nhiều nên chỉ chọn yêu những người chân thành từ đầu đến cuối, tựa như Mạnh Thừa Duyệt thế giới đầu hay Hàn Tử Kỳ thế giới cổ đại. Vì vậy, nam phụ chỉ cần phạm một lỗi là sẽ không bao giờ tiến vào trái tim Chu Dần/nguyên chủ được nữa, cho dù có bù đắp nhiều hơn cũng không thể khiến Chu Dần/nguyên chủ yêu, không hận nhưng cũng không yêu, tựa Trần Thư Kiệt hay hoàng đế Hạo Vũ. Thực ra thì tôi chỉ đọc đúng 3 thế giới. Đó là thế giới 1, thế giới hiện thực và thế giới cuối. Chủ yếu là vì muốn ngược tra nam Thẩm Gia Lăng nên tôi mò xuống cuối đọc, đọc xong hiểu hết toàn bộ luôn, phát hiện truyện không phải gout của tôi nên dừng. Nhưng nói chung là truyện không đến nỗi nào.  

  Độc thân cẩu chung kết hệ thống/单身狗终结系统 – Lê Lam Lam/梨蓝蓝 (hệ thống, khoái xuyên, tương lai, HE)

Tần Lãng là một tổng tài cao lãnh, xa cách xung quanh, không có người yêu. Mẹ hắn cùng một kẻ thầm mến liên hợp đưa hắn vào thế giới giả tưởng, trói buộc hệ thống 250. Tần Lãng bề ngoài lạnh lùng nội tâm phun tào nhiều, nhưng không phải dạng hay lảm nhảm những thứ không đâu. Nên tôi thấy chấp nhận được, chứ không đến nỗi nói nhiều đến mức phiền. Tần Lãng cũng chẳng phải ngốc bạch ngọt, dù sao hắn là tổng tài cơ mà. Cho nên cả truyện IQ đều tại tuyến. Hắn nhanh chóng nhận ra đối tượng công lược là một, suốt ngày tung đường. Thi thoảng vẫn kiểu thử thách người yêu (được một lần rồi quá đau lòng nên dừng) hoặc tự tìm đường chết, kích thích cốt truyện. Đọc không nhàm chán. Nguyên nhân Giang Thành Chu yêu Tần Lãng sâu sắc, hay việc Tần Lãng tự dưng đổi tính cách sau một tai nạn giao thông, đều được giải thích đầy đủ, và không dến nỗi quá đột ngột. Tuy không hẳn sáng tạo mới mẻ gì, nhưng tổng thể khá ổn.

♥ Đưa cho nhân vật chính vòng hào quang – Lâu Bất Nguy (khoái xuyên, HE)

Ba thế giới đầu rất ngược vì công chưa lấy lại trí nhớ. Sau khi bị kích thích ở thế giới tu chân, mọi thứ mới tốt hơn, do công chắc chắn không để Bạch Hi Vũ đi tìm chết. Nhưng càng như thế càng thấy Bạch Hi Vũ có điểm ngốc. Bỏ qua vấn đề do không có hệ thống nên không nắm được kịch tình biến đổi, Bạch Hi Vũ hoàn toàn không liên hệ được những nam chủ với nhau. Bạch Hi Vũ dường như khá vô tâm. Ngoại trừ đối với sư phụ Thanh Nhai thi không mấy ấn tượng với nam chủ nào. Về sau bị Vu Sơ Hồng chèn ép một hồi mới dần dần mềm hóa. Tác giả hành văn tốt. Cảm thấy rất tội Cơ Trường Ly. Song sau đó kiếp trước của hai người được hé lộ, thì tôi chỉ thấy đáng ngược. Truyện chia rõ ràng thành ba giai đoạn. Giai đoạn một là ngược công, lúc đó Cơ Trường Ly chưa có ký ức. Ba thế giới đầu tuy buồn nhưng khá ấn tượng. Sau đó Cơ Trường Ly giữ ký ức mà xuyên, Bạch Hi Vũ chưa nhận ra điều này. Đoạn này tôi không thích lắm. Sau thế giới cổ đại với Vu Sơ Hồng, đến tây huyễn, Bạch Hi Vũ biết bên mình có người theo cùng nên bắt đầu ngọt ngào. Dễ thương nhất là thế giới võng phối, Cơ Trường Ly là Diệp Cẩn và hai người suốt ngày nị nị oai oai. Cuối thế giới này Bạch Hi Vũ mới rõ ràng hết thảy, còn bị đưa về thế giới nguyên bản, biết được lý do Cơ Trường Ly giết mình hồi xưa, giải quyết triệt để khúc mắc. Đến đây tôi cũng mới hiểu từ “sư phụ” thi thoảng Bạch Hi Vũ vẫn gọi là để gọi Cơ Trường Ly, không phải đơn thuần Thanh Nhai. Cơ Trường Ly thì làm nam chủ nên nhiệm vụ không quá quan trọng. Chủ yếu là yêu hận mâu thuẫn của hai người thôi. Một điểm tôi khá ấn tượng là việc tác giả miêu tả tàu hỏa đi qua đường hầm = ̄ω ̄= ẩn dụ rất có ý tứ.

Ở thế giới tu chân có CP phụ Phù Phong x Ngọc Tiêu cực kỳ buồn, đúng chuẩn ngược tâm SE. Chỉ đơn giản khái quát vài câu nhưng tôi có thể hình dung ra được cả cuộc đời yêu hận đến chết của Phù Phong. Ngọc Tiêu là một kẻ rất tra, cho dù hồi đó hắn có thể vì thân bất do kỷ này nọ mà bỏ rơi Phù Phong, nhưng không thể cả trăm năm trời đến khi chết mới tìm lại Phù Phong. Chắc là hối hận xấu hổ không dám đến gặp. Càng là thế càng chứng tỏ hắn tra, hèn nhát, ngụy quân tử! Chỉ tội Phù Phong, cứ nghĩ người kia là chân tâm nên trao cả trái tim ra. Cuối cùng chết khi hai bàn tay trắng, trả giá dương thọ để lại một luồng tàn hồn chờ đợi người kia. Đến lúc chờ được thì hồn phi phách tán, vẫn là chẳng có được gì. Tiếc là Ngọc Tiêu lúc đó chỉ là linh thức, không phải người sống. Không thì tôi đã chứng kiến màn ngược tâm trả thù cho thỏa mãn rồi. 

G

Ghi chép về cuộc sống sau kết hôn của Tiên tôn/仙尊婚后生活录 – Trúc Tử Thanh Bì/竹子青皮 (khoái xuyên, cổ đại, huyền huyễn, HE)

Vô Tình Kiếm Tôn Song Vô Ngọc và Thanh Địch Tiên Tôn Tiêu Tri Tâm kết hôn đã ba vạn năm, thành CP phu phu đáng ngưỡng mộ của Tiên giới. Tuy nhiên, cuộc hôn nhân này đang đứng trên bờ vực đổ vỡ bởi hiểu nhầm và thiếu giao tiếp câu thông cùng thấu hiểu lẫn nhau. Họ cùng xuyên không là nhờ pháp khí Tiêu Tri Tâm dốc sức tạo ra, muốn cho bản thân một cơ hội và tình yêu của họ một cơ hội. Cơ mà, nói thật, truyện viết khá chán. Hiểu nhầm khô khan. .Tính cách nhân vật không đặc sắc, dễ gây chán ghét. Quá trình xuyên không cũng không hấp dẫn, mỗi thế giới siêu ngắn, không biết mục đích làm gì nữa. Đọc thấy loạn loạn.

H

♥ Hào quang nhân vật chính tính cái gì – Nhất Điều Vĩ Ba/一条尾巴 (hệ thống, khoái xuyên, tinh tế, HE)

Truyện đọc ổn. Nhân vật Cố Ninh Giác tính cách biến chuyển dần dần qua từng thế giới. Ban đầu Cố Ninh Giác là tiểu vương gia, vốn sống ở hoàng cung hiểu thấu lòng người nhưng lại chưa bao giờ tâm kế nhỏ nhen. Dần dần qua mỗi thế giới, Cố Ninh Giác biết cách nào để trả đũa người khác. Cách lập mưu cũng khéo léo hơn nhiều. Cố Ninh Giác trưởng thành từ ngây thơ dụ thụ sang yêu nghiệt nữ vương thụ. Thêm vào đó, tôi thích cách Cố Ninh Giác trực tiếp thẳng thắn trong tình yêu tình dục. Triệu Thương Thuật tính cách cũng khá được. Đặc điểm dễ nhận biết nhất là độ biến thái và tính chiếm hữu đối với Cố Ninh Giác. Triệu Thương Thuật ôn nhu sủng nịch yêu thương Cố Ninh Giác hơn bất cứ ai, nhưng hoàn toàn không phải dạng trung khuyển ngoan ngoãn quá mức. Nói chung thì tôi khá hài lòng với nhân vật chính và sự thật được triển khai cuối cùng. Hơi tiếc là nội dung mỗi thế giới có điểm nhàm chán.

Hảo tưởng tử nhất tử/好想死一死 – Nhập Sắc/廿色 (khoái xuyên, HE)

Tô Thần không có hệ thống, không có bàn tay vàng, không có kịch tình cốt truyện mỗi thế giới, mà nhiệm vụ lại là phải sống sót cho đến hết thọ mệnh. Nếu Tô Thần chẳng may chết giữa chừng, hắn sẽ trùng sinh lại, thay đổi cách để sống sót. Nếu chết tiếp, lại trùng sinh tiếp, cho đến khi hoàn thành mới sang thế giới khác. Đây là một cách hiệu quả để rèn luyện một con người. Nhưng cứ kéo dài thì sẽ thành tra tấn. Ban đầu tôi đã thật tò mò Tô Thần phạm phải lỗi gì mà phải chịu khổ sở như thế. Chết đi, sống lại, một mình cô độc đấu tranh khiến Tô Thần có một thân khí chất thanh lãnh mà xa cách. Tôi rất thích tính cách của Tô Thần, luôn bình tĩnh trước mọi tình huống, tựa như đã lường trước mọi thứ, tựa như có sự tự tin nhất định. Tất cả là được trui rèn sau mấy vạn năm dài đằng đẵng. Ngược nhất là thế giới thứ 4 và thế giới cuối. Thế giới thứ tư Tô Thần không thể không chứng kiến người yêu mình chết trong bốn lần trùng sinh, sau đó cô đơn hủy bỏ tu vi để chết già. Cho nên thế giới thứ 5 Tô Thần tránh xa Trọng Minh (lúc đó là Tần Hoán), chỉ ở xa bảo hộ y, cũng chết đủ bốn lần. Về sau Trọng Minh/Tần Hoán có ký ức mấy kiếp mạt thế đó, đau lòng, nhưng vì là văn chủ thụ, thế giới thứ tư dưới góc nhìn của Tô Thần vẫn là ngược nhất. Tôi hiểu Tô Thần cảm thấy Trọng Minh không chân thật nên muốn xem không có mình thì ra sao. Thế giới showbiz là thế giới tôi không thích Tô Thần nhất, cứ thích tra tấn lẫn nhau. Thế giới cuối, quay trở lại lần đầu gặp Mục Châm/Trọng Minh, nhìn Mục Châm gần như phát điên vì nhớ lại tất cả các thê giới, khiến tôi thấy thật khó chịu, đủ ngược. Thế giới thật lại không được hấp dẫn như thế giới diễn sinh. Nói chung thì truyện khá nhiều bug, song đọc giải trí ổn.

♥ Hắc hóa nam chủ bá thượng ta – Mặc Nhiễm Sương Hoa (khoái xuyên, hệ thống, HE)

Diệp Kỳ thiếu thốn tình cảm. Y luôn đạm mạc, bình thản, không có gì có thể gợi lên bất kỳ cảm xúc nào trong y. Nhưng IQ thực sự rất cao, bù lại cho EQ thấp kỳ dị. Diệp Kỳ bị hệ thống trói buộc, tham gia vào các thế giới, phá hủy cốt truyện, song lại theo BE tuyến, tức là phá CP chính. Và âm thác dương sai, nam chủ điên đảo vì Diệp Kỳ. Tôi thấy Diệp Kỳ là một người thông minh nhưng lại khá tùy tiện, chưa từng gò bó bắt ép bản thân. Y thích thì làm, không thích thì bỏ. Tuy nhiên, hiệu quả đạt được cực tốt, chẳng khác gì đi con đường công lược nam chủ cả. Cơ mà trong suốt diễn biến câu chuyện, khó có thể nhận ra nam chủ cùng là một người. Nói đúng hơn, họ hẳn là không phải. Sau khi Diệp Kỳ hoàn thành xong nhiệm vụ, y biến mất. Thế giới vốn nên quay về nguyên bản, lại vẫn tiếp tục đi xuống. Tức là nam chủ vốn nên quên Diệp Kỳ, lại biến thành chấp niệm vĩnh cửu. Cho nên chủ hệ thống phái người đi làm giao dịch với họ. Và đám nam chủ chấp nhận, đồng thời đưa tình cảm của mình đến làm bạn với Diệp Kỳ. Tất cả những tình cảm đó hợp lại mới thành người cuối cùng xuất hiện trong hệ thống không gian. Thật sự có cảm giác tác giả đang cố gắng tránh con đường NP.  Song do tình cảm của nam chủ không bị chi phối bởi thế giới trước nên tôi vẫn cho rằng đây không phải 1×1. Cái kết khiến tôi hơi bối rối, nên đành phải tạm ngừng giữa chừng. Tác giả viết phiên ngoại về Trang Yến như một VD, càng khiến tôi không đành lòng.

♥ Hắn đoạt bàn tay vàng của ta – Xuyên Hạ Hi (khoái xuyên, HE)

Tác giả khá sáng tạo khi chỉ cho Cảnh Hi xuyên vào thế giới có người trùng sinh. Nhiệm vụ của Cảnh Hi là không để cho nhân vật chính được như ý. Hoàn toàn không phải tự mình nhìn nhân vật chính không thuận mắt mà ra tay, chính nhân vật chính/kẻ trùng sinh cực kỳ não tàn, tâm lý vặn vẹo, suy nghĩ sai lệch, rất đáng bị xử lý. Người nào biết đường sửa chữa, quay đầu, Cảnh Hi mới cho một con đường sống. Nhưng thật ra thì chỉ cần đoạn hết tất cả mọi nguy cơ trở mình là coi như xong, nên tiết tấu không thể coi là chậm, đôi lúc còn hơi nhanh nữa. Tính cách Cảnh Hi có vẻ hơi bị ảnh hưởng bởi nguyên chủ nên không quá nhất quán, song nói chung là khá thú vị. An Dục gần như vừa gặp đã yêu nên tuyến tình cảm nồng nhiệt ấm áp. Không phải thế giới nào An Dục cũng là siêu cường nhất, Cảnh Hi cũng không nhất thiết phải đánh mặt nghịch tập, đi lên đỉnh cao thế giới. Có những khi Cảnh Hi và An Dục chỉ an an ổn ổn sống yên bình thôi. Đối với một người đến từ mạt thế như Cảnh Hi, gia đình mới là quan trọng nhất. Đây là một điểm tôi đánh giá cao ở truyện này. Tổng thể truyện đọc giải trí được.

♥ Hệ thống anh dũng tìm chết – Tuyết Nguyên U Linh/雪原幽灵 (khoái xuyên, hệ thống, HE)

Tôi thấy đây là một tác phẩm ổn. Thượng Khả ba thế giới đầu đều chưa chấp thuận người yêu, về sau chứng kiến tình yêu sâu sắc mới bị cảm động. Qua mỗi thế giới, Thượng Khả học thêm 2 kỹ năng, dần dần trở thành “Khả Khả vạn năng”, đồng thời y cũng tìm lại được ký ức gốc và nguyên nhân có hệ thống này. Quả thật mọi việc đều được giải thích đầy đủ, chặt chẽ. Tôi thích Thượng Khả và Thần Tiêu (tại vẫn chưa biết tên hiện tại của hắn là gì). Tuy mấy thế giới kết thúc BE khá tệ, để lại một Thần Tiêu bi thương đến chết, Thượng Khả có khả năng quay lại sửa chữa kết thúc đó. Có vài lần sẽ là do Thần Tiêu trùng sinh, có vài lần là Thượng Khả sống lại. Tôi rất hài lòng với cách sắp xếp này. Truyện ngày càng dài mà vẫn giữ được phong độ rất tốt. Tiếc là đến thế giới hiện thực tác giả có vẻ hết ý nên hơi đuối. Bên cạnh đó, kết thúc quá nhanh chưa thỏa mãn. Thượng Khả và Thần Tiêu thoát khỏi lời nguyền, tiếp tục xuyên không dưới sự bảo hộ của đèn luân hồi và một hồn của Thần Tiêu. Tuy nhiên tôi vẫn chưa rõ họ kiếp trước rốt cuộc là như thế nào quen nhau, như thế nào cùng nhau đối đầu cả giới tu chân. Dù có vẻ khá gượng gạo, nhưng nói chung đây vẫn là một tác phẩm đáng đọc.

♥ Hệ thống báo hỏng – Nhất Thế Hoa Thường/一世华裳 (khoái xuyên, huyền huyễn, HE)

Truyện này thực ra không có nhiều yếu tố khoái xuyên lắm, cũng chẳng có chút gì dính líu đến hệ thống hết. Nhưng cốt truyện chính khá khiến người ta tò mò. Mối quan hệ giữa Ân Triển, Đường Du/Nhạc Chính Hoằng và Tư Nam xây dựng tốt. Quá khứ của họ cũng gợi ra nhiều liên tưởng. Số lượng thế giới Đường Du phải đi qua để lấy lại toàn bộ ký ức chỉ là ba cái. Tuy từng thế giới đều rất chi tiết nhưng vẫn có chút tiếc nuối vì xuyên qua ít quá. 

♥ Hệ thống chi bán thân động vật – Tây Tây Đặc/西西特 (khoái xuyên, hệ thống, NP, HE)

Truyện có nội dung, có thịt, rất thỏa mãn. Thẩm Mặc vốn là giáo sư ĐH nên có mị lực rất riêng. Tôi có thể hiểu được khi nhân vật công bị hấp dẫn bởi Thẩm Mặc. Tính cách của Thẩm Mặc cũng ổn, ôn nhu, hiền lành, kiên định, thông minh. Các thế giới đều có ấn tượng riêng, trừ hai thế giới đầu không có cái gì ngoài thịt. Có vài công tôi không thích lắm, có vài người lại xuất sắc đến mức không thể quên nổi (như Lâm Kiến Bạch, Tiêu Diệc Sanh, Tắc Nhĩ Đặc, Ôn Kỳ). Tuy nhiên, có thể vì ai cũng quá tốt nên tác giả để kết 8P, 7 người, mỗi người một ngày trong tuần. Tôi thấy đây là quyết định sai lầm nhất của tác giả. Thà rằng để vô CP hoặc công đều là một người còn hơn. Kết NP phá hỏng hết nhân thiết của các nhân vật và rất không công bằng với đám công. Tôi không thể ngờ Thẩm Mặc có trái tim rộng rãi chứa cả 7 người, còn coi như rất bình thường. Đám công thì đều có đặc điểm chung là bá đạo, độc chiếm dục siêu cường (người lộ rõ ràng, người giấu kín bên trong), nhưng vì người mình yêu mà phải chấp nhận chia sẻ. Có thể lấy lý do là yêu quá nhiều, mất một lần rồi không thể mất nữa…!?! Nói chung kết thúc phá hỏng tất cả.

♥ Hệ thống hồng nương/红娘系统 – Bạch Vân Phi Vân/白云非云 (hệ thống, khoái xuyên, HE)

Giang Lăng trói buộc một hệ thống, gọi là hệ thống hồng nương. Giang Lăng phải xuyên qua các thế giới, đóng vai nữ phụ ác động của ngôn tình ngược tâm ngược thân. Thế là Giang Lăng trở thành nữ trang đại lão, cũng chịu đựng đủ loại bệnh tật quấn thân do nguyên chủ để lại. Tầm 1-2 thế giới đầu, Giang Lăng chưa hoàn toàn xác định tình cảm mình với nhân vật chính công Mai Sơ Viễn nên khá “lãng”, đọc có chút bách hợp. Các thế giới xác định là CP của thế giới không bao giờ thành đôi, Giang Lăng không bao giờ hoàn thành nhiệm vụ chính. Tác giả giải thích do ngày xưa ám ảnh mấy bộ ngôn tình ngược lên ngược xuống vẫn HE thần kỳ. Thành ra các nhân vật đều vì đủ kiểu nguyên nhân mà cuối cùng không đến bên nhau. Tuy nhiên, điểm sáng của truyện không ở nhiệm vụ hay hệ thống, mà là cách xây dựng hai nhân vật chính cùng diễn biến tình cảm và duyên phận kiếp trước. Mai Sơ Viễn/Mai Cửu từ một kiếm linh ngây thơ non nớt đến ma đầu diệt thế. Giang Lăng/Giang Lâm Xuyên từ gia chủ Giang gia điên cuồng oán hận đời, đến Thiên Ma hào hiệp phóng khoáng trùng sinh sống lại. Mai Sơ Viễn vì Giang Lăng mà nhập ma, Giang Lăng vì Mai Sơ Viễn mà bao dung yêu thương, bù đắp cho Mai Sơ Viễn, cũng là bù đắp cho mình. Tôi khá thích cách hai người biểu hiện tình cảm, sâu sắc và chân thành. Nội dung các thế giới thì không quá đặc biệt nổi bật. Được thế giới ABO chơi kiểu OO có chút mới mẻ.

♥ Hệ thống pháo hôi nghịch tập – Tương Chí (khoái xuyên, hệ thống, HE)

Truyện này được viết ổn. Tuy có nhiều điểm tương đồng với Khoái xuyên chi đánh mặt cuồng ma thì có kha khá nét tương đồng, nhưng cũng có nhiều điểm khác. Truyện này chi tiết hơn nên tiết tấu chậm hơn, đồng thời tập trung nhiều vào tình cảm hơn nữa (có H). Diệp Tư Niên là một diễn viên tài giỏi, sau khi nhận giải Ảnh đế thì bị tai nạn giao thông rồi bị trói với một hệ thống nghịch tập. Diệp Tư Niên cố gắng hoàn thành nhiệm vụ để trở về thế giới hiện thực, song lại nhận ra kể cả khi làm nhiệm vụ cũng không nhận được tích phân nữa. Thế là Diệp Tư Niên bắt đầu tự làm theo ý mình, và từ đó gặp được người yêu suốt đời. Diệp Tư Niên rất đẹp, quyến rũ và tài giỏi. Tôi rất thích những đoạn hắn mắt đưa mày lại với Adam, khiến y chịu không nổi mà biến thành cầm thú. Diệp Tư Niên sử dụng hệ thống để hack và tìm thông tin chứ không như Chu Doãn Thịnh có thể chỉnh sửa số liệu cơ thể. Thành ra chủ yếu Diệp Tư Niên vẫn chỉ sử dụng mị lực và trí thông minh của mình. Diệp Tư Niên cũng không ngại tình dục nóng bỏng. Hắn biết cách sung sướng hưởng thụ điều đó.

Những thế giới thì khá phong phú. Nhân vật chính cũng không đều đáng ghét toàn bộ. Sự thật sau thân thế Adam xây dựng tốt. Gợi ý lớn nhất là từ cây nhỏ hay chiếm tiện nghi của Diệp Tư Niên lúc hắn đang nhận năng lượng. Cơ mà cũng không thể ngờ Adam lại chính là hệ thống. Tình yêu giữa họ rất đẹp, phải nói là vĩnh cửu. Kết thì đương nhiên họ ở với nhau, song tôi không rõ Diệp Tư Niên liệu có thể tồn tại vĩnh viễn được không. Họ sẽ tiếp tục xuyên không, đương nhiên là không cần nghịch tập hệ thống gì đó. Họ sẽ hưởng thụ thế giới hai người với tình yêu đích thực.

♥ Hoa lệ yêu nghiệt – Hàn Nha Phong (khoái xuyên, HE)

Thánh Quang và Quân Hỏa Diễm luân hồi chuyển thế chẳng hề có trí nhớ, cũng không có hệ thống, kịch tình linh tinh. Nhưng duyên phận là một thứ kỳ diệu, dù thế nào đi chăng nữa họ vẫn gặp nhau, yêu nhau. Mỗi thế giới là một tổ hợp kỳ quái hiện đại, huyền huyễn, linh dị…. Thực ra tôi không quá ấn tượng với các thế giới nhỏ mà tôi thích xem kết thúc một thế giới, hai người lấy lại trí nhớ thì như thế nào. Truyện đọc tàm tạm. Đôi lúc còn khá dài dòng. Văn phong tác giả có chút kỳ quái, không phải không hay, nhưng đọc cứ thấy sao sao.

♥ Học bá đánh mặt công lược – Nguyên Mộng Viên (khoái xuyên, hệ thống, HE)

Truyện viết không tệ nhưng cũng không phải là hay, đọc xong là trôi tuột, không để lại gì trong trí nhớ cả. Hướng Dương tính cách không gây tranh cãi, thông minh hiểu chuyện, không quá đặc biệt hay ấn tượng sâu sắc gì. Hướng Dương là học bá, từ thời hiện đại mang đến thời cổ đại phương thức chế tạo than, muối; từ thời cổ đại mang đến thời hiện đại toàn năng hoàn mỹ cầm kỳ thi họa. Tôi thì không thấy vấn đề gì, vì đây là mục đích Hướng Dương xuyên không, để học hỏi những kỹ năng khác nhau. Tiếc nhất là cả câu chuyện đều có cảm giác tác giả rất qua loa, tiết tấu nhanh, chỗ thì dài dòng chỗ thì thiếu. Đặc biệt cái kết rất lạn vĩ vì tác giả không nghĩ được tiếp. Ngoại trừ để hai người gặp nhau ở thế giới gốc của Hướng Dương sau 4 năm, bao nhiêu câu hỏi không có lời giải đáp. Tôi chỉ biết nam nhân của Hướng Dương có cơ giáp, có thể đến từ tinh tế tương lai, và có khả năng tên là Cừu Tử Hạo (tên mấy thế giới trùng nhau cả), còn lại không biết bọn họ sẽ giải quyết mọi thứ thế nào, tại sao hệ thống lại là cơ giáp của hắn, con của Hướng Dương thì sao !?!…..

♥ Học thần nơi tay, thiên hạ ta có/学神在手,天下我有 – Phong Lưu Thư Ngốc/风流书呆 (khoái xuyên, hệ thống, NTR?, HE)

Đây là một câu chuyện khiến tôi vô cùng bối rối không biết nên đọc tiếp hay không. Ngay từ tiền truyện, về bối cảnh thế giới thực của Trang Lý, tác giả đã xây dựng dân tộc Trung Quốc là anh minh thần võ, anh dũng thiện chiến, hy sinh để cứu cả thế giới, nhưng lại bị dân Tây da trắng ăn cắp tri thức, bôi đen, vu khống, hạ nhục. Trang Lý là nhân vật chính, người Trung Quốc cuối cùng trên thế giới, là học thần IQ siêu cao EQ cực thấp, lại bị tố ăn cắp phát minh của một người châu Âu. Trang Lý dùng cách nghịch tập vả mặt, cho thấy rằng cả thế giới đã phụ người Trung Quốc. Sau đó Trang Lý xé rách không gian, muốn đi tìm đồng hương, để lại cảnh báo thế giới sắp nổ tung. Các nhà khoa học khổ công tìm kiếm từ những gì Trang Lý lưu lại, phát hiện ra Trang Lý có cho họ một con đường sống, chúa cứu thế, yeah. Xuyên qua không gian, Trang Lý bị một hệ thống trói buộc, song cũng dùng tri thức của mình vạch trần bộ mặt thật của hệ thống. Thế giới đầu tiên, Trang Lý phát minh ra những máy móc điện tử vượt bậc, bí mật cấp quốc gia, còn nhắc cả vụ gián điệp Mỹ… Không biết mọi người thế nào, chứ mới đọc đến vài chương đầu của thế giới một, tôi đã muốn chốt một từ “lố”. Chưa thấy truyện nào lố như vậy, xưa còn để nước A, nước B, nay ghi thẳng tên, chỉ thẳng mặt. Lên Thư hương dạo một vòng thấy độc giả khen sảng nhiều lắm, vừa lôi vừa sảng, ngốc nghếch sảng, còn có chấp niệm muốn đọc hết truyện để xem tác giả có thể lôi và sảng đến cỡ nào nữa… Không sảng bằng vả mặt nghịch tập, vì chính thụ là bàn tay vàng 9999, nhưng vẫn rất sảng. Ngoài ra, có nhắc đến một chi tiết NTR, đó là Trang Lý blowjob/handjob cho người khác trước mặt người yêu mình… Chà, cái chi tiết này kích thích tôi muốn đọc lại đó. Nhưng trước hết tôi phải vượt qua được cái phần tâng bốc Trung Quốc lên tận trời kia đã…

♥ Hố văn thu về hệ thống – Du Công (khoái xuyên, hệ thống, HE)

Chung Hi Bạch mang tinh thần nghiêm túc tham gia các thế giới nhưng đôi lúc tôi không quá hiểu cách hành xử của hắn, không hiểu được tình cảm ở mỗi thế giới là thật hay giả. Rõ ràng ở thế giới đầu, cách nghĩ của cá nhân Chung Hi Bạch được thể hiện rõ lúc nhân vật chính không để ý. Sau đó thì điều này biến mất hoàn toàn. Chung Hi Bạch dường như chìm vào kịch tình và diễn xuất. Ngoài ra, thế giới tu chân khiến tôi khá bối rối vì không chắc chắn mình hiểu ý diễn đạt ở đây. Thế giới đầu khi nhân vật chính thụ Tô Nhạc Niên hắc hóa cũng khiến tôi không nắm rõ được tình hình. Thế giới cổ trang tương tự. Tôi hoàn toàn không biết ai mới là nhân vật công. Kể từ sau thế giới mạt thế, tôi mới thấy truyện hấp dẫn hơn hẳn. Chung Hi Bạch mang một vẻ bí ẩn kỳ lạ. Đến cuối một đoạn ngắn mới tiết lộ vai trò của tiểu công, lão bản của Chung Hi Bạch, đồng thời hai người có vẻ đã trong mối quan hệ từ lâu. Điểm tôi không rõ là Chung Hi Bạch xuyên không suốt thì lấy đâu ra thời gian nói yêu đương, không cảm thấy tội người mình yêu sao? Dù sao ban đầu hắn cũng đâu có biết người mình yêu cũng trốn theo mình?

♥ Hôn nhân cứu vãn kế hoạch – Nã Thiết Bất Gia Băng (khoái xuyên, hệ thống, HE)

Ban đầu tôi tưởng Trì Ngự và Tần Túc vốn yêu nhau nhưng lại hiểu lầm cẩu huyết gì đó mới chiến tranh lạnh. Về sau tác giả mới giải thích trước kết hôn, họ cũng không phải là yêu nồng nhiệt say đắm. Họ đến với nhau mạc danh kỳ diệu, quen nhau, chẳng may lăn giường, scandal tung ra, Tần Túc cầu hôn, Trì Ngự mơ mơ hồ hồ theo Tần Túc sang Mỹ kết hôn. Bắt đầu kỳ quái như vậy nên có cãi nhau, có chiến tranh lạnh là việc bình thường. Hệ thống xuất hiện là cơ hội để cả hai níu kéo đối phương và không phải hối hận sau này. Chung quy lại thì không phải ai đúng ai sai mà chỉ là vấn đề của thấu hiểu và tín nhiệm thôi. Dù sao khi ở bên nhau họ xa cách quá nhiều, lại không ai muốn đi tìm hiểu đối phương cả. Điểm trừ là tác giả không giải thích rõ ràng việc Trì Ngự có hay không mang trí nhớ thời hiện đại. Thế giới đầu thì chắc chắn có. Tôi còn nghĩ là nên đảo lại là Trì Ngự mất ký ức còn Tần Túc nhớ lại; hoặc cả hai người cùng mất ký ức. Về sau tính cách Trì Ngự càng ngày càng kỳ lạ, lúc cần thì nhớ đến thời hiện đại, còn bình thường coi như nguyên chủ luôn. Điều này cứ mơ mơ hồ hồ đến tận khi quay lại thời hiện đại mới được giải thích. Tuy là có giải thích nhưng đến cuối mới có, lúc đọc truyện hoàn toàn không gợi ý làm tôi khá khó chịu. Thiết lập ban đầu tốt, mấy thế giới cũng không tệ, nhưng chẳng hiểu sao tôi cảm thấy có điểm nhàm chán, không mấy hấp dẫn.

♥ Hợp cách chứng – Nhất Ba Tam Chiết (khoái xuyên, HE)

Tuy nói Trần Hằng bị buộc với hệ thống tiện thụ nhưng hệ thống không xuất hiện lần nào vì Trần Hằng dùng hết bản lĩnh để tách khỏi hệ thống. Ngoại trừ việc thay đổi kịch tình quá đột ngột khiến hệ thống chú ý, Trần Hằng đều dùng phương thức mạnh mẽ nhất để bóp méo cái kết nguyên bản. Tuy nhiên điều khiến tôi không còn lời nào để nói (theo đúng nghĩa đen lẫn nghĩa bóng) là tính cách của Trần Hằng. Hắn vốn được coi là một biến thái. Dù vẻ ngoài rất đẹp, nội tâm của hắn lại rất ác liệt, chỉ nghĩ đến nghiên cứu. Hắn không hiểu tình yêu và cũng không thích tình yêu, tình dục. Hắn chán ghét bị ép buộc, bị ở thế yếu. Thế giới đầu tôi còn khá thưởng thức Trần Hằng, IQ cao, siêu lý trí. Về sau tôi lại cảm thấy mâu thuẫn. Những người yêu Trần Hằng quá khổ. Không ai bắt Trần Hằng phải đáp lại, nhưng tình yêu của người khác không phải dùng để lợi dụng, để chà đạp. Vài người vô tội (nếu có sai thì chắc là sai ở việc yêu Trần Hằng) như pháo hôi bị Kỳ Duy lợi dụng ở thế giới nguyên gốc, Hòa Lạc ở thế giới thứ hai hay Cố Dịch Hàm ở thế giới cương thi đều có kết thảm hại. Trần Hằng không hiểu tình yêu nên chưa từng suy nghĩ người khác yêu mình, dù có biết cũng chỉ gật đầu cho có. Đây cũng là khuyết điểm lớn khiến nhiều kế hoạch của Trần Hằng bị phá sản. Cuộc truy đuổi của Kỳ Duy đã định sẳn là gian khó. Tôi thấy y khá đáng thương, mặc dù nhìn nhiều khía cạnh y còn biến thái và phúc hắc hơn Trần Hằng. Tuy rằng Trần Hằng không phải dạng người tôi thích, tác giả vẫn thành công gây ấn tượng và tạo ra một câu chuyện thu hút dù đôi lúc hơi khó chịu.

♥ Hướng dẫn thăng chức công việc làm manh sủng – Huyền Lâu Trọng Tiêu (khoái xuyên, hệ thống, HE)

Cá nhân tôi thấy truyện này viết không ổn định lắm. Chỗ thì rất hay, ngọt ngào ấm áp, chỗ thì dài dòng khó hiểu và tính cách Lục Ly có chút đáng ghét. Một ưu điểm tôi đánh giá cao ở truyện là những tạp giao thể Lục Ly xuyên vào đều là những loại động vật khá mới lạ. Lục Ly tuy bị ảnh hưởng bởi bản năng động vật nhưng là ở mức độ vừa phải, không bị ảnh hưởng tính cách gây khó chịu nào. Thương Huyền tính cách được. Nói chung là ngoài câu chuyện thế giới nguyên bản hơi rắc rối để hiểu thì tổng thể truyện ổn.